Chương 294: Thỉnh câu của Lake
Chương 294: Thỉnh câu của LakeChương 294: Thỉnh câu của Lake
Thỉnh cầu của Lake
Lake tiếp tục cười nói: "Mọi người hiểu rồi chứ? Cho nên ta sẽ không lấy chiến lợi phẩm sau này phân phối, bởi vì ta đã lấy được thứ mình nên có. Hay nói khiêm tốn một chút là ta nhận được nhiều hơn xa sự trả giá."
"Lake nói hay lắm! Lúc nãy ta nói rồi, nếu tham gia chiến đấu thì nhất định phải lấy chiến lợi phẩm phần mình. Nhưng bây giờ đã lấy chiến lợi phẩm rồi, ta không tham dự phân phối khúc sau!" Hoth nói.
Rollon huơ tay trái:
"Đúng rồi, đây là chiến lợi phẩm của ta, ta rất vừa lòng. Vinh dự còn hơn vàng đại bàng!"
Paloma không nói một lời, lấy sách ma pháp để mở của Valhein qua, viết chữ, giơ cho mọi người xem.
"Ta từng được Valhein cứu, cho nên cũng không tham dự phân phối chiến lợi phẩm lần này. Số chiến lợi phẩm đó coi như là phí lao động của hắn!"
Paloma hờ hững liếc qua Valhein.
Nhưng đám bạn học thì sững sờ nhìn sách ma pháp.
Lake giật mình kêu lên:
"Hai người thế nhưng đến bước này?"
“Cái gì một bước này? Ngươi đừng nói bừa!" Valhein ngây ra, không rõ chuyện gì.
"Paloma thế nhưng có thể mở ra sách ma pháp của ngươi?" Lake hỏi.
Trong các học viện, bình thường chỉ có đôi tình nhân mới có thể mở ra sách ma pháp của đối phương.
Paloma và Valhein lập tức hiểu được.
Paloma tức giận đến nỗi tay phải run lên, suýt đập sách vào mặt Lake, cố hít sâu một hơi.
Là công chúa, phải hiền dịu.
Paloma chậm rãi buông xuống sách ma pháp.
Valhein dở khóc dở cười nói: "Các ngươi suy nghĩ nhiều. Lúc trước ta và Paloma thảo luận sự tình, cần vẽ một vài thứ, viết một ít từ lạ ta không nhận biết, cho phép nàng sử dụng khi ta mở sách ra, nhưng không cho phép nàng hoàn toàn sử dụng sách của ta."
Lake quay mặt về phía Paloma, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Paloma, thân là bạn cùng bàn, ta có nghĩa vụ nhắc nhở nàng, sớm nắm giữ sách của Valhein càng tốt, đặc biệt phải chú ý tin nhắn ma pháp của hắn, mỗi ngày không biết trò chuyện với bao nhiêu bạn học nữ đến đêm khuya.
Paloma hơi rũ mí mắt, tay phải chậm rãi nắm lấy vòng cổ Medusa Hoàng Kim.
"Khụ khụ khụ đều là bạn học, không cần như vậy! Ta về sau không nói giốn nữa, đùa giỡn, ta nhận sai!" Lake lập tức rụt vòi.
"Hừt" Paloma thế này mới buông tay khỏi vòng cổ.
Valhein thở dài thườn thượt, nói: "Các ngươi có thể kiềm chế một chút được không? Mọi người lúc ở trường đâu có nói nhiều như vậy."
Rollon nhún vai, nói:
"Đã cùng nhau chiến đấu, đương nhiên trở nên khác biệt."
Rollon nói xong vỗ vai Hoth.
Hoth nói:
"Đúng rồi!"
Mọi người mỉm cười.
Trong biệt thự ma pháp tràn ngập ấm áp không có lúc ở lớp học.
Jimmy ho nhẹ một tiếng, nói: "Ta cũng tham gia chiến đấu, cống hiến không lớn, vốn không nên lấy nhiều, nhưng ta không được điểm thành tích, vậy mặt dày xin một món ma pháp khí Thanh Đồng."
Valhein nói:
"Nên như vậy, chờ rời khỏi vị diện thần lực, ngươi cân ma pháp khí Thanh Đồng gì hãy nói với †a.'
"Cảm ơn." Jimmy cười tươi.
Albert cau mày, do dự một lúc sau, nói: "Hai nghìn vàng đại bàng đủ rồi, dù sao ta hoàn toàn không tham gia chiến đấu."
Mọi người đều kinh ngạc đánh giá Albert, lời này không giống như Albert nên nói.
Jimmy không kiềm được cười nói: "Ngươi sợ Valhein không cho, tiếp đó đánh ngươi một trận phải không?”
Mọi người cười rộ lên.
Albert mặt đỏ lên, thế nhưng không có phản bác.
Bốn người được điểm thành tích, Paloma không để ý, Jimmy có ma pháp khí Thanh Đồng, Albert có hai nghìn vàng đại bàng, tất cả đều vui vẻ.
"Vậy tiếp theo chúng ta sẽ đi chỗ nào?" Valhein hỏi. Lake đáp:
"Nếu điểm thành tích của chúng ta cực thấp ta sẽ lựa chọn tiếp tục đi rừng Ma Hổ, nhưng bây giờ chúng ta đã đủ điểm thành tích, nên đi đỉnh Cự Thụ sớm. Lỡ như tới trễ một bước, rõ ràng có điểm thành tích cao mà không lấy được trái thiên phú thì rất thảm."
Rollon gật đầu, sửng sốt nhìn Lake, trước kia cảm thấy Lake luôn nhằm vào chính mình, không ngờ rằng tiếp xúc lâu, ý tưởng của Lake và chính mình khá hợp nhau.
"Những người khác thì sao?" Valhein hỏi.
Jimmy cười nói: "Ta đi theo ngươi là cái chắc, không chừng còn có thể hưởng sái điểm thành tích."
Hoth nói: "Ta cũng đi đỉnh Cự Thụ."
Albert do dự một lúc, nói: "Ta cảm thấy tập thể hành động tốt một chút, dù sao đều là bạn cùng bàn.
Không ai tin lời bậy bạ của Albert, không bằng lý do của .Jimmy càng khiến người tin phục.
"Vậy thì tốt, đêm nay chúng ta nghỉ lại một đêm, ngày mai cùng nhau đi đỉnh Cự Thụ!" Valhein nói.
Mọi người tán gẫu một lúc rồi về phòng mình.
Lúc sắp ngủ, Valhein đi ra biệt thự ma pháp, chuẩn bị đặt chuông canh gác ở xung quanh, chợt phát hiện Lake đang nằm trên bãi cỏ, ngước nhìn bầu trời.
Bầu trời màu xanh xám giống như pha lê bán trong suốt ngăn cách ánh sáng thật sự, khiến nguyên tòa vị diện thần lực vĩnh viễn dừng lại ở khoảng thời gian hoàng hôn.
Toàn bộ vị diện tựa như Người Khổng Lồ ngủ say.
"Đang nghĩ gì thế?" Valhein đi qua, ngồi cạnh Lake.
Lake phun ra cọng cỏ ngậm trong miệng.
"Nhớ em gái của ta." Ngữ khí của Lake đặc biệt dịu dàng.
"Biết ngay ngươi sẽ nói như vậy." Valhein nói, nhìn chân của Lake.
Chân trái của Lake giống như thịt nát phơi khô, đã ngả màu đen.
"Trong balo của ta có giày và quân dự bị, lát nữa ta đưa đến phòng của ngươi." Valhein nói.
"Cảm ơn, thật ra ta đã thói quen." Lake nói.
Valhein hỏi:
"Vết thương của ngươi có thể chữa khỏi chứ?”