Chương 355: Tên (3)
Chương 355: Tên (3)Chương 355: Tên (3)
Tên (3)
"Nói cho ta biết, các ngươi có muốn trở lại trấn Grey River hay không?" Valhein lớn tiếng hỏi.
"Muốn!" Mọi người cùng rống lên thật to.
"Nói cho ta biết, các ngươi có muốn chỉ vào mặt tên Cammonra ngu xuẩn kia mà nói, bọn ta muốn trồng lúa mạch, không muốn trồng lúa mì hay không?”
"Muốn!"
"Nói cho ta biết, các ngươi có muốn để người ta biết các ngươi không phải dân lưu lạc, không phải dân bạo loạn, không phải giặc cướp, không phải tội phạm giết người, mà là người Athens, là người Hy Lạp, là con người hay không?”
"Muốn!"
"Nói cho ta biết, các ngươi có muốn thoát khỏi định nghĩa súc vật mà Cammonra đã đặt cho các ngươi hay không?”
"Muốn!"
Mọi người rống giận, một vài người thậm chí còn lộ ra vẻ mặt hoảng sợ.
"Thế nhưng... chúng ta không đánh lại bọn hắn."
"Bọn hắn quá mạnh."
"Đó là chiến sĩ Thanh Đồng..."
Đội ngũ không đi tới nữa, ngừng lại.
"Để ta giải quyết chiến sĩ Thanh Đồng, ta sẽ giải quyết người mà các ngươi không thể giết được. Thế nhưng ta muốn nói một chút, ở trong đó cũng có người vô tội, ta hi vọng các ngươi buông tha những người hầu trong tòa nhà lớn, ai giết bọn họ ta sẽ giết người đó. Về phần nhóm binh lính kia, bọn họ có thể rất đáng thương nhưng cũng không vô tội."
"Trận chiến này thuộc vê các ngươi, ta chỉ là một người khách qua đường. Địa Ngạo Thiên, ba người các ngươi giải quyết hai cái nỏ lớn kia, sau đó giết sạch cung thủ!" Valhein nói.
“Bồ lô ba lá"
Ba thần lùn lửa giống như ba con sói, dùng tốc độ cực nhanh chạy ào vào trong trấn, biến mất không thấy đâu nữa.
Rất nhanh, nhóm người chỉ có thể nhìn thấy ba bóng dáng nhỏ bé như con thoi xuyên qua trong trấn, không ngừng tới gần nhà lớn của Cammonra. Nhóm người bình thường kia chỉ xem náo nhiệt, nhưng ánh mắt Jacques và một vài chiến sĩ Tập Sự tràn đầy kinh ngạc.
Người hầu Tập Sự thật đáng sợ.
Người trên tường vây thấp nhìn thấy ba thần lùn lửa, nhưng không quản là người thanh niên mặc quần áo đẹp đẽ hay chiến sĩ Thanh Đồng cầm chiến mâu, trên mặt đều là nụ cười hài hước.
Chiến sĩ Thanh Đồng kia nhướng mày, nhìn Valhein và những người khác ở phía sau lưng nhóm dân bạo loạn, mày nhíu chặt.
Hắn nắm chặt chiến mâu, cảnh giác nhìn ba thần lùn lửa đã vọt tới bên dưới tường vây.
Nhóm dân lưu lạc nín thở nhìn chằm chằm ba thần lùn lửa kia.
Chúng nó chính là hi vọng cuối cùng.
Ba thần lùn lửa thuận lợi vọt tới tường vây thấp màu trắng được đúng bằng nham thạch màu trắng, chỉ thấy Địa Ngạo Thiên đưa tay túm lấy chân trái một thần lùn nhỏ rồi ném về phía cái nỏ lớn thứ nhất, sau đó lại túm thần lùn nhỏ còn lại, ném sang cái nỏ thứ hai.
Thân lùn ném thần lùn?
Ném bay thần lùn?
Không quản là dân lưu lạc hay binh sĩ đều không ngờ tới tình huống này.
Nhóm binh sĩ kia thậm chí còn không tấn công, ngược lại chỉ cười phá lên.
Người thanh niên ăn mặc trang sức rực rỡ cười vui sướng nhất, tiếng cười giống như có thể vang tới tận Athens.
"Người đó chính là Cammonra." .Jacques chỉ thanh niên đang ôm bụng cười to nói.
Valhein gật đầu.
Nhóm dân lưu lạc trầm mặc, nếu không phải tận mắt nhìn thấy sự hung tàn của Địa Ngạo Thiên, nếu không phải đã bị Valhein kích động ý chí chiến đấu, khi nhìn thấy một màn này, cho dù là bọn họ đang chuẩn bị đánh trấn Grey River cũng bị chọc cười.
Hiện giờ, trong mắt bọn họ tràn đây mong chờ.
Bọn họ hi vọng, Địa Ngạo Thiên hung tàn kia có thể đại phát thần uy ở nơi này.
Âm!
Âm!
Hai tiếng nổ mạnh phát ra, ánh lửa ngút trời.
Hai chiếc nỏ lớn đủ để uy hiếp chiến sĩ Bạch Ngân thế mà lại vỡ nát, người ở bên cạnh chiếc nỏ không bị nổ tan xác thì cũng bị lửa bắn trúng, toàn thân đang bùng cháy, kêu la thảm thiết chạy khắp nơi, thậm chí còn nhảy xuống tường vây. Tường vây cao ba mét rất chật hẹp, người lửa vì chạy trốn mà không ngừng vọt tới chỗ những người khác, ngọn lửa không ngừng lan ra.
Chỉ chốc lát sau, tường vây đã biến thành biển lửa, chỉ có bảy tám người nhảy xuống khỏi đó, hốt hoảng lui vào bên trong.
Địa Ngạo Thiên nhảy lên tường vây, để thân mình vào trong biển lửa nhưng lông tóc không hề bị tổn hại chút nào, mờ mịt nhìn xung quanh, người đâu rồi?
Ba người bạn ngồi cùng bàn của Valhein thấy một màn này thì liếc nhìn nhau.
Ai có thể ngờ được chỉ mới qua vài ngày, phạm vi tự bạo của thân lùn lửa đã từ bán kính năm mét trở thành bán kính gần bảy mét đâu chứ.
Một cú tự bạo đường kính mười bốn mét, đây đã là phạm vi tấn công của ma pháp sư Hoàng Kim bình thường.
Tốc độ phát triển của thần lùn nhanh hơn người!
Nhóm dân lưu lạc cũng bị một màn này dọa hoảng, không ai ngờ được ba thân lùn này còn hung tàn hơn cả những gì bọn họ từng nhìn thấy.
Nếu như trước đó Valhein không nương tay mà ném ba thần lùn ra thì đã đủ nổ chết hết mọi người ngoài hang núi rồi.
Địa Ngạo Thiên từ trên tường vây nhảy xuống, vung gậy xương đập mạnh vào cổng lớn.
Cánh cổng lớn bằng gỗ sồi bọc Thanh Đồng rắn chắc bị đập vỡ thành mảnh nhỏ.
"Ngọn lửa này vẫn còn quá nhỏ. Mọi người nghe lệnh, xông lên! Bắt Cammonral"
Nhóm người có chút sửng sốt, ngẫm lại trước kia Cammonra không ai bì nổi, suy nghĩ lại thì tựa hồ đã qua mấy đời rồi.
"Theo ta giết!" Jacques dẫn đầu đám người.
"Giết"
"Giết"