Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 324 - Chương 325: Vinh Quang Của Quý Tộc

Chương 325: Vinh quang của quý tộc Chương 325: Vinh quang của quý tộcChương 325: Vinh quang của quý tộc

Vinh quang của quý tộc

"Chúng ta, nên phân ưu giúp nhóm bệ hạ ở núi Chiến Thần!"

"Vì quý tộc”

"Vì quý tộc!"

Đột nhiên, một học sinh quý tộc quỳ một gối xuống, mặt hướng về phía Eugene.

Tiếp đó, hơn phân nửa học sinh quý tộc chậm rãi quỳ xuống,

Eugene nhìn những gương mặt quen thuộc, thậm chí có cả bạn tốt của mình, có người từng giúp đỡ mình.

Cuối cùng, Eugene thở dài một hơi, nói: "Vì quý tộc!"

Tất cả quý tộc đều cười rạng rỡ, hô to tên Eugene.

'Eugenel"

'Eugenef"

Eugene hừ lạnh một tiếng, nói: "Nếu muốn khiêu chiến, ta sẽ nghiêm túc! Nếu như ai dám không xem nghiêm túc mà gạt ta thì đừng có trách ta nặng tay! Ta có thể vì vinh quang của quý tộc mà đồng ý với bọn ngươi, thế nhưng ta cũng phải vì chính mình mà chiến đấu."

"Không hổ là Eugene, yên tâm đi, mỗi người bọn ta đều ao ước được chiến đấu với ngươi!"

Vì thế, nhóm học sinh quý tộc từng người từng người một tiến hành khiêu chiến Eugene.

Trong quá trình học sinh quý tộc khiêu chiến Eugene, Valhein chậm rãi từ đỉnh núi đi xuống.

Vừa đi vừa hồi tưởng lại trải nghiệm của cuộc thi này.

Học tập ma pháp trong căn phòng ma pháp nhỏ, cứu Paloma, đốt chết năm người, gặp Carlos, xông vào thung lũng Ma Ngưu, ở giữa thung lũng Hoa Giấy đại chiến mười ba Lawens...

Rõ ràng nhất chính là hình ảnh kia, là dáng vẻ Paloma giơ cao quả thiên phú.

Đến giờ Valhein vẫn còn nhớ kỹ đôi mắt trong suốt xanh thẳm của nàng, vẻ mặt đầy phấn chấn, so với lúc cầm thương kiếm Chiến Thắng lại càng chói mắt hơn.

Valhein mỉm cười.

Cuộc thi Hắc Thiết đã gần kết thúc, đây là kết quả mình thích. Valhein dừng bước, nhìn xuống dưới chân núi.

Ánh mắt tìm kiếm, chăm chú nhìn vào lầu hai tòa biệt thự ma pháp quen thuộc.

Paloma đang ngẩng đầu nhìn sang.

Hai người ở xa xa nhìn nhau.

Trời đất mơ hồ, người kia lại thực rõ nét.

Con ngươi của Paloma là vì sao sáng của trời đất này.

Valhein mỉm cười, gật nhẹ đầu.

Giống như khi nàng bị bao vây trước đó.

Paloma đồng dạng cũng mỉm cười, gật nhẹ đầu.

Lúc này, tình cảm trong lòng hai người đều ấm áp nhộn nhạo, cùng xuất hiện một ý tưởng giống nhau ở trong đầu.

"Thì ra nàng ấy cũng có Con Mắt Ma Ưng."

"Thì ra hắn cũng có Con Mắt Ma Ưng."

Đột nhiên, trời đất sáng ngời.

Mọi người kinh ngạc ngẩng đầu nhìn xung quanh, chỉ thấy bầu trời vốn xám xịt giống như bị Thần linh vung tay đánh nát, ánh mặt trời sáng lóng lánh như thác nước vàng chiếu nghiêng xuống.

Không ai nhìn thấy mặt trời, nhưng cả núi Người Khổng Lồ này giống như trưa nắng ngày hè, bầu trời xám xịt nháy mắt biến thành trong suốt xanh thẳm.

Sự phiền muộn và buồn tẻ vốn có đã bị xua tan đi bởi ánh nắng như nụ cười của người yêu dấu.

Rất nhiều người lộ ra nụ cười.

Đột nhiên, Valhein trợn to mắt.

Tất cả mọi người cũng như thế.

Cả núi Người Khổng Lồ, không quản là cỏ là cây, là hoa là dây leo, tất cả đều xuất hiện những nụ hoa với màu sắc khác nhau.

Nháy mắt sau đó, hàng tỷ đóa hoa tách ra.

Xuân qua đi hè lại về.

Cả vị diện này tựa hồ bị hoa tươi phủ kín.

Hàng tỉ đóa hoa tựa hồ còn rực sáng hơn cả ánh mặt trời.

Mùi hoa nồng đậm lan tỏa làm người ta vui vẻ thoải mái. "Đẹp quá..." Vì sao trong mắt Paloma lóe sáng, hòa lẫn với vạn hoa.

Khắp nơi nơi đều có người kinh hô.

Mọi người không ngừng nhìn xung quanh.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Valhein quay đầu lại nhìn thoáng qua, chỉ thấy cái cây khổng lồ trên đỉnh núi cũng nở đầy hoa, hơn nữa nữa đóa hoa đó đặc biệt sáng ngời, giống như do ánh sáng hội tụ lại vậy.

Đột nhiên, một màn thần kỳ hơn xảy ra.

Đóa hoa khắp núi đồi đồng loạt tách ra khỏi cây cỏ, bay lên bầu trời.

Nháy mắt sau đó, trên cao truyên tới tiếng gió mãnh liệt.

Tiếp đó, đóa hoa tách ra thành cánh hoa.

Đỏ, hồng, tím, trắng, cam, vàng... bay lượn khắp bầu trời.

Trời đất trở thành biển hoa.

Thế giới hoa bay, rực rỡ tươi đẹp.

Đột nhiên, một vài người ngồi xuống đất, bắt đầu ngồi thiền.

Rất nhanh, càng nhiều người hiểu hơn, cũng vội vàng ngồi theo.

Chỉ chốc lát sau, Paloma cũng kịp phản ứng, nàng đưa cánh tay phải trắng nốn lên quơ quơ tay với Valhein, sau đó chỉ chỉ mình.

Tiếp đó, nàng ngồi xuống, bắt đầu ngồi thiền.

Valhein gật đầu, cũng ngồi xuống bậc thang, ngồi thiền.

Thuận lợi tiến vào ánh sáng Thần giới, ánh sáng Thần giới giống như sôi trào, sức mạnh to lớn ồ ạt tràn vào thể tinh thần.

Nếu như ở Athens, một giây sau có lẽ thể tinh thần sẽ không chịu đựng nổi sức mạnh mãnh liệt đến như vậy, nhưng bây giờ thể tinh thân hoàn toàn không có cảm giác không khỏe, hơn nữa còn là ngày càng thoải mái hơn.

Hiệu suất này gấp vô số lần với khi ngồi thiên trên đỉnh núi.

Valhein hoàn toàn đắm chìm vào ngồi thiền.

Giữa tháp ma pháp, quả ánh sáng trắng nứt ra, một đứa bé mũm mĩm cao 33cm bịch một tiếng rơi xuống, ngã lăn quay, chổng vó.

Đứa bé mũm mĩm có chút sửng sốt, cười khanh khách không thôi.

Phân thân ma pháp tóc đen mắt đen mặc áo sơ mi trắng áo bành tô đen đột nhiên mở mắt, giãm lên lá cây ma lực, lơ lửng trên không trung, tay khoanh trước ngực, vẻ mặt lạnh như băng, lạnh lùng nhìn đứa bé mũm mm kia. Đứa bé cười khanh khách, vươn cánh tay mập mạp như củ sen muốn chụp lấy phân thân ma pháp.

Phân thân ma pháp không nói lời vào, vẫn ôm ngực, cơ thể cao ngất, thẳng tắp bay đi.

Đứa bé mũm mm kia tiếp tục cười khúc khích đuổi theo.
Bình Luận (0)
Comment