Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 362 - Chương 363: Gảy Đàn (2)

Chương 363: Gảy đàn (2) Chương 363: Gảy đàn (2)Chương 363: Gảy đàn (2)

Gảy đàn (2)

Valhein nhìn đám cướp này một chút, làn da ba người hiện lên ánh sáng màu Hắc Thiết, số còn lại thì giống như là chiến sĩ Tập Sự.

"Ba người các ngươi luyện tập một chút đi, ta sẽ bảo Địa Ngạo Thiên bảo vệ các ngươi. Chúng là cướp, không cần phải có gánh nặng tâm lý gì cả!" Valhein nói.

"Ta từ nhỏ đã muốn giết cướp rồi!" Hoth nói, quơ gậy lớn xông tới trước.

Một chiến sĩ Hắc Thiết cười khẩy, vung mâu đâm về phía Hoth, đâm được phân nửa thì phát hiện cây gậy sắt của Hoth vung tới vừa nhanh lại dài, hắn vội vàng thu chiêu, dùng tấm khiên bên tay trái chống lại.

Valhein, Lake và Paloma đồng thời lắc đầu.

Địa Ngạo Thiên cũng lắc đầu.

Âm!

Người nọ lẫn chiếc khiên đeo trên vai, trực tiếp bị gậy sắt đập nát, kêu thảm một tiếng rồi ngã xuống đất.

Hoth lại đập tiếp một gậy, nện lên đỉnh đầu đối phương.

Đầu nổ.

Đám cướp khác nhìn thấy mà mắt muốn nứt ra, vung chiến mâu hoặc thanh kiếm dài của mình nhào tới.

"Giết bọn chúng đi!"

Hoth và Paloma một trái một phải, thế mà lại không tránh cũng không lùi, trực tiếp đón lấy vũ khí của kẻ địch.

Lake thì bắt đầu luyện tập ma pháp tấn công, tuy hắn thi pháp rất chậm, uy lực cũng bình thường nhưng cũng mang tới khiếp sợ không nhỏ.

Có tên muốn tấn công Valhein nhưng đều bị Địa Ngạo Thiên cản lại.

Địa Ngạo Thiên cũng không tấn công, nhường cơ hội lại cho Hoth và Paloma.

Valhein đặc biệt quan sát Paloma, không nhìn không lo, nhìn một cái thì sau lưng lập tức túa khí lạnh.

Gần ba giây, thương kiếm của Paloma đã đâm thủng trái tim một chiến sĩ Tập Sự, sau đó còn chém bị thương một chiến sĩ Hắc Thiết.

"Nàng vẫn luôn che giấu thực lực à?" Valhein hỏi.

Paloma không nói lời nào, chỉ vung thương kiếm chiến đấu. Valhein lập tức hiểu được, ở trường học Paloma không cần phải tung hết toàn lực, khi ở đồi núi Người Khổng Lồ thì lại quá xui xẻo, trước đó bị lời nguyền rủa đánh lén, sau đó vì sử dụng thần khí dẫn tới suy yếu, đến bây giờ mới có cơ hội ra tay.

Sau đó, chỉ thấy Paloma giống như Nữ Thần Chiến Đấu, tiến lùi có thứ tự, cách đánh thành thạo, hoàn toàn không có bất kỳ động tác võ thuật đẹp mắt nào, tư thế cũng không xinh đẹp, nhưng mỗi chiêu mỗi đòn đều có quy luật vận hành kỳ lạ.

Trong mắt người am hiểu chiến đấu như Valhein, động tác của Paloma đẹp mắt gì sánh bằng, không phải vì xinh mà đẹp mắt, là vì động tác rất chuẩn xác và dứt khoát.

Mỗi bước tiến tới, lùi lại và lướt ngang đều giống như đã được canh đo đong đếm, sức lực mỗi lần ra tay, góc độ và kỹ thuật giống như đã được tính toán, điểm rơi, tốc độ và phạm vi của mỗi đòn đều giống như đã dự đoán từ sớm.

Valhein thậm chí có một loại ảo giác, không phải Paloma chủ động ra tay, mà là kẻ địch chủ động lao vào thân thương kiếm vậy.

Nàng giống như đang gảy một khúc thất huyền cầm rất dễ nghe, mà chiến trường chẳng qua chỉ là khúc nhạc mà nàng đàn ra mà thôi.

Đây là cảnh giới chiến đấu cực cao, bình thường phải lên tới chiến sĩ Hoàng Kim mới có thể đạt được.

Chiến sĩ Tập Sự không sống được quá ba giây trong tay nàng, ba giây thoáng qua, hoặc là bị thương nặng mất đi sức chiến đấu, hoặc là bị thương kiếm đâm xuyên, trực tiếp tử vong.

"Những thứ này đều là thuật giết người chân chính, không hổ là gia tộc Bán Thần." Valhein nghĩ thâm.

Rất nhanh, Paloma và Hoth đã giải quyết xong mười sáu tên cướp.

Hoth không quên học theo kinh nghiệm của người lớn truyền lại, giống như khi giết ma thú, đâm vào đầu thi thể một phát để đề phòng cá lọt lưới.

Hơi thở của Paloma có chút dồn dập, sắc mặt hồng hào, không còn là dáng vẻ lạnh lùng thường ngày, trong con ngươi lóe tia sáng, còn có chút chưa thỏa mãn.

Lake lắc đầu nói: "Các ngươi giết quá nhanh, ta còn chưa kịp ra tay. Thời gian của ma pháp sư cấp thấp quả nhiên không được..."

Ánh mắt liếc nhìn về phía Valhein và Địa Ngạo Thiên, Lake quuyết đoán im lặng.

"Hoth, vậy mới tốt chứ!" Valhein khen ngợi.

Hoth cười he he không ngừng, tiếp tục đâm đề phòng.

"Paloma, nàng đúng là làm ta phải nhìn với cặp mắt khác xưa. Ta thậm chí còn nghi ngờ rằng nếu Địa Ngạo Thiên không có ma pháp thì có lẽ cũng không phải đối thủ của nàng." Valhein nói.

"Hắn dùng ma pháp thì cũng không phải đối thủ của ta." Địa Ngạo Thiên kiêu ngạo nhìn vê bâu trời phương xa, gương mặt mịn màng của thiếu nữ giống như đang phản xạ ánh sáng của sao trời.

"Khen cái là nở mũi ngay hén? Chờ có cơ hội, ta sẽ để Địa Ngạo Thiên thử so tài với ngươi." Valhein nói.

"Mức độ ngọn lửa như thế này thì không làm ta bị thương được đâu." Paloma lạnh nhạt nói.

"Hử?" Valhein trừng mắt nhìn.

"Ngươi đúng là không biết gì vê sức mạnh khủng khiếp của gia tộc Bán Thần." Lake nhỏ giọng thì thâm.

"Vậy sao ngươi lại bị người ta đâm bị thương?" Valhein hỏi.

"Người giúp ta xóa nguyên rủa là bậc thầy Thucydides." Paloma hất hóc, lộ ra cái nhìn giống như bạn chưa từng nhìn thấy thế giới, đi tới cạnh chiến mã của mình.

"Nói cách khác, vũ khí ma thuật đã đâm nàng bị thương là sức mạnh của pháp sư Truyền Kỳ? Thế mà nàng vẫn chưa chết à?" Valhein kinh ngạc, trước đó chỉ cho là nguyên rủa của bậc thây Thánh Vực mà thôi.

"Ta dốc toàn lực đối phó, chỉ có thể chống đỡ dưới tay Paloma được bốn giây." Hoth thở dài.

"Sao ngươi không nói cho ta biết?" Valhein thật sự không biết chuyện này.

"Thua thảm quá, không có mặt mũi kể ra." Vẻ mặt Hoth rầu rĩ.
Bình Luận (0)
Comment