Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 372 - Chương 373: Vua Hí Kịch

Chương 373: Vua hí kịch Chương 373: Vua hí kịchChương 373: Vua hí kịch

Vua hí kịch

Cửa hàng ma pháp thì chuyên kinh doanh nguyên liệu ma pháp, chủ yếu là kinh doanh sản phẩm từ vị diện thần lực.

"Đồi núi Người Khổng Lồ là vị diện thần lực loại nhỏ điển hình, sau này nhất định phải nghĩ cách sở hữu vị diện thần lực lớn một chút! Vị diện thần lực mới thật sự là một vốn bốn lời, then chốt là còn có thể đẩy nhanh tốc độ tu hành, quý giá hơn bất cứ thiết bị ma pháp nào. Ừm... nghe nói có ma pháp khí Truyền Kỳ có tác dụng hỗ trợ tu luyện, nghĩ cách làm một cái vậy.'

"Chờ lần sau đồi núi Người Khổng Lồ mở ra, trước tiên nói chuyện với đứa bé mập kia một chút, xem thử xem có thể nhờ hắn hỗ trợ gia tăng sản xuất của vị diện Người Khổng Lồ hay không.'

Valhein vừa đi qua đi lại trong sân vừa nghĩ kế hoạch kinh doanh tương lai.

Không bao lâu sau, Hill gõ cửa nhắc nhở, nói là đã đến giờ.

Mở sách ma pháp, xem đồng hồ, Valhein gật đầu, sử dụng thuật tạo nước đơn giản rửa mặt một chút, chỉnh lại dáng vẻ, ra khỏi cửa, tiến vào trong chiếc xe ngựa trước mặt.

Nhanh như chớp...

Bánh xe lăn trên mặt đất phát ra tiếng ồn có tiết tấu, tâm tư của Valhein phân tán tán loạn.

Không nghĩ về kiếm tiền, không nghĩ vê ma pháp, mà đang nghĩ xem nên làm sao sáng tác vở hí kịch mới.

Valhein câm sách ma pháp trong tay, không ngừng viết viết vẽ vẽ ở bên trên.

Bởi vì dùng ý nghĩ để viết chữ nên tốc độ rất nhanh.

"Rốt cuộc mình nên dùng phương pháp sáng tác hí kịch chủ nghĩa cổ điển, hay là dùng phương pháp sáng tác chủ nghĩa hiện thực nhỉ?"

"Nên viết bi kịch, hay viết chính kịch?"

"Nên viết một màn kịch hay là nhiêu màn kịch?"

"Nên viết kịch thiên về thơ theo xu hướng hiện giờ hay kịch với bài hát sáng tác?"

"Nên viết kiểu khép kín hay là kiểu cởi mở đây?"

Valhein không ngừng tiến hàng lựa chọn và đánh giá, quyết định cuối cùng là hoặc là không viết, đã viết thì phải viết cho lớn.

Hy Lạp là khởi nguồn của hí kịch phương Tây, mà hí kịch lúc ban đầu vốn là để tế Thần Rượu Dionysus, phát triển từ thơ ca ca tụng Thân Rượu. Lúc ban đầu chỉ là một người đeo mặt nạ biểu diễn, người cha của bi kịch Aeschylus đã tăng thêm một người, mà sau đó Sophocles lại tăng thêm một người nữa.

Hiện giờ hình thức kịch của Hy Lạp khá đơn giản, nhưng đã xuất hiện rất nhiều tác phẩm kinh điển.

Hiện giờ kịch vẫn chỉ là hoạt động giải trí của quý tộc và bình dân có tiền, cũng chưa được phổ biến.

Mặc dù vậy, kịch cũng chính là hoạt động giải trí được toàn bộ Hy Lạp, thậm chí là toàn bộ La Mã hoan nghênh nhất, không gì sánh bằng.

"Nếu muốn viết, vậy phải viết một tác phẩm hoàn toàn không có khả năng sinh ra trong thời đại này!"

Valhein đắm chìm trong thế giới hí kịch, không ngừng viết dàn ý .Jacques.

Thoáng cái, Valhein thậm chí còn vận chuyển ma lực duy trì suy nghĩ với tốc độ cao, tránh cho đại não quá mệt mỏi.

"Ông chủ Valhein, đã đến Học viện Plato rồi ạ.'" Âm thanh của Hill ở bên ngoài truyền vào.

"Ừm”"

Valhein không đáp, múa bút thành văn.

Qua một hồi lâu, Valhein cảm thấy quá mệt mỏi mới dừng lại.

Dàn ý cơ bản đã hoàn thành, phần chi tiết của các màn cũng đã xác định, thậm chí còn viết ra một vài câu đặc sắc, kế tiếp chính là tiến hành sáng tác cụ thể.

Thu hồi sách ma pháp, bước xuống xe ngựa.

Đường lớn Sokrates an tĩnh, Học viện Plato thoạt nhìn vắng vẻ.

Suối phun Hải Ma phía sau cổng lớn trông vẫn giống như thường ngày.

Valhein thấy những người khác vẫn chưa tới liền đi vào học viện, chăm chú quan sát pho tượng ở hai bên.

Những pho tượng này có thể nói là nghệ thuật đỉnh cao của toàn bộ Hy Lạp, thậm chí là toàn thế giới, Valhein cẩn thận quan sát, không ngừng đánh giá, sợ hãi thán phục liên tục.

Không biết qua bao lâu, Valhein cảm giác là có người tới gân, ngẩng đầu nhìn lại thì Lake từ phía tây trường học đi tới.

"Ngươi đến sớm." Lake cười nói.

Valhein liếc nhìn Lake, quâng thâm trên mặt hắn nhạt đi một chút, áo chùng sạch sẽ, tóc đã khôi phục dáng vẻ dựng đứng trước kia, thoạt nhìn rất có tinh thần.

"Có điều, nhà của ngươi ở phía đông mà, sao lại tới từ phía tây vậy?" Valhein lập tức nhớ ra, trước kia Lake vẫn luôn đi từ phía tây.

Ánh mắt Lake tối sầm, sau đó cười gượng nói: "Không có gì, đi gặp một người bạn."

"Vậy à." Valhein gật đầu, không hỏi kỹ, mỗi người đều có bí mật của riêng mình.

"Bọn họ vẫn còn chưa tới à?" Lake cười cười chuyển chủ đề.

Valhein nhìn thoáng qua hai chiếc xe ma pháp, lắc đầu nói: "Chắc hôm qua về muộn quá nên ngủ nướng cả rồi. Chuyện tối hôm qua... rất cám ơn! Gửi cho ngươi lời hỏi thăm chân thành thắm thiết nhất."

Valhein cười ha hả vỗ vỗ tay Lake.

"Là bạn cùng bàn với nhau cả, nên làm. Bọn ta không đùa, thịt ngon nát trong cái nồi mẻ của ngươi vẫn tốt hơn để người khác cướp đi." Lake nháy mắt cười nói.

"Bạn học mà thôi, đừng nghĩ xa như vậy. À đúng rồi, mấy ngày nay em gái ngươi quen chưa?" Valhein hỏi.

"Tốt lắm. Có điều có chút chuyện không tốt lắm." Lake cảnh giác nhìn Valhein.

"Chuyện gì không tốt?"

"Con bé đột nhiên hỏi về chuyện của ngươi, hơn nữa còn liên tục hỏi rất nhiều lần! Thật sự không tốt chút nào!" Lake giống như phát hiện một người nguy hiểm cần phải quan sát vậy.

"Có thể là danh tiếng của ta lớn quá, người lại đẹp trai lương thiện! Để thỏa mãn lòng hiếu kỳ của nàng, ta có thể trực tiếp kể chuyện xưa của ta cho nàng nghe."
Bình Luận (0)
Comment