Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 360 - Chương 361: Ngọn Lửa Ở Trấn Grey River (2)

Chương 361: Ngọn lửa ở trấn Grey River (2) Chương 361: Ngọn lửa ở trấn Grey River (2)Chương 361: Ngọn lửa ở trấn Grey River (2)

Ngọn lửa ở trấn Grey River (2)

Máu tươi theo chiến mâu chảy xuống.

Jacques mỉm cười, nhắm mắt lại, cơ thể đứng thẳng.

"Chúng ta sẽ gặp lại trong mắt mọi người!" Howson giơ kiếm lên rạch cổ họng mình.

"Chúng ta sẽ gặp lại trong tiếng kêu gọi." Taylor đưa tay nhặt lên thanh kiếm của Howson, đâm vào trái tim.

Chúng ta sẽ gặp lại trong tương lai.'

Doris cười, cầm lấy mảnh thịt nát của Cammonra, vừa nhét vào miệng nhấm nuốt, vừa dùng dao găm đâm vào cổ họng mình.

Máu đã ngừng chảy, nhưng nhấm nuốt vẫn không ngừng lại. ...

Valhein cúi đầu, đưa tay lau khô bụi Athens trên mặt.

"Mang hết tất cả gỗ vào đây, đặt ở giữa đại sảnh." Valhein nói.

"Bô lô ba la." Ba thần lùn lửa lập tức chạy ra ngoài.

Chỉ chốc lát sau, ba thần lùn lửa đã kéo những tấm ván gỗ lớn tới cửa, ngẩng đầu nhìn Valhein.

Valhein ngẩng đầu, nhìn vê phía chính giữa đại sảnh.

Bốn mươi bốn người chất cùng một chỗ.

Ngọn núi ở trước mắt, so với núi Olympus còn sừng sững hơn.

Biển ở dưới ngọn núi, còn rộng hơn cả biển Aegean.

"Đặt trên người bọn họ, mang hết tất cả khúc gỗ tới." Valhein nói.

Ba thần lùn lửa lập tức nhanh chóng vận chuyển gỗ, vóc dáng của chúng tuy nhỏ nhưng cơ thể tựa hồ tràn ngập sức mạnh vô hạn.

Không bao lâu sau, tất cả gỗ trong tòa nhà này đã bị ném hết vào đại sảnh.

Bao gồm cả cánh cửa làm bằng gỗ sồi.

Gỗ đã hoàn toàn bao trùm bốn mươi bốn người, xếp thành một núi gỗ.

Valhein bước tới trước, bắt đầu không ngừng thi pháp.

"Cây sa kê...

Cuối cùng, cả đại sảnh bị nhét đầy cây sa kê.

Mùi hương thơm ngát của quả sa kê kỳ dị che đi mùi máu tươi. 'Địa Ngạo Thiên, ngươi đập nóc nhà đi."

'Bô lô ba la

Địa Ngạo Thiên giống như một con khỉ con trèo lên nóc nhà, vung gậy xương mũi nhọn, đập vỡ nóc nhà.

Một số tảng đá rơi xuống đại sảnh, một số thì rơi ra ngoài tường.

Bóng tối vẩy vào đại sảnh chỉ còn lại mỗi bốn bức tường.

"Thuật hỏa câu!"

Valhein ngẩng đầu, liên tục phóng ra thuật hỏa cầu.

Cầu lửa không ngừng rơi vào đống gỗ và đám cây sa kê nhồi nhét chật kín trong đại sảnh.

Ngọn lửa lan tràn, thiêu đốt tất cả.

Lửa cháy hừng hực xông lên bốn vách tường, phừng lên bầu trời.

Ngọn lửa này, trong đêm tối Hy Lạp, châm lên một điểm nhỏ.

Điểm nhỏ này, so với ngọn đèn trong nhà lại càng sáng ngời hơn, so với vì sao trên bầu trời lại càng sáng ngời hơn.

Valhein quay đầu lại nhìn vê phía thành Athens.

Người trên tường thành Athens sẽ nhìn thấy ngọn lửa ở đâu.

“Chúng ta đi thôi.'

Valhein xoay người, vừa đi vừa nhìn ba người bạn ngồi cùng bàn.

Trong đêm tối, trong mắt ba người là ảnh chiếu ngược của ngọn lửa, phảng phất như bên trong tràn ngập sao trời vậy.

"Quay về Athens thôi." Valhein nói.

Ba người khẽ gật đầu.

Trong bóng đêm, nhóm bốn người rời khỏi thị trấn nhỏ này, cưỡi ngựa quay trở lại thành Athens.

Bốn người vừa rời khỏi trấn nhỏ thì một cổng dịch chuyển cao lớn màu xanh da trời xuất hiện ở cổng nhà Cammorra, giáo vụ trưởng Larens dẫn đầu bước ra.

Bọn họ nhìn về phía trước, ngọn lửa hừng hực thiêu đốt trong mắt bọn họ, im lặng một hồi lâu.

"Chung quy vẫn là trẻ con, làm việc quá bất cẩn." Một ma pháp sư Hoàng Kim liếc nhìn một vòng tình cảnh xung quanh, thậm chí có thể nhìn thấy một ít người dân trong trấn và người hầu nhà Cammonra. "Có lẽ, hắn đang khảo nghiệm chúng ta." Larens nhìn ngôi nhà bị đốt cháy, thế mà lại lộ ra nụ cười.

Nhóm ma pháp sư còn lại sửng sốt, tựa hồ có suy nghĩ.

"Trước tiên giải quyết tai họa ngầm rồi nói sau."

Chỉ thấy vị ma pháp sư Hoàng Kim nói xong thì lấy ra một cây thất huyền cầm Thánh Vực, những ma pháp sư khác đều cầm dây đàn ma pháp mình chuẩn bị sẵn trên tay, sợ đàn ma pháp bị quấy rây.

Ma pháp sư Hoàng Kim nhẹ nhàng gảy thất huyền cầm, giai điệu tuyệt vời lan ra bên ngoài, cho đến khi bao trùm cả trấn Grey River.

Mọi người trong trấn đều đờ đẫn hai mắt, chậm rãi đi về phía người gảy đàn.

Cuối cùng, mọi người như cái xác không hồn tụ tập ở trước mặt nhóm ma pháp sư.

Đột nhiên, giai điệu của thất huyền cầm thay đổi, trở nên gấp gáp hơn, giống như hạt mưa xối xả đập vào lá cọ.

Nhóm dân trong trấn đau đớn lắc lắc đầu, cuối cùng chậm rãi co quắp ở dưới đất, ngất xỉu.

"Xóa bỏ ký ức, kế tiếp chính là che giấu dấu vết của chúng, đề phòng pháp thuật tiên tri hôi tưởng lại quá khứ."

Larens chậm rãi đưa tay phải tới, chậm rãi niệm thần chú.

Không bao lâu sau, bươm bướm từ trong tay hắn bay ra khắp bầu trời, giống như tìm kiếm mật hoa mà bay tới mỗi nơi Valhein từng đi qua, hướng về phía hư không hút không ngừng, cơ thể cũng không ngừng phình to lên, cánh không ngừng đập, sau đó thì nổ tung.

Larens lấy ra một bức tượng Plato nhỏ bằng gỗ, cúi đầu làm lễ, sau đó ném vào trong đống lửa.

"Chúng ta về thôi."

Nhóm người gật đầu, tiến vào cổng dịch chuyển.

Chỉ chốc lát sau, bức tượng gỗ nhỏ ở trong ngọn lửa hóa thành tro tàn, ánh sáng màu trắng nhàn nhạt như gợn sóng nháy mắt lan rộng ra phạm vi vài dặm xung quanh, sau đó chậm rãi tan biến.

Giữa thành Athens vang lên tiếng cảnh báo dồn dập.

Một đội nhân mã lao ra khỏi thành Athens, chạy về phía trấn Grey River.

Ban đêm Athens ánh sao giăng đầy, và cả ánh trăng rọi sáng đường đi.

Không gấp như lúc tới, bốn người giảm bớt tốc độ, bốn con ngựa nện bước nhanh nhẹn theo tiết tấu tiến tới trước.
Bình Luận (0)
Comment