Chương 274: Eugene lại xuất hiện (2)
Chương 274: Eugene lại xuất hiện (2)Chương 274: Eugene lại xuất hiện (2)
Eugene lại xuất hiện (2)
Một số học sinh quý tộc nhìn Gerner, không nói gì, nhưng đều không cho là đúng.
Người hầu Thần Tích là thứ chỉ tôn tại trong truyền thuyết, không thể nào bị một ma pháp sư Hắc Thiết nắm giữ. Gerner nói như vậy, chẳng qua là vì tẩy rửa ô danh của chính mình.
Eugene trịnh trọng gật đầu, nói: "Ngươi yên tâm, ta sẽ cẩn thận. Nếu không có phần thắng, ta sẽ nhận thua."
"Vậy là tốt rôi!"
Eugene nói xong, buông xuống Hổ Vương Thanh Đồng, chậm rãi đi hướng đất trống giữa hai trường.
Eugene nhìn chằm chằm Valhein, nói: "Ngươi ra tay quá nặng! May mắn Gerner gia nghiệp lớn, nếu trên người không mang theo dược tề trị liệu cấp cao thì cả đời này sẽ bị ngươi hủy đi."
"Cũng vậy thôi, Lake và Hoth chẳng phải cũng suýt bị ngươi hủy?" Thái độ của Valhein hờ hững.
Eugene thở dài, đưa mặt hướng Valhein, cúi người chín mươi độ, sau đó đứng thẳng lên nói:
"Xin lỗi, Valhein. Chuyện lần đó là ta một phút nông nỗi, dùng phương pháp sai lầm hấp dẫn ngươi. Ta hẳn là công khai chặn trước cổng Học viện Plato, tìm ngươi quyết đấu."
Valhein lại lạnh lùng cười nói:
"Dùng từ 'chặn rất chính xác, ngươi chẳng khác nào đang nói vô luận ta đồng ý hay không đều nhất định phải quyết đấu với ngươi. Nếu ta không đồng ý thì ngươi vẫn sẽ dùng các loại phương pháp bức ta ra tay."
Eugene nói: "Ta không thích nói nhảm nhiều, ngươi cũng không thích nói dài dòng, chúng ta ngừng ở đây. Bây giờ ta đưa ra khiêu chiến lân thứ hai với ngươi, có đồng ý hay không?”
Valhein câm một quả khô bỏ vào miệng, chậm rãi nhai, không đáp lại.
"Thì ra là ngươi sợ! Xem ra ngươi cũng đã nghe nói đối thủ nào bị ta khiêu chiến lần thứ hai thì đều thua ta! Bây giờ ngươi vận dụng Hắc Thiết, nhưng lá gan không bằng lúc là Tập Sự! Ta rất thất vọng." Eugene nói.
Valhein lại than khẽ, nói: "Eugene ơi là Eugene, ta cho rằng ngươi là một người có đầu óc, kết quả ngươi vẫn ngốc như vậy. Đối diện hai người từng chiến thắng ngươi, hoặc nên nói, đối diện hai người mà ngươi cả đời không thể thắng nhưng vẫn nói ra lời đó, xem ra nhận bài học còn chưa thấm vào não của ngươi."
Eugene nhìn thoáng qua Paloma, chỉ cảm thấy cánh tay hơi nhói, sau đó thấp giọng quát:
"Valhein, đừng dời đề tài! Ta chỉ muốn hỏi ngươi, có dám quyết đấu với ta hay không? Điểm thành tích của ta chắc đủ rồi chứ?"
Eugene nói rồi nâng lên tay trái, đưa mu bàn tay về phía đám người Valhein.
Học sinh của Học viện Plato phát ra tiếng kêu khẽ.
Không ngờ điểm thành tích nhiêu hơn Valhein một điểm.
71.
Valhein nhìn tay trái của Eugene, chậm rãi nói:
"Ngươi nói hễ là đối thủ bị ngươi khiêu chiến lần thứ hai thì đều thua ngươi. Nhưng ngại quá, ta chẳng những là vua liên tục thắng mười tám quý tộc, hơn nữa ưu tú hơn ngươi một chút, trước đến giờ chưa từng thua, dù là lần thứ nhất hay lần thứ hai."
Quý tộc nghe lời Valhein nói thì đầu óc ù đặc, tức giận đến nỗi nội tạng đau nhức, nhưng sợ dẫn lửa vào mình, không dám mở miệng phản bác.
Học sinh của Học viện Plato đột nhiên hơi đồng tình quý tộc.
Chỉ có học sinh cùng lớp với Valhein là đã thói quen.
Eugene trâm mặc vài giây mới bình tĩnh lại, nói:
"Lần trước ta khiêu chiến lấy ra ma pháp khí Thanh Đồng, lần này ngươi muốn tiền cược là gì? Chỉ cần ngươi chịu tự mình lên sân!"
"Ngươi không dám đánh với Địa Ngạo Thiên?" Valhein hỏi.
Eugene mỉm cười, nói: "Chỉ cân ngươi triệu hoán ra trong quyết đấu chính thức thì dù là Địa Ngạo Thiên hay Địa Ngạo Địa thì ta đều không sợ."
"Nếu ngươi đã thành khẩn như vậy thì ta sẽ đáp lại thỉnh cầu của ngươi, đồng ý tự mình ra mặt quyết đấu với ngươi. Điều kiện tiên quyết là "
Valhein nhìn hướng tòa biệt thự ma pháp kia.
'Biệt thự ma pháp.
Đám học sinh của hai trường đều không ngờ Valhein to gan như vậy.
Chỉ có đám bạn cùng bàn của Valhein là lặng lẽ vui vẻ ăn uống.
"Valhein, ta không rõ là sức mạnh nào khiến ngươi trở nên tự đại như vậy, nhưng ta hy vọng ngươi thận trọng suy xét." Eugene bị chọc tức đến nỗi hốc mắt suýt toát ra khói đen.
Valhein nói: "Chấp nhận hay không, ta chỉ cần kết quả."
Eugene xoay người nhìn hướng một quý tộc đã ngây người.
"Ta đã ít gây chú ý đến thế mà tại sao cứ muốn đến kiếm chuyện với ta?"
Học sinh quý tộc kia vừa cao vừa gây, trông khá bình thường.
Eugene bất đắc dĩ nói:
“Thanos, ngươi cho ta mượn biệt thự ma pháp."
Thanos cao gầy bất đắc dĩ nói:
"Ta mượn biệt thự ma pháp này từ chú của ta, nếu chú biết ta cho ngươi mượn nó rồi bị thua thì sẽ lột sạch đồ của ta treo trên quảng trường thị chính ba ngày ba đêm. Các ngươi nên biết tính khí của chú của ta."
Jimmy nói nhỏ bên cạnh Valhein:
"Chú của hắn là Ajax."
Valhein chớp chớp mắt.
Ngay cả Paloma cũng lộ vẻ mặt nghiêm túc.
Học sinh hai trường đều trâm mặc, bọn họ đều biết tiếng của Ajax Truyên Kỳ táo bạo, hơn nữa là từ nhỏ táo bạo đến hiện tại.
Mọi người đều rõ ràng, chỉ cân không có gì bất ngờ xảy ra, Ajax tất nhiên thành Anh Hùng.
Eugene nói:
"Không bằng như vậy, ngươi trước tiên cho ta mượn biệt thự ma pháp, cho dù thua thì chờ khi về Athens, ta sẽ mua cái mới trả cho ngươi."
Thanos nói:
"Không được, không được, chú của ta vẫn sẽ đánh chết ta."
Eugene bất đắc dĩ thở dài, nhìn về hướng Valhein, nói: "Đây là cực hạn mà ta có thể làm được.'