Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 296 - Chương 297: Lấy Kết Thúc Làm Bắt Đầu (2)

Chương 297: Lấy kết thúc làm bắt đầu (2) Chương 297: Lấy kết thúc làm bắt đầu (2)Chương 297: Lấy kết thúc làm bắt đầu (2)

Lấy kết thúc làm bắt đầu (2)

Còn có số ít học sinh Ba Tư không mặc đồ màu tím mà là màu trắng đen tâm thường, chứng minh bọn họ không phải quý tộc.

Vô luận là quý tộc hay bình dân, trên áo của tất cả học sinh Ba Tư đều có kiểu dáng lưu tô điển hình, trên người đều nạm vàng đeo ngọc, tràn ngập mùi xa hoa.

Phía đối diện học sinh Ba Tư là học sinh của Athens và người thi khác.

"Valhein đến!"

Rất nhiều người hò reo, thậm chí bao gồm một ít quý tộc.

Valhein có chút sửng sốt, những quý tộc này lúc bình thường nhìn chính mình như có thù giết cha, sao bây giờ nhiệt tình như gặp người thân?

Một số học sinh lớp cao từng nói chuyện với Valhein lúc này đi tới.

"Người Ba Tư làm sao vậy?”

Một học sinh lớp cao bất đắc dĩ nói:

"Người Ba Tư nói công chúa của bọn họ ở đỉnh núi, vì tránh cho quấy rây công chúa, cấm người điểm thấp lên núi. Chỉ có người từ năm mươi điểm thành tích trở lên có thể trực tiếp lên núi, nếu không được năm mươi điểm thì phải đánh với bọn họ một trận, được bọn họ đồng ý mới cho qua."

Valhein cười cười, nói: "Xem ra quý tộc trên đời này đều có chung một tật xấu, dù lúc nào, nơi nào đều cảm thấy chính mình muốn làm cái gì thì làm cái đó."

Valhein cảm thấy Paloma ở trong ngực mình vặn vẹo thân thể nhỏ.

"Nếu quý tộc cảm thấy chính mình không có đặc quyền, chúng ta mới thấy kỳ lạ." Lake nhún vai.

"Tại sao bọn họ ngốc vậy nhỉ?" Valhein vẫn không thể hiểu nổi tư duy của quý tộc.

"Ngạo mạn." Paloma nhỏ giọng nói.

Valhein gật đầu.

Jimmy than khẽ, nói:

"Trước kia ta cứ cảm thấy quý tộc quả thực như đồ ngốc, sao bọn họ có thể phạm sai lâm ngốc như vậy. Nhưng về sau ta mới phát hiện, không phải bọn họ ngốc, cũng không phải ta thông minh, mà là chúng ta làm cùng một việc, kết quả hoàn toàn khác nhau. Thí dụ như, quý tộc có thể đặt trạm gác, bọn họ sẽ bị trừng phạt chứ? Sẽ không. Nhưng bình dân chúng ta mà đặt trạm gác thì hậu quả là cái gì? Sẽ bị đánh chết. Thí dụ như, bọn họ khi dễ bình dân, giá đắt là cái gì? Không có giá đắt! Chúng ta thì sao? Sẽ bị bắt. Về sau ta suy nghĩ rõ ràng, nếu ta làm bất cứ chuyện gì đều không bị trừng phạt, ta cũng sẽ làm giống như vậy.

Trong mắt Lake bỗng lóe thù hận thấu xương:

"Jimmy nói không sai. Ở trong mắt bọn họ thì bình dân chỉ là gia cầm, gia súc phục vụ cho bọn họ, đói thì giết lấy thịt ăn, lạnh thì lột da, lúc vui sẽ đút cho một ít thức ăn, không vui thì bớt cho ăn lại, hơi trái ý một chút là vung roi quất không thương tiếc. Bọn họ không cảm thấy chính mình là con người, cho rằng bản thân là một loại chủng tộc cao hơn người, chủng tộc này tên gọi 'quý tộc'."

Valhein cười nói:

"Cách nói của Lake thú vị, ta vốn tưởng quý tộc là gia tộc có quyền lực, nhưng nay xem ra quý tộc xem bản thân thành chủng tộc mới có quyên lực."

Rollon bất đắc dĩ nói: "Lúc các ngươi cao đàm khoát luận đừng quên còn có ta và Paloma."

Lake nhếch mép cười nhạt, rồi vội thu lại nụ cười đó.

Valhein mỉm cười, nói: "Hy vọng hai vị không cần để ý, chúng ta chỉ đang miêu tả một sự thực, chứ không phải trút bực tức. Ở trong mắt ta, hai người là quý tộc khác biệt, chúng ta cũng hy vọng ở trong mắt hai người thì chúng ta là bình dân khác biệt. Đương nhiên, ta càng hy vọng mọi người đều giống nhau."

Paloma nhẹ gật đầu.

Rollon nhún vai, nói: "Dù sao quý tộc bị hiểu lầm quá nhiều, ta cũng không biện giải cái gì.

"Tóm lại, trước tiên đồng lòng đối ngoại, giải quyết người Ba Tư ở trước mắt đã." Valhein tiếp tục ôm Paloma đi về phía trước.

Người Ba Tư, học sinh của Học viện Plato, học sinh của Học viện Quý Tộc, Học viện Plato của học viện, người rèn luyện cùng nhìn vê phía Valhein.

Cũng nhìn cô gái trong ngực của Valhein.

Paloma đột nhiên cảm thụ được không khí hơi lạ, nàng nhíu mày, nhẹ nhàng quay đầu tựa vào vai Valhein, dùng tóc che khuôn mặt.

Valhein dừng lại.

Đẳng trước là đường lên núi, một bậc thang nham thạch màu đen do người xây kéo dài lên đỉnh núi.

Mấy chục người Ba Tư canh giữ trên bậc thang, quần áo hoa hòe lòe loẹt, lạnh lùng nhìn chăm chú vào Valhein. Valhein hỏi: "Ai cho các ngươi quyên lực phong đường lên núi?"

Một Ba Tư ngạo mạn trả lời bằng ngôn ngữ Ba Tư:

"Sức mạnh của Ba Tư."

Valhein ngây ra một lúc, tuy thành tích ngôn ngữ Ba Tư của mình chỉ cỡ trung bình, nhưng có thể nghe hiểu từ đơn nào đơn giản, hắn nói:

"Tốt bụng nhắc nhở ngươi một câu, người nói lời này thông thường không có kết quả tốt. Các ngươi không đại biểu được Ba Tư, lỡ như các ngươi bị chúng ta đánh bại thì chẳng phải là Ba Tư bị Hy Lạp đánh bại?”

"Người Hy Lạp gian xảo, ở trước mặt Ba Tư vĩ đại thì các ngươi không chịu nổi một kích!" Học sinh Ba Tư nói chuyện chẳng thèm che giấu lòng coi rẻ.

Valhein bất đắc dĩ, bàn vê quốc lực thì Ba Tư mạnh hơn Hy Lạp nhiều, hơn nữa Ba Tư thường chiến thắng các thành bang Hy Lạp ở bờ phía đông biển Aegean, nhưng Ba Tư đến đất Hy Lạp thì cơ bản thua nhiều thắng ít.

Lời nói của học sinh Ba Tư lập tức chọc giận tất cả học sinh Hy Lạp.

Hai bên bắt đầu đấu võ mồm, chửi một hồi sợ đối phương nghe không hiểu, người Ba Tư chửi bằng tiếng Hy Lạp, người Hy Lạp thì mắng bằng tiếng Ba Tư.

Valhein quay đầu nhìn hướng Lake.
Bình Luận (0)
Comment