Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 317 - Chương 318: Nấc Thang

Chương 318: Nấc thang Chương 318: Nấc thangChương 318: Nấc thang

Nấc thang

Nhóm giáo viên lặng lẽ nhìn bảng xếp hạng điểm thành tích.

"Khu... Niedern, đừng quá khổ sở, khi nấy bọn ta cười hơi lớn tiếng một chút nhưng chỉ là hơi bất cẩn thôi. Thật ra, bọn ta rất đồng tình với thầy trò hai người, tuy là đồng tình với Valhein nhiêu hơn ngươi rất nhiều."

"Đúng đúng, bọn ta rất đồng tình với ngươi. Có điều, thua chính là thua, đừng nghĩ tới chuyện lấy gậy ma pháp của ngươi lại."

Nhóm giáo viên gật nhẹ đầu, nụ cười trên môi giống như mùi rượu sau khi say rượu, làm thế nào cũng không thể che giấu được.

"Vẫn còn thời gian một ngày mà, không vội." Sắc mặt Niedern xanh đen.

“Chuyện này, có chút kỳ lạ.' Gregory nói.

Niedern gật đầu, nhìn sang phía giáo vụ trưởng Larens đang cười híp mắt, lộ ra ánh mắt tìm tòi.

Larens cười hiền hòa, nói: "Ta không biết gì cả, đừng có hỏi ta."

Niedern quay đầu đi, nhìn thoáng qua ba thanh niên ở phía sau điện phủ bí ẩn, lại cúi đầu, tiếp tục tự hỏi.

Ba người thanh niên kia đứng ở trong góc nhìn bảng xếp hạng điểm thành tích, vẻ mặt khác nhau.

"Đám lão âm kia... quả nhiên đã ra tay với Valhein."

“Thì cũng như chúng ta năm đó vậy."

"Valhein có thể chống đỡ nổi không?”

"Khó nói, chúng ta bốn người, cũng chỉ có hai người chân chính xoay chuyển được thế cục.'

"Trí nhớ của ta không tốt lắm, nhưng chuyện đó thì nhớ rất kỹ. À đúng rồi, hắn tên là gì?"

"Valhein!" Hai người khác tức giận nói.

"Ừm. Hai người các ngươi tên gì?"

"Ta cứ cảm thấy ta đã quên đi một chuyện rất quan trọng, nhưng nghĩ thế nào cũng không ra." Vị diện núi Người Khổng Lồ, trong rừng.

Valhein chậm rãi đi ra khỏi khu rừng rậm, đi tới đỉnh núi có gốc cây khổng lồ, ba thần lùn lửa lộ ra vẻ mặt ngưỡng mộ đi theo phía sau.

Vài người lén la lén lút chờ Valhein đi xa rồi mới tiến vào nơi Valhein vừa kiểm tra ma pháp hệ địa khi nãy.

Nhìn mặt đất hỗn loạn, bọn họ ngẩn người.

"Có đàn rồng đi ngang qua đây hả..."

"Ám sát nhắm vào Paloma, tạm thời hủy bỏ!"

Valhein chậm rãi đi lên đại thụ trên đỉnh núi.

Ở nơi nhóm quý tộc tu tập, hơn trăm học sinh quý tộc nhìn Valhein.

Nhóm quý tộc kia nhìn nhau một cái, đồng loạt gật đầu rồi đi về phía Eugene.

Valhein một lần nữa đi tới chân núi của ngọn núi có gốc cây khổng lồ, nước lên thêm đá leo lên trên.

Mười mấy học sinh cản lại.

Xin hãy dừng lại đi Valhein các hại"

Valhein ngẩng đầu nhìn lên, nói: "Sức mạnh của Ba Tư? Xin chào."

Gương mặt học sinh Ba Tư lộ ra sự bất đắc dĩ, nói: "Quả thiên phú đã phân chia xong, đỉnh núi có gốc cây khổng lồ đã không còn liên quan gì tới cuộc thi Hắc Thiết nữa rồi, công chúa ra lệnh, cấm không cho bất cứ ai leo lên đỉnh núi."

"Ta cho ngươi một lựa chọn, hoặc là ta sẽ khiêu chiến từng người một và mỗi người sẽ bị cắt đứt một cái chân, để các ngươi sẽ không ngăn cản ta nữa. Hoặc là ngay bây giờ ngươi liên hệ với Isina, nói cho nàng ta biết, thời gian tốt đẹp đã kết thúc rồi." Valhein nói.

"Ngươi..." Học sinh Ba Tư rất tức giận.

"Ta biết các ngươi có ma pháp khí liên lạc khoảng cách ngắn, trước đó ta đã thấy rồi, cho ngươi ba phút. Sau ba phút, ta sẽ bắt đầu khiêu chiến, nếu như các ngươi bao vây tấn công thì đừng trách ta đại khai sát giới.'

"Ngươi chờ chút, ta sẽ liên hệ công chúa.' Học sinh Ba Tư kia cuống quít nói, sau đó bước nhanh vài bước tránh xa Valhein rồi lấy ma pháp khí hình trăng lưỡi liềm màu đen ra, cúi đầu nói gì đó.

Nhóm học sinh Hy Lạp ở đối diện đỉnh núi có gốc gây khổng lồ phát hiện Valhein muốn lên núi, liền đứng dậy nhìn Valhein, thảo luận âm ï.

Nhóm năm người Paloma đứng trên tầng hai của biệt thự ma pháp, nhìn Valhein trên bậc thang. Trên cỏ, Albert vuốt cái đầu trọc lóc của con rối đen bằng gốm, nhìn bóng lưng Valhein, chậm rãi nói: "Hắn vẫn luôn nghĩ rằng mình có thể thay đổi tất cả, nhưng lại không biết ở trước mặt sức mạnh mạnh hơn, hắn chỉ là một con kiến."

Con rối gốm đen lắc đầu.

Albert đá ngã con rối gốm đen, cái đầu của nó lăn lông lốc ra xa, chia lìa với cơ thể.

Cơ thể hình trụ của con rối gốm đen chạy nhanh tới chỗ cái đầu, đưa tay cầm lên, gắn vào, lại tiếp tục lắc đầu.

"Thì ra khi nấy ngươi chỉ thử phần khớp nối ở đầu mà thôi." Albert nói.

Con rối gốm đen lắc đầu.

Albert đứng dậy, làm bộ như muốn đi tới, con rối gốm đen lập tức nằm xuống, lăn lông lốc ra sau.

Bậc thang trên đỉnh núi có gốc cây khổng lồ.

Học sinh Ba Tư kia đi tới, nói: Valhein các hạ, công chúa cho phép ngươi lên."

Valhein cất bước leo lên, bước chân vững vàng.

Học sinh Ba Tư nhìn Valhein từng bước đi tới, đột nhiên cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.

"Các ngươi có cảm thấy Valhein bây giờ và trước đó không giống nhau không?”

"Ta cũng cảm thấy không đúng lắm, hình như hắn có nhiều sức mạnh hơn, cũng càng mạnh mẽ hơn."

"Có phải vì đã hấp thu được sức mạnh của huyết mạch Người Khổng Lồ không?"

"Chắc là vậy, các ngươi nhìn hắn đi, quả thực giống như Người Khổng Lồ vậy."

Chúng ta đi theo đi.'

Học sinh Ba Tư giữ khoảng cách hơn trăm mét với Valhein.

Không bao lâu sau, Valhein một lần nữa đi lên đỉnh núi, Harnas chờ ở bên cạnh bậc thang.

"Valhein các hạ, ngài... trở vê đi." Mặt của Harnas nhăn nhó hệt như cỏ cây xù xì.

Valhein không nhìn Harnas, quay đầu nhìn vê phía cung điện ma pháp.

Dưới sắc trời nhàn nhạt, cung điện ma pháp màu trắng trông đặc biệt bắt mắt.
Bình Luận (0)
Comment