Chương 362: Gảy đàn
Chương 362: Gảy đànChương 362: Gảy đàn
Gảy đàn
Nhóm người vừa đi vừa trò chuyện.
"Valhein, ngươi làm như vậy, lỡ như bị người ta biết thì chính là vấn đề lớn đấy." Từ khi rời khỏi trấn Grey River Lake vẫn luôn nhíu mày.
"Nếu ngay cả chuyện thế này mà Học viện Plato cũng không giải quyết được thì tôi chỉ có thể nghĩ tới chuyện chuyển tới nơi khác thôi." Valhein cười nói.
"A? Ngươi đang thử thách Học viện Plato đấy hả?"
"Đúng vậy, bọn họ kiểm tra ta hai lần, ta kiểm tra bọn họ một lần, có qua có lại, cũng không tính là quá đáng đi?" Valhein hỏi.
Ba người bạn cùng bàn im lặng không nói.
"Lời này của ngươi đừng để bậc thầy Plato nghe thấy đấy, ta sợ hắn sẽ dùng ma pháp Truyền Kỳ đập chết ngươi." Lake nói.
"Lá gan của ngươi đúng là lớn thật." Hoth nói.
Valhein mỉm cười nói: "Cũng không phải lớn gan gì, chủ yếu là sau lưng ta có người làm chỗ dựa, đúng không, công chúa Paloma điện hạ?"
Paloma lườm Valhein trắng mắt.
"Sau khi kiểm tra kết thúc, chúng ta phải viết một phần báo cáo, cũng chính là bản lời khai, chúng ta sẽ ăn ngay nói thật à?" Lake hỏi.
"Cứ ăn ngay nói thật là được, không cần phải giấu giếm, nhưng không nên nói với người khác. Valhein nói.
"Được rồi, ai bảo ngươi có chống lưng lớn bối cảnh lớn chứ." Lake lặng lẽ nói.
Paloma làm như không nghe thấy.
"Học kỳ sau sắp khai giảng rồi, đêm nay ngủ một giấc thật ngon, trưa mai chúng ta cùng ngồi lại tụ họp một chút, địa điểm chính là Beauty of the Giant Dragon. Đến khi đó ta sẽ bảo xe ngựa tới cổng trường học đón các ngươi, dù sao cũng là nhà hàng mới, sợ các ngươi không nhận ra." Valhein nói.
"Được, nhất định sẽ đi!" Có điều, ngươi nên chuẩn bị thêm thức ăn đấy, ngươi cũng biết lượng cơm của Hoth rồi mà." Lake nói.
"Không thành vấn đề, bao đủ." Valhein cười nói.
"Vậy ta không khách sáo đâu.' Hoth cười nói.
Valhein nhìn sang Paloma, nói: "Nàng đừng có không đến đấy nhé." Paloma gật đầu.
Bốn người tiếp tục tiến tới, phía trước là một cái sườn dốc, đột nhiên nhìn thấy một đội người cầm vũ khí trong tay ở phía trước, rời rạc vây quanh một chiếc xe ngựa màu đen.
"Người trong xe xuống mau, giao đồ đáng tiền ra thì có thể tha cho các ngươi rời đi. Ta nghĩ, các ngươi sẽ không thích cảm giác mũi mâu đâm vào cổ họng đâu!" Một người đàn ông cao lớn vạm vỡ giơ chiến mâu chỉ về phía người đánh xe.
Nhóm Valhein ở phía sau xe ngựa nên không nhìn thấy người nọ.
Tên đàn ông kia nói xong thì cùng những người khác nhìn vê phía tiếng vó ngựa truyền tới.
Hơn nửa đám cướp kinh ngạc nhìn Tề Linh.
Valhein đột nhiên bật cười, kẹp bụng ngựa một cái, vừa điều khiển ngựa tiến tới trước vừa hô: "Lại gặp mặt rồi, vận may của các ngươi vẫn luôn kém như thết"
Sau đó Valhein ghìm dây cương, chiến mã nâng hai chân trước, hí lên một hơi rồi dừng lại trước mặt nhóm người kia, tung người xuống ngựa, triệu hồi ba thần lùn lửa.
Ba người ngồi cùng bàn lập tức theo tới, đồng thời cũng tung người xuống ngựa, Paloma và Hoth một trái một phải đứng ở hai bên, lấy ra vũ khí.
"Ngươi chính là... Valhein rất biết lừa gạt hù dọa kia đấy hả?" Người đàn ông vạm vỡ kia nói.
"Từng gặp ở nhà ta hai lân, ở quán rượu Đao Cùn một lần, cũng coi như là người quen." Biểu tình Valhein có chút bùi ngùi, rõ ràng chỉ mới qua nửa năm nhưng lại giống như đã qua rất lâu rồi vậy.
"Ngươi tưởng rằng khi đó dọa được anh Lawens, bây giờ vẫn có thể dọa được bọn ta à? Nơi này là bên ngoài thành, Plato căn bản không có cách nào chú ý tới ngươi được. Bọn ta vốn vẫn luôn tìm cơ hội, không ngờ ngươi lại tự đưa mình tới cửa. Giết ngươi rồi, bọn ta sẽ liên hệ Lawensl" Tên đàn ông vạm vỡ cười gắn nói.
"Lawens? Đã chết rồi." Valhein nói.
"Nói bậy! Lawens làm sao có thể chết, hắn chính là chiến sĩ Thanh Đồng! Ngươi nghĩ rằng bọn ta sẽ bị ngươi lừa gạt một lần nữa à?"
"Đã ít nhất một tháng bọn ngươi không thể liên lạc với Lawens rồi, biết vì sao Lawens đột nhiên cắt đứt liên lạc với bọn ngươi không?" Valhein hỏi.
Đám người đối diện biến sắc.
"Bởi vì Lawens lén chuyện đổi thành xác ướp sắt thép, sau đó tới vị diện thần lực để giết ta, đáng tiếc đã bị ta giết ngược. Cũng giống như ngày hôm nay vậy, gặp phải ta chính là bất hạnh của đám bọn ngươi. Dù sao thì hôm nay ta cũng có chút mất hứng, giết vài tên cướp từng có thù oán với ta cũng có thể làm dịu tâm tình một chút. Người đánh xe ngựa, các ngươi hãy đi đi, ở đây giao lại cho ta. Tuy Athens làm hành trình của các vị có thêm chút khúc chiết, nhưng người Athens sẽ giải quyết nó."
Valhein nói, đồng thời quan sát đám cướp ở trước mặt.
"Trước tiên không quản tới chiếc xe ngựa này, giết hắn trước!" Tên đàn ông vạm vỡ kia nói.
"Cám ơn ngài. Người đánh xe phát ra âm thanh khàn khàn, vung roi cho ngựa chạy.
Xe ngựa tiến vê phía trước, một thiếu niên đột nhiên mở cửa xe, lén nhìn lại phía sau, trong con ngươi sáng long lanh đầy tò mò.
"Làm sao hắn biết chúng ta không phải người Athens chứ?" Thiếu niên nhỏ giọng hỏi.
"Phong cách của xe ngựa." Người bên trong xe nói.
"Không nhìn hả?"
"Người hầu Thần Tích làm cho trận đấu này không hấp dẫn chút nào, không xem cũng được."
Mười sáu tên cướp câm vũ khí sắc bén vây quanh.
"Lần này ta có thể ra tay đúng không? Ta đã mất hứng cả ngày nay rồi." Hoth nôn nóng muốn thử.
Paloma nghiêng đầu nhìn về phía Valhein.