Chương 272: Albert thành thật
Chương 272: Albert thành thậtChương 272: Albert thành thật
Albert thành thật
Valhein khẽ mỉm cười, nói:
"Khi ngươi nếm được vui vẻ, vô luận là vốn đã có thể cảm thụ được vui vẻ, hoặc chủ động tìm được vui vẻ thì sẽ làm lặp đi lặp lại, làm mãi, làm vĩnh viễn, sẽ không mệt."
Albert lắc đầu, nói:
"Ngươi quá cứng đầu."
Jimmy nói:
"Thôi thôi, chúng ta tiếp tục đề tài nói chuyện vừa rồi. Valhein, ta thấy mục tiêu của ngươi không chỉ riêng là điểm thành tích, còn có đồ tốt của các quý tộc, mục tiêu tiếp theo của ngươi là gì? Để ta xem có thể giúp ngươi dụ bọn họ cược không."
"Biệt thự ma pháp.' Valhein thành thật đáp lại.
Albert xụ mặt xuống, hé môi, nhìn qua đuôi mắt bắt gặp Địa Ngạo Thiên nhìn chằm chằm chính mình, hắn cúi đầu, lặng lẽ ăn đồ.
Jimmy chậm rãi nói:
"Ngươi đấy, đúng là chí lớn bằng trời. Tòa biệt thự ma pháp đó là của gia tộc Telamon."
Rollon rùng mình, nhìn về phía biệt thự ma pháp kia.
Trên mặt Hoth lộ biểu cảm sùng kính.
Albert nhếch mép trào phúng rồi nhanh chóng giấu đi.
Ngay cả Paloma đều không kiêm được nhìn hướng nơi đó.
Jimmy nói tiếp:
"Gia tộc Telamon được gọi là gia tộc Anh Hùng số một, tuy danh hiệu này có tranh luận, nhưng chắc chắn lọt top3, không phải top3 Athens mà là top3 toàn Hy Lạp. Điểm mạnh của Telamon không phải chính mình mà là gia tộc Bán Thần Peleus trứ danh ở sau lưng mình, vua của Thessalia, là gia tộc có thể ra hai Bán Thần."
"Trong thử thách này chỉ có điểm thành tích." Valhein hoàn toàn không quan tâm nói.
"Dữ dội! Có lẽ chỉ có loại người như ngươi mới có thể trở thành Truyền Kỳ." Jimmy thở dài nói.
Hoth nói: “Thật ra ta cũng không sợ.
"Ngươi là không thèm nghĩ gì nên đương nhiên không sợ cái gì!" Jimmy bị Hoth chọc tức đến bật cười. Rollon tốt bụng nhắc nhở:
"Nếu là người của gia tộc Telamon ra sân thì ngươi xuống tay chú ý một ít."
"Ta sẽ chú ý. Valhein nói.
"Ngươi xác định tiếp tục kiếm điểm thành tích của họ?" Jimmy hỏi.
"Xác định."
Jimmy thở dài, đứng lên phủi mông.
"Thôi, ai kêu ta là bạn cùng bàn với ngươi làm chi, ta sẽ chịu khổ một chút, trêu chọc quý tộc giúp ngươi." .Jimmy nói rồi đi hướng Học viện Plato.
Chốc lát sau, Học viện Plato giống như bị miệng núi lửa bị khuấy động sôi trào.
"Đúng rồi, quý tộc phải biến đi!"
"Còn không bằng thần lùn, vậy mà có mặt đặt trạm gác, đây là quen thói lột da nên ở trong vị diện thân lực cũng không dừng tay!"
"Các ngươi có bản lĩnh tiếp tục phái người đến đánh thần lùn đi! Khí thế lúc trước khi dễ chúng ta đâu rồi?"
"Valhein cố lên, Học viện Plato toàn nhờ vào ngươi!"
"Đả đảo quý tộc!"
Các học sinh lúc bình thường bị quý tộc khi dễ càng hô hào càng kích động.
Ban đầu .Jimmy còn đang châm lửa góp gió, nhưng về sau phát hiện bọn họ cảm xúc quá kích động, vội vàng dập lửa, nhưng đã không kịp.
Jimmy xám xịt chạy về, nói: "Valhein, tình huống không ổn, bọn họ dường như muốn đánh lộn với quý tộc, tổ chức một cuộc so tài chiến tranh."
Valhein lập tức nói: "Không được, nhất định phải ngăn cản bọn họI Nếu tổ chức so tài chiến tranh, mọi người đánh tới đánh lui thì chẳng phải là điểm thành tích của ta sẽ bị cướp sạch sao?"
Mấy bạn cùng bàn cùng nhau trợn mắt, đến nước này rồi, Valhein còn nghĩ tới điểm thành tích.
"Để ta nghĩ cách khiến quý tộc chuyển mục tiêu về phía ngươi. Không thể nhẹ, nhưng cũng không thể quá nặng, chúng thần linh thiêng, ta đúng là người số khổ chạy chân."
-Hai vàng đại bàng.
"Bảo chứng hoàn thành sứ mệnh!" Jimmy lần thứ hai chạy vê.
Qua một lúc sau, các học sinh của Học viện Plato quả nhiên thay đổi, cùng nhau hô lớn một từ ngữ. "Khiêu chiến!"
"Khiêu chiến!"
"Khiêu chiến!"
Đều đang yêu câu quý tộc tiếp tục khiêu chiến Valhein.
Valhein thừa cơ hô: “Các vị bạn học quý tộc, ta đã ăn cơm no mà các ngươi còn chưa thương lượng ra kết quả sao? Địa Ngạo Thiên, ngươi cảm thấy phải chăng bọn họ sợ ngươi?”
Địa Ngạo Thiên giơ ngón trỏ hướng quý tộc, đung đưa ngón tay, vẻ mặt khinh miệt.
Các ngươi yếu!
Đám học sinh quý tộc sôi chảo dầu, đều là thiếu niên tuổi trẻ bồng bột, sao chịu được bị khiêu khích như vậy.
"Để tat" Một quý tộc trực tiếp xông ra chiến trường.
Học sinh quý tộc khác một phút lơ là không ngăn lại kịp, tức giận đến nỗi giậm chân liên tục.
Valhein lười biếng nói:
"Điểm của ta lại tăng thêm."
"Bây giờ ta cược một vạn vàng đại bàng! Nếu ta thua, ngươi trực tiếp đi gia tộc chúng ta lấy tiền! Ngươi dám chơi không?"
Valhein hỏi:
"Tiên chuộc của tù binh?"
Quý tộc phía đối diện lớn tiếng quát mắng.
Các học sinh của Học viện Plato nhìn Valhein, thâm nghĩ Valhein thật là ngâu, chính mình chỉ dám mắng ngoài miệng, Valhein thì chơi thật.
Quý tộc có thể xù tiên thứ khác nhưng không thể khất nợ tiền chuộc của tù binh.
Quý tộc kia hét to:
"Được, là tiền chuộc của tù binhi"
Valhein lấy một cuộn da dê và bút lông ngỗng ma pháp ra khỏi balo, đưa cho Địa Ngạo Thiên.
Địa Ngạo Thiên chạy chậm đến trước mặt chiến sĩ quý tộc kia, đưa ra.
Chiến sĩ quý tộc lập tức viết xong khế ước, cuối cùng còn ấn dấu tay.
Địa Ngạo Thiên nâng khế ước và bút ma pháp chạy vê.
Valhein vui mừng cười, nói với Địa Ngạo Thiên: "Dù gì là ông chủ đưa tiền, chú ý một chút, đánh bị thương thôi, đừng đánh tàn."
Địa Ngạo Thiên quay đầu nhìn chiến sĩ quý tộc kia, ngẫm nghĩ vài giây, đưa gậy xương mũi nhọn kịch độc của mình cho tiểu thần lùn, tiếp đó đổi lại gậy không có gai xương của tiểu thần lùn.
Học sinh quý tộc kia tức bể phổi.