Chương 326: Vinh quang của quý tộc (2)
Chương 326: Vinh quang của quý tộc (2)Chương 326: Vinh quang của quý tộc (2)
Vinh quang của quý tộc (2)
Chỉ một chốc lát sau, khắp nơi trên núi Người Khổng Lồ có tiếng người cười to.
Phần lớn ma pháp sư Tập Sự và chiến sĩ Tập Sự đã thăng lên Hắc Thiết.
Một số ít chiến sĩ Hắc Thiết lâu năm vượt qua được hào sâu, thăng lên Thanh Đồng.
Bọn họ tươi cười rạng rỡ, nhảy cẵng lên hoan hô.
Tất cả đều cám ơn vị diện thần lực, cám hơn thế giới hoa bay.
Không lâu sau, ngày càng nhiều người mở mắt ra.
Hiệu quả ngồi thiên nhanh chóng biến mất.
"Mọi người nhìn kìa!" Đột nhiên có người hồ to.
Mọi người nhìn sang, hoa bay vốn lộn xộn đột nhiên chuyển sang có quỹ đạo bay rất rõ ràng.
Quỹ đạo vòi rông.
Vô số cánh hoa tạo thành một vòi rồng hoa tươi thật lớn bao phủ vị diện, nhanh chóng chuyển động.
Trung tâm vòi rồng khổng lồ hình như chính là cái cây khổng lồ trên đỉnh núi.
Vòi rông hoa tươi nhanh chóng xoay chuyển, ngày càng nhỏ, ngày càng dày đặc hơn.
Cũng ngày càng sáng ngời, chiếu sáng cả vị diện.
Chỉ chốc lát sau, vòi rồng hoa tươi đã thu nhỏ lại còn đường kính một cây số, tất cả mọi người ở dưới chân núi đều bị bao phủ.
Người ở trong vòi rồng hoa tươi phát hiện, số hoa tươi này không phải thực thể, hình như đều là do ánh sáng tạo thành, không chút bị cản trở xuyên qua cơ thể mình.
Vòi rông hoa tươi cấp tốc chuyển động nhưng không hề nghe thấy tiếng gió.
Rất nhiều người đưa tay muốn chụp lấy nhưng không thu hoạch được gì.
Paloma giống như quay trở lại thời ấu thơ, lộ ra nụ cười hồn nhiên, cố gắng chụp lấy cánh hoa bay đầy trời.
Nàng cũng giống như mọi người, không chụp được, thế nhưng nàng không tức giận, vẫn cười thật xán lạn, vui vẻ chụp cánh hoa.
Vòi rông hoa tươi nhanh chóng thu nhỏ lại, chỉ thoáng chốc đã cách xa mọi người ở dưới chân núi.
Paloma cũng không tức giận, vươn cánh tay trắng nõn cố gắng chụp lần cuối. "Ơ2?"
Paloma cảm giác được hình như chạm vào một thứ gì đó rất nhỏ, mềm mềm, giống như lông ngỗng, hoặc là giống như hoa tuyết.
Nàng cẩn thận thu hồi nắm tay, đặt ở trước mặt, cẩn thận mở ra, đồng thời hơi nghiêng đầu, mắt hơi híp lại, giống như sợ có thứ gì đó trong tay chạy đi mất, cũng đầy mong chờ.
Một cánh hoa ánh sáng màu hồng nhạt im ắng năm trong lòng bàn tay, phần rìa cánh hoa khẽ lay động như bướm đang đập cánh.
Paloma giống như một đứa bé lộ ra nụ cười xán lạn, hàm răng trắng giống như có ánh mặt trời chuyển động, đôi mắt như đáy hồ, tràn đầy cát vàng sáng long lanh.
"Thật đẹp..."
Paloma cẩn thận dùng hai tay nâng cánh hoa kia, giống như đang nâng trái tim mình vậy.
Ngay cả dây chuyên Medusa Hoàng Kim cũng không thể che giấu được dung nhan tuyệt thế của nàng.
Thế nhưng, không ai nhìn Paloma.
Tất cả đều đang nhìn trung tâm của vòi rồng hoa tươi, vẻ mặt khác nhau.
Thì ra gốc cây khổng lồ trên đỉnh núi không phải trung tâm của vòi rông hoa tươi.
Valhein mới là trung tâm.
Người Ba Tư, Isina và Harnas trên đỉnh núi đi tới sát rìa đỉnh núi nhìn xuống Valhein trên bậc thang.
Khoảnh khắc này vòi rông đã chi chít hoa tươi, dày như bức tường, cao tới tận trời, giống như một cây trụ trời bằng hoa tươi vậy.
Paloma cầm cánh hoa, chậm rãi ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn vòi rồng hoa tươi thật dày.
Valhein đã hoàn toàn bị che lại.
Hàng tỉ cánh hoa ánh sáng sáng rực rỡ, vòi rông hoa tươi giống như một mặt trời nhỏ, một lần nữa chiếu sáng núi Người Khổng Lồ.
Đột nhiên, vòi rồng hoa tươi bắt đầu sụp xuống, trở nên thưa thớt.
Một lượng lớn hoa tươi biến mất, giống như rơi vào lỗ đen không đáy.
Chờ lượng hoa tươi dần ít đi, lộ ra bóng dáng Valhein, mọi người mới nhìn rõ là xảy ra chuyện gì.
Cánh hoa giống như bươm bướm ồ ạt tràn vào trong cơ thể Valhein.
Thẳng đến cuối cùng, tất cả cánh hoa của vị diện thần lực đều nhập vào Valhein.
Paloma cúi đầu, chỉ thấy cánh hoa hồng nhạt sau cùng chậm rãi tan ra, thấm vào lòng bàn tay.
"Thì ra, là hắn tặng cho ta..."
Paloma ngẩng đầu nhìn Valhein ở giữa sườn núi, vì sao trong mắt sáng ngời.
"Xảy ra chuyện gì thế, lẽ nào Valhein có được trái tim vị diện?" Hoth hỏi.
Không có ai trả lời Hoth.
Bời vì trong lòng mỗi người đều xuất hiện nghi vấn tương tự.
Ở chỗ nhóm quý tộc tụ tập cách đó không xa, nhóm học sinh quý tộc mới vừa nãy còn chung mối thù đang ngơ ngác nhìn Valhein.
Không quản trong lòng bọn họ đang lo lắng điêu gì, nhưng giờ phút này, bọn họ đều đứng thẳng lưng, lẳng lặng nhìn, chờ đợi kết quả cuối cùng.
Mỗi người đều tin rằng, Valhein không có khả năng có được trái tim vị diện!
Tuyệt đối không thểt
Núi Người Khổng Lồ không nên thuộc vê ma pháp sư.
Quý tộc không nên thua dân thường!
Harnas nhìn Valhein vẫn còn đang ngồi thiền, hắn bước nhanh xuống bậc thang.
Cộp cộp cộp...
Lúc cách Valhein còn ba mét, ba thần lùn lửa giơ gậy xương nhìn chằm chằm Harnas.
Harnas dừng lại, nhìn bóng lưng Valhein ở bên dưới, trong mắt giống như đang diễn ra cả trăm vở kịch.
Đời này của hắn, chẳng bao giờ có những cảm xúc phức tạp như lúc này, cho dù là lúc dập đầu xuống bàn cũng chưa từng như vậy.
Chỉ chốc lát sau, Valhein mở mắt ra.
"Hoa đâu rồi?"
"Hả?" Valhein phát hiện tất cả mọi người ở các trại lớn bên dưới đều đang nhìn mình, bạn ngồi cùng bàn cũng đang nhìn mình.
Paloma giống như đã hoàn toàn gỡ xuống biểu cảm lạnh như băng, trên mặt lộ ra nụ cười ngọt ngào yếu ớt, cười thực tự nhiên, hình như đây mới là biểu cảm thường thấy nhất của nàng.