Chương 356: Ném người
Chương 356: Ném ngườiChương 356: Ném người
Ném người
Rất nhiều người khàn giọng, phát ra âm thanh hung bạo nhất trong lòng mình.
Valhein lần thứ hai sử dụng thuật triệu hoán người hầu, Địa Ngạo Thiên ở phía trước biến mất, ba thần lùn lửa mới xuất hiện.
“Bồ lô ba lat Địa Ngạo Thiên kiêu ngạo vung gậy xương mũi ngọn tranh công.
Valhein gật đầu nói: "Chờ trở lại Athens, tìm thời gian đặt nhẫn thuật hỏa cầu cho ngươi."
"Bô lô ba lai"
Ba thần lùn lửa hưng phấn chạy tới trước.
Paloma và Hoth không có cảm giác gì, nhưng trán Lake thì túa mồ hôi lạnh, người hầu này quá mạnh, lại còn biết tranh công, bởi vì bình thường người hầu bị triệu hoán ra đều là người hầu mới tinh, không có khả năng có trí nhớ trước đó.
"Chúng ta thật sự không qua đó?" Hoth hỏi.
"Qua đó có tác dụng gì không?" Lake hỏi ngược lại.
-Hình như là không. Hoth tức giận nói.
"Chờ đi, chờ xem Valhein rốt cuộc muốn làm gì." Ánh mắt Lake chuyển động, tiến tới trước vài bước.
Paloma trầm mặc vài giây, cũng đi tới trước vài bước.
Hoth nhíu mày, suy tư một hồi lâu mới hiểu được, cũng lặng lẽ tiến tới trước vài bước.
Cứ vậy, ba người giả vờ như không hay biết gì, vừa đi vừa nghỉ, không ngừng tiến tới trước.
Vọt tới trước cửa tòa nhà lớn, dân lưu lạc mới dừng lại.
Jacques quay đầu nhìn sang Valhein, hỏi: "Ma pháp sư đại nhân, chúng ta làm gì bây giờ?"
"Tấn công vào trong, bắt Cammonral Chiến sĩ Thanh Đồng kia giao cho ta." Valhein nói.
"Đi
Nhóm người giơ vũ khí hoặc nồng cụ, ào ạt tràn vào bên trong.
Trong đại sảnh nham thạch màu trắng, màn che màu tím, những pho tượng tổ tiên bằng cẩm thạch thuộc về gia tộc Cabell được xếp ở hai bên.
Cammorra rúc ở trong góc, năm chiến sĩ Hắc Chiến che chắn trước mặt hắn.
Chiến sĩ Thanh Đồng kia đứng ở cửa đại sảnh, cảnh giác nhìn chằm chằm đám người. Valhein nhìn về phía Cammorra.
Hoàn toàn khác với lúc cười to trên tường vây khi nấy, sắc mặt Cammonra xám xịt, ánh mắt đảo loạn, khom người cong lưng núp phía sau nhóm chiến sĩ Hắc Thiết.
"Jacques, ngươi điên rồi à? Ngươi thế mà lại dám chống lại quý tộc Truyền Kỳ?" Chiến sĩ Thanh Đồng kia vừa tức lại gấp.
"Ngươi không nghĩ tới đúng không, bại tướng dưới tay sẽ quay trở lại trước mặt ngươi." Giọng của Jacques không hề có chút đắc ý nào, chỉ có bất đắc dĩ và bùi ngùi.
"Sớm biết vậy, khi đó ta nên giết chết ngươi!" Chiến sĩ Thanh Đồng khinh miệt nói.
"Đúng vậy, nếu không phải ta chạy trốn nhanh thì con giòi bọ Cammonra kia sợ bị đánh lén gọi ngươi trở về thì ta có lẽ đã chết trong tay ngươi."
Jacques xé mở phần áo trên vai trái, lộ ra vết thương đã sinh mủ.
Bên trong tựa hồ có ổ giun đang ngọ nguậy.
Cammonra hô to: "Ngươi còn đứng ngây ra như vậy làm gì, sao không giết bọn chúng đi? Ngu xuẩn! Ngu xuẩn!"
Chiến sĩ Thanh Đồng thở dài, nhìn Valhein nói: "Ông chủ Cammonra, tên ma pháp sư kia có chút kỳ quái, không, là rất kỳ quái, người hâu hắn triệu hoán ra quá mạnh mẽ. Ta thậm chí nghi ngờ là tên thần lùn kia có thực lực Thanh Đồng."
"Nói bậy! Ta cũng là chiến sĩ Thanh Đồng! Hắn chỉ dùng thuật triệu hoán Tập Sự mà thôi, người hầu Tập Sự sao có thể so sánh với chiến sĩ Thanh Đồng?"
"Nếu là người hầu Kỳ Tích thì có khả năng này." Chiến sĩ Thanh Đồng nói.
Cammonra có chút sửng sốt, sau đó lớn tiếng nói: "Tên pháp sư kia, ngươi biết ta là ai không hả? Ta là Cammonra của gia tộc Truyền Kỳ Cabell, bọn chúng tốn bao nhiêu tiền mời ngươi, ta trả gấp ba! Không không không, ta trả gấp mười!"
"Cái giá mà bọn họ trả, cả đời này ngươi cũng không trả nổi." Valhein nhìn thoáng qua Jacques.
Jacques lại càng nắm chiến mâu chặt hơn.
"Ngươi là ma pháp sư nhà nào? Học viện nào? Giáo viên dạy ngươi là ai? Ngươi biết một ma pháp sư Hắc Thiết giết quý tộc phải trả cái giá thế nào không? Đặc biệt là gia tộc Truyền Kỳ! Nếu như ta chết, gia tộc ta sẽ không tiếc bất cứ cái giá nào tìm ngươi báo thù." Cammorra hô to.
"Ta không cảm thấy một con cháu không nên thân bị lưu vong khỏi thành Athens sẽ làm gia tộc Truyền Kỳ tốn bao nhiêu tâm tư báo thù. Có lẽ anh em của ngươi chỉ ước gì ngươi chết trong tay dân lưu lạc." Valhein nói.
"Ngươi... ngươi nói bậy! Nếu như ngươi giết ta thì cha nhất định sẽ báo thù cho ta. Gia tộc truyên Kỳ bọn ta không phải là gia tộc Thánh Vực nhỏ bé, nếu ta chết, gia tộc không báo thù thì vinh dự của gia tộc sẽ bị tổn hại nghiêm trọng." Cammonra quát to.
"Ta cảm thấy, nếu như ngươi sống, gia tộc các ngươi lại càng bị tổn hại nghiêm trọng hơn.”
Cammonra có chút sửng sốt, nhất thời không thể nào phản bác, bởi vì cha của hắn cũng từng nói như vậy.
"Giết chiến sĩ Thanh Đồng kia đi." Valhein ra lệnh.
Địa Ngạo Thiên hưng phấn xông tới trước, đánh nhau với chiến sĩ Thanh Đồng cầm khiên và chiến mâu kia.
Tất cả mọi người ở xung quanh vội vàng lui ra.
Giáp bụng gấu Thanh Đồng ở bụng chiến sĩ Thanh Đồng tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ, thân lực dũng mãnh tràn vào trong cơ thể hắn, làm làn da Thanh Đồng trên người hắn lại càng cứng rắn hơn, cơ thể cũng linh hoạt hơn.
Khiên và chiến mâu của hắn đều là trang bị Thanh Đồng thần lực, chúng không ngừng va chạm với gậy xương mũi nhọn của Địa Ngạo Thiên, phát ra âm thanh thanh thúy không ngừng.
Đối mặt với chiến mâu có ưu thế độ dài, Địa Ngạo Thiên nghĩ hết biện pháp cũng không thể tiến tới gần.