Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 318 - Chương 319: Nấc Thang (2)

Chương 319: Nấc thang (2) Chương 319: Nấc thang (2)Chương 319: Nấc thang (2)

Nấc thang (2)

Trước cửa lớn đứng bốn hàng người, một hàng chiến sĩ, hai hàng ma pháp sư, một hàng cung thủ.

Ở phía sau ba hàng người, Isina mặc váy tím đeo khăn che mặt màu trắng, chỉ lộ ra đôi mắt to đen láy, ngồi trên vương tọa bảo thạch.

Bốn vị quân đoàn bất tử tinh nhuệ vây ở xung quanh nàng.

Đôi mắt của Isina trông như làn gió mùa thu, tưởng đâu có chút ấm áp của mùa hè nhưng thật ra lại bị giá rét mùa đông tập kích.

"Chuyện kế tiếp, tốt nhất không nên nói với người ngoài." Valhein nói.

Harnas cắn răng nói: "Trước khi núi Người Khổng Lồ mở ra, Isina phái người tìm tới gia tộc bọn ta, cùng bọn ta đạt được thỏa thuận hợp tác. Bọn ta sẽ dùng hột để khai quật trái tim vị diện, có điều phương pháp để sở hữu trái tim vị diện thì vẫn chưa xác định. Nhưng quyền lựa chọn đầu tiên sẽ thuộc về Isina. Nếu trái tim vị diện không chọn nàng ta, chọn ta, thì nàng ta vẫn sẽ hợp tác với gia tộc bọn ta. Ngoài ra thì ta và nàng ta không có quan hệ gì cả. Địa vị của công chúa Ba Tư thật sự rất cao, nhưng ta là người Athens, không thể vì nàng ta mà đắc tội gia tộc Pandion được."

"Chuyện này không có quan hệ gì với ngươi cả, à đúng rồi, cho ta mượn râu mép ma pháp.' Valhein đưa tay.

Harnas vội vàng đưa qua,

Valhein dán râu mép ma pháp, đi vê phía cung điện ma pháp.

Harnas nhìn cung điện ma pháp một chút, lại nhìn bóng lưng Valhein, đi tới bậc thang nhìn xuống thì thấy nhóm học sinh Ba Tư đang đi lên, lại nhìn lêu bạt, phòng ma pháp và biệt thự ma pháp ở dưới chân núi.

"Chặn con đường này lại, không cho phép nhóm người Ba Tư lên núi!" Ánh mắt Harnas lóe lên tia tàn nhẫn.

Người đứng phía sau hắn lập tức chặn lại con đường bậc thang, chỉa kiếm về phía nhóm học sinh Ba Tư ở bên dưới.

"Harnas, ngươi làm vậy tức là đối địch với công chúa! Đối địch với Ba Tư!"

"Ta tin tưởng công chúa Isina sẽ không vì chút chuyện nhỏ này mà chậm trễ chuyện khai quật trái tim vị diện.' Harnas lạnh lùng nói.

Học sinh Ba Tư bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là sử dụng ma pháp khí liên lạc với lsina. "Chúng ta chờ ở đây đi, công chúa nói nàng sẽ giải quyết."

Nhóm học sinh Ba Tư bất đắc dĩ nhìn nhóm người Hy Lạp.

Harnas đứng phía sau hộ vệ, nhìn vê phía Valhein.

Valhein đi tới cách cung điện ma pháp 50m thì dừng lại.

"Ngươi nên biết ơn vì ngươi không có sát ý với bọn ta, bằng không ngươi đã bị giết chết rồi." Âm thanh của Valhein bay vào trong tay mỗi người ở phía trước.

Một vài ma pháp sư cảm thấy thực quái dị, âm thanh của Valhein rõ ràng truyền tới từ giữa không trung nhưng lại có cảm giác như ở trong đất hình như cũng có âm thanh của hắn.

Bọn họ có ảo giác, mình tựa hồ đang ở trong lãnh địa của Valhein.

"Ta không biết ngươi đang nói gì." Âm thanh của Isina vẫn lạnh lùng như cũ.

"Tuy ta không biết vì sao ngươi lại làm như thế, thế nhưng sau khi ta tỉ mỉ ngẫm lại toàn bộ quá trình, trước tiên ngươi lấy lòng ta, sau đó thì ra tay. Trên thực tế cho dù ta chọn điểm thành tích thì ngươi cũng sẽ không thực sự giết bạn cùng bàn của ta. Hành vi của ngươi càng giống như là... thôi bỏ đi, những thứ này không quan trọng. Quan trọng là... ta muốn lấy lại đồ của ta." Valhein nói.

"Đã trở thành của ta, không ai có thể cướp đi." Isina kiêu ngạo nâng đầu.

Toàn thân của nàng cơ hồ bị quần áo che kín, nhưng mỗi tấc da thịt lộ ra đều giống như đang tỏa sáng lấp lánh.

Valhein lạnh nhạt nói: "Ngươi rất may mắn vì đã chừa lại đường lui cho mình. Hiện giờ, lấy danh nghĩa ma pháp, ta, Valhein đưa ra lời khiêu chiến với bốn mươi bảy người ở trước mặt. Khiêu chiến một chọi một, ta chỉ đánh bị thương không giết. Nếu là nhiều người cùng ra tay, sống chết không quản."

"Người Hy Lạp vĩnh viễn vẫn luôn kiêu ngạo như thế, Heracles như thế, Ajax như thế, ngươi cũng như thế. Ta thực muốn xem thử xem, ngươi lấy cái gì mà khiêu chiến với bốn mươi bảy người chúng ta! Trước tiên chọn mười người đấu một chọi một với hắn, ai tới?"

Ở phía trước công chúa Ba Tư, nhóm người lập tức nhận lệnh, tranh nhau giành quyền ra trước.

Không bao lâu sau đã chọn ra mười người, năm chiến sĩ và năm ma pháp sư.

"Đi thôi, Địa Ngạo Thiên, đàng hoàng thì đánh gấy xương, không đàng hoàng thì thêm một cánh tay, mở miệng phun lời kiêu ngạo thì đánh gãy tay chân." Âm thanh của Valhein giống như biển không gió, cuồn cuộn sóng ngầm.

Địa Ngạo Thiên đổi sang một cây gậy không có gai, cười hì hì đi tới trước.

"Đi thôi, để chúng ta nhìn thử sự vĩ đại của vị triệu hoán sư này xem nào." Isina không hề che dấu sự khinh thường trong giọng nói của mình.

Chiến sĩ dùng trường mâu khom người, nhìn chằm chằm Địa Ngạo Thiên, toàn thân tỏa ra màu Hắc Thiết, đột nhiên bị một làn gió trắng nhạt bao trùm, giống như xe chiến lao thẳng tới Địa Ngạo Thiên.

Địa Ngạo Thiên không nhanh không chậm nghiêng người, thoải mái né tránh trường mâu, sau đó nhẹ nhàng vung gậy xương.

Âm!

Răng rắc...

Chiến sĩ Ba Tư hét thảm bay ra ngoài, ôm phần xương đùi gãy lìa của mình nhỏ giọng kêu rên, sắc mặt vàng như nến, mồ hôi to như hạt đầu túa ra đầy mặt.

Đỉnh núi có gốc cây khổng lồ chìm vào an tĩnh vô tận.

Gần như không ai nghe thấy tiếng kêu đau đớn của chiến sĩ Ba Tư kia.
Bình Luận (0)
Comment