Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 319 - Chương 320: Hoa Gai Đá

Chương 320: Hoa gai đá Chương 320: Hoa gai đáChương 320: Hoa gai đá

Hoa gai đá

Harnas có chút sửng sốt, đây là lần đầu tiên nhìn thấy Valhein và Địa Ngạo Thiên ra tay, thực không ngờ một người hầu Tập Sự lại mạnh đến như vậy.

Âm thanh của Isina vang lên.

"Không hổ là người hầu Thần Tích, sau khi ngươi hấp thu huyết mạch thì hắn cũng nhận được sức mạnh đầy đủ, đã thăng lên Hắc Thiết. Đáng tiếc, thực đáng tiếc..."

“Bồ lô ba lat

Địa Ngạo Thiên gật đầu, hình như đang nói là trả lời chính xác.

"Kế tiếp." Âm thanh của Valhein như đang đếm con rối.

Người Ba Tư khiêng người đầu tiên đi, phái người thứ hai ra trận.

Bảy giây sau, chiến đấu kết thúc.

Chiến sĩ thứ ba ra sân.

Năm giây.

Người thứ tư ra sân.

Sáu giây.

Người thứ năm ra sân.

Bảy giây.

Harnas và người Ba Tư ngơ ngác nhìn Địa Ngạo Thiên, ngơ ngác nhìn Valhein.

Ma pháp sư thứ sáu dè dặt tiến tới trước.

"Bắt đầu!"

Địa Ngạo Thiên chỉ ngón tay về phía đối thủ, sau khi niệm ra thuật hỏa cầu, ma pháp trận màu đỏ xuất hiện, lập tức có hỏa cầu bay ra.

Ma pháp sư ở đối diện bất đắc dĩ lăn khỏi vị trí, chuẩn bị né xong rồi mới...

Âm!

Thiên phú ma pháp: bùng nổ dữ dội.

Bán kính cú nổ của thuật hỏa cầu này gây ra rộng tới 1m5.

Bên trong không gian hình tròn đường kính ba mét kia hóa thành ánh lửa.

"A..." Ma pháp sư kêu thảm một tiếng, bị lực xung kích mạnh mẽ đánh bại, quần áo bị ngọn lửa lan tới, ngọn lửa cấp tốc lan tràn. Địa Ngạo Thiên vung gậy xương, không nhanh không chậm chạy tới trước.

"Ta chịu thua! Mau dùng thuốc chống cháy cao cấp cho ta đi!" Ma pháp sư Ba Tư hô to.

Ma pháp sư Ba Tư ở bên cạnh sớm đã có chuẩn bị, lập tức bước nhanh tới trước vài bước rưới thuốc chống cháy cao cấp, đồng thời hỗ trợ cởi áo khoác.

Hai ma pháp sư chậm rãi quay trở về.

Người Ba Tư trước cửa ngơ ngác nhìn vết thương của ma pháp sư kia.

Ngọn lửa chỉ đốt không tới ba giây nhưng trên người hắn có bảy tám lỗ máu đen ngỏm, lỗ lớn nhất cũng to cỡ nắm tay.

Giống như miệng núi lửa mới bị thiên thạch va trúng.

"Kế tiếp."

Âm thanh của Valhein làm ma pháp sư Ba Tư mới bị thương run lên, đau tới nhếch miệng nhe răng.

Rất nhanh, mười trận chiến đã kết thúc.

Mười trận thắng cả mười.

"Còn lại ba mươi bảy người." ánh mắt Valhein thực bình thản.

Harnas nhíu mày, Valhein thật sự muốn đuổi tận giết tuyệt người Ba Tư sao, nhưng vì sao hắn lại cảm thấy Valhein có thể làm được vậy chứ?

Không thể, có lẽ chỉ là ảo giác mà thôi.

"Ngươi đang ép ta.' Isina lạnh lùng nói.

"Không, đây là cái giá phải trả cho sự lựa chọn của ngươi."

"Ngươi đã có lựa chọn sai, vậy thì phải trả giá thật lớn! Quân đoàn bất tử, ra trận!"

"Tuân lệnh!"

Bốn chiến sĩ quân đoàn bất tử mặc giáp màu đỏ sậm rời khỏi vị trí ở bên cạnh Isina, hai người một đội, phân biệt từ hai bên bọc đánh về phía Valhein.

Địa Ngạo Thiên quay đầu lại nhìn về phía Valhein.

"Bô lô ba la."

Một thì không sợ, hai thì có hơi khó.

"Ngươi trở về đi."

Địa Ngạo Thiên vác gậy xương chậm rãi trở lại.

Bốn chiến sĩ hai mắt đỏ nhạt, bước đi trâm ổn, cây giáo dài màu trắng, khiên tròn dựng bên cánh tay, mỗi một động tác không biết đã luyện tập bao nhiêu vạn lần. Trên người mỗi người, huyết khí tận trời.

Trong mắt bọn họ không có sợ hãi, bởi vì bọn họ có thể sống lại.

Trong mắt bọn họ không có yếu đuối, bởi vì bọn họ không có cảm giác đau.

Trong mắt bọn họ không có đau đớn, bởi vì bọn họ vì giết chóc mà hưng phấn.

Harnas nhìn Valhein, trong mắt đầy đồng tình.

Quân đoàn bất tử bình thường đã mạnh mẽ không gì sánh bằng, mà cả bốn người này đều là quân đoàn bất tử tinh nhuệ từng xông pha chiến trường, bản thân có thể chống lại chiến sĩ Thanh Đồng bình thường, phối hợp với một thân trang bị thần lực, có thể nói chính là một cỗ máy giết chóc.

Cho dù thuật hỏa câu của Valhein rất mạnh nhưng cũng không có khả năng bắn trúng bọn họ.

Quân đoàn bất tử tinh nhuệ quá mạnh mẽ.

Đây là binh chủng có thể đánh ngang với chiến sĩ Sparta, thành Athens căn bản không tôn tại binh chủng mạnh mẽ như vậy.

"lẻng xẻng... lẻng xẻng”

Theo động tác tiến tới trước của bốn chiến sĩ, giáp kim loại phát ra âm thanh giống như sóng biển vỗ vào đá ngầm, lại giống như lời thân chết đang thì thâm.

Lúc hai bên cách nhau không tới 40m, Valhein giơ gậy ma pháp, đầu trượng chỉ hai quân đoàn bất tử tinh nhuệ bên trái.

"Nham thạch đột thứ.'

Nghe thấy câu thần chú quen thuộc này, mặt nhóm học sinh Ba Tư lộ ra biểu cảm kỳ quái.

Phạm vi lớn nhất để làm phép của ma pháp sư Hắc Thiết là ba mươi mét, Valhein làm vậy là điên rồi sao?

Huống chỉ, gai nham thạch trông có vẻ nhanh nhưng trước khi đâm ra từ mặt đất sẽ có chấn động, chiến sĩ Hắc Thiết có kinh nghiệm phong phú một chút đều có thể né tránh, chứ nói chỉ tới quân đoàn bất tử tinh nhuệ.

Một vài học sinh Ba Tư gật nhẹ đầu.

Ma pháp trận màu vàng đất đường kính một mét dựng đứng ở trước mặt Valhein.

Lúc này, nhóm học sinh Ba Tư vẫn không ngừng lắc đầu, nhưng nháy mắt tiếp theo đó, mọi người trừng to mắt.

Lấy hai quân đoàn bất tử tinh nhuệ làm trung tâm, mặt đất trong vòng bán kính năm mét nháy mắt vọt lên gai đá màu xám trắng rập rạp chi chít, giống hệt như hoa đá đua nở trải rộng ra xung quanh. Phập phập phập...
Bình Luận (0)
Comment