Chương 321: Hoa gai đá (2)
Chương 321: Hoa gai đá (2)Chương 321: Hoa gai đá (2)
Hoa gai đá (2)
Âm thanh gai đá và kim loại va chạm, âm thanh rợn người đó trộn lẫn với tiếng máu thịt bị xuyên thủng.
Cơ thể hai quân đoàn bất tử tinh nhuệ giang rộng, toàn thân bị vô số gai đá nhiều đến không đếm xuể đâm xuyên qua cơ thể, treo lơ lửng giữa không trung.
Cơ thể của bọn họ khẽ co rúm, cho dù bụng bị xé toạc nhưng vẫn vùng vẫy như cá chết.
Xì xì...
Máu tươi phun ra như thác nước, cọ rửa gai đá màu xám trắng.
Mấy trăm gai đá giống như đóa hoa nở rộ chậm rãi bị nhuộm đỏ.
Chiến sĩ tinh nhuệ mạnh mẽ nhất Ba Tư, tử trận.
Toàn trường an tĩnh, tiếng máu tươi phun ra giống như lưỡi dao sắc bén đâm vào màng nhĩ mỗi người.
Một vài người nhìn gai đá chi chít rậm rạp mà đờ ra.
Gai đá màu xám trắng to như cánh tay, cao hai mét, mỗi cái đều giống như được thợ có tay nghề giỏi cẩn thận mài giũa, bề mặt sáng bóng trơn mượt, dưới thô trên mảnh, phần cao nhất nhọn như đầu kim.
Gai đá chỉ chít tụ lại một chỗ trông như một con nhím khổng lồ.
Hai quân đoàn bất tử tinh nhiệ mạnh mẽ lúc này mỏng như lớp váng trên bê mặt sữa nóng, chỉ chạm nhẹ là vỡ ra.
Hai quân đoàn bất tử tinh nhuệ còn lại đang chuẩn bị chạy nước rút thì nhanh chóng tách xa nhau ra, không dám tiến tới trước.
Đối mặt với sức mạnh tuyệt đối không thể nào chống đỡ, bọn họ sợ.
Từ trước đến giờ chưa từng có ai từng thấy qua gai đá nhọn hoắt cấp Hắc Thiết lại chiếm phạm vi to như một tòa nhà.
"Đó là đá thạch anh! Một trong những loại đá cứng rắn nhất." Học sinh tinh thông ma pháp hệ thổ rốt cuộc cũng nhận ra loại đá này.
"Đá bình thường, đá hoa cương, đá thạch anh, đá hoa cương, kim cương, độ cứng của đá sẽ lần lượt được tăng cường. Ma pháp của hắn đã đạt tới cấp bậc ma pháp Hoàng Kim rồi sao?"
"Đó là hoa gai đá trong truyền thuyết!"
"Hai bên cách nhau hơn 40m... Âm thanh của Isina lần thứ hai vang lên.
"Không ngờ vận may của ngươi lại tốt như vậy, không chỉ có được huyết mạch Người Khổng Lồ, còn gặt hái được huyết mạch nguyên tố, hình thành ma pháp tiến hóa."
Học sinh Ba Tư kinh hãi nhìn Valhein.
Ma pháp tiến hóa là một loại ma pháp sáng tạo tự nhiên, mỗi hệ ma pháp tương ứng đều có thể tiến hóa trở thành ma pháp mới mạnh mẽ hơn.
Thế nhưng, không quản là thời gian làm phép hay ma lực tiêu hao thì đều giống như trước đó, sẽ không tăng lên.
"Vì thế ta nói, nếu như ngươi có sát ý với ta thì đã chết rồi."
Valhein đột nhiên chỉa ngón tay về phía Isina ở rất xa.
"Nham thạch đột thứ."
"Bảo vệ công chúal"
Cả đám người loạn thành một đoàn, nhưng không ai biết nên làm sao bây giờ.
Hoặc nên nói là, bản năng làm bọn họ không dám tới gần Isina.
Nháy mắt đó, trước mặt Valhein hiện lên ma pháp trận màu vàng đất.
Phía sau ghế của Isina, gai đá vọt lên, hoa đá nở rộ.
Gai đá chỉ chít chằng chịt giống như vật phẩm trang trí của vương tọa, xinh đẹp nhưng lạnh băng.
Cơ thể hộ vệ run run.
Toàn thân ma pháp sư Ba Tư lạnh lẽo.
Cơ thể của hai quân đoàn bất tử còn sống cứng ngắc.
Công chúa Ba Tư cao quý giống như một chú chim nhỏ ở bên trong một khu rừng đầy gai nhọn, cơ thể tê dại, đầu ngón tay run rẩy.
Ma pháp tiến hóa, sức mạnh gia tăng, phạm vi gia tăng, khoảng cách cũng tăng gấp bội.
Trên mặt Harnas lộ ra biểu cảm phức tạp, tự lẩm bẩm: "Này nào phải nham thạch đột thứ chứ, rõ ràng là nham thạch đột thứ thứ thứ thứ thứ thứ thứ...
Gió nhẹ thổi qua, lá cây sàn sạt lay động trên bầu trời trong xanh.
Có người nghe thấy tiếng kèn hiệu thắng lợi, có người nghe thấy tiếng chuông tang bi thương vang lên trong tai.
Ma pháp sư Ba Tư thầm tính toán tình cảnh chiến đấu với Valhein, kết quả bi ai phát hiện, cho dù nhân số có nhiều gấp đôi đi nữa thì cũng đoàn diệt mà thôi.
Hoa gai đá cách đó 60m rõ ràng chính là điềm báo tử vong. Tầm bắn của cung ma pháp thật sự rất xa, nhưng trước sự bảo hộ của ma pháp tiến hóa hệ địa thì chỉ là một cọng lông trâu hơi lớn một xíu mà thôi.
'AlzZ....
Isina đột nhiên phát ra tiếng thở dài, nhưng kỳ quái là trong mắt của nàng không có phẫn hộ hay căm giận, ngược lại giống như trút được gánh nặng mà thả lỏng.
“Mọi người, chịu thua đi."
Mệnh lệnh của công chúa vang vọng trên đỉnh núi gốc cây khổng lồ.
Không ai hối thúc.
“Ta chịu thua.
"Thua."
“Ta chịu thua, bội phục!"
“Chịu thua, thiên tài Hy Lạp mạnh mết"
"Chịu thua, tâm phục khẩu phục..."
Valhein cởi vải bông băng trên tay trái.
Con số đang không ngừng thay đổi.
Cuối cùng, Valhein nhìn vê phía Isina.
"Isina, ta một lần nữa khiêu chiến ngươi."
Nhóm người im lặng.
Ở trong tai nhóm người Ba Tư, giọng nói của Valhein giống như có lẫn âm thanh máu thịt tung tóe khi nãy.
“Ta chịu thua.
"Isina, ta khiêu chiến ngươi lần thứ ba."
“Ta chịu thua.'
"Isina, ta khiêu chiến ngươi lần thứ tư..."
“Ta chịu thua.”
'lsina....
Hai người một nói một đáp, duy trì liên tục không ngừng.
Thẳng đến khi con số trên tay trái của Isina dừng lại ở số không.
Tất cả học sinh Ba Tư ngơ ngác nhìn, phía sau tấm khăn che mặt mỏng màu trắng, lIsina đang nghiến răng nghiến lợi.
Mới đầu Harnas còn ngẩn người, đến cuối cùng đã cúi đầu. Sợ mình cười thành tiếng.
Valhein quá độc ác.
Valhein nhìn thoáng qua con số trên tay trái, gật đầu, một lân nữa nhìn sang nhóm học sinh Ba Tư.