Chương 400: Nguồn gốc của vinh quang (2)
Chương 400: Nguồn gốc của vinh quang (2)Chương 400: Nguồn gốc của vinh quang (2)
Nguồn gốc của vinh quang (2)
"Sau đó ta thật sự không nhịn được nữa nên đã đề nghị quyết đấu sống chết rôi không cẩn thận giết chết một quý tộc. Kết quả ngươi cũng biết rồi đấy, thế lực nhà bọn ta không đủ để vì ta mà chống cự nhiều quý tộc như vậy, Học viện Quý Tộc chỉ có thể đuổi ta, mà ta thì chỉ có thể tới Học viện Plato."
"Ta vốn tưởng rằng đây là kết thúc nhưng không ngờ đám quý tộc kia vẫn không chịu bỏ qua, không nhắm vào ta nữa nhưng lại bắt đâu nhắm vào gia tộc ta. Nếu như ta mạnh mẽ hơn, nếu như ta càng cố gắng hơn, nếu như ta càng nổi tiếng hơn, kẻ địch có lẽ sẽ nhún nhường một chút. Đáng tiếc lân này xếp hạng trong kỳ thi Hắc Thiết của ta không đủ cao, mẹ sợ gia tộc chống đỡ không nổi nên chỉ có thể sớm chuẩn bị, mang theo trang bị vũ khí, gia nhập đội đánh thuê, tôi luyện chính mình.”
"Ta không thể tưởng tượng được một người mẹ quý tộc hơn ba mươi tuổi đã sống an nhàn sung sướng mấy chục năm, cuối cùng lại lựa chọn cầm lấy chiến mâu ra ngoài tu luyện, đây là lòng can đảm cỡ nào chứ, cũng là thất vọng vì ta. Vì thế ta đã thề rằng, nhất định phải dùng hết mọi biện pháp giành lấy giải quán quân, để mẹ một lân nữa có lại hi vọng về ta. Sau đó ta sẽ điên cuồng cố gắng hơn nữa, thẳng tiến tới Thánh Vực! Rollon ta, muốn giữ gìn vinh quang gia tộc! Không thể để gia tộc Rollon suy tàn trong tay tal"
"Valhein, xin hãy giúp ta một chút, ta muốn vì gia tộc giành lấy giải quán quân này. Valhein, ta câu xin ngươi, nhất định phải giúp ta."
Valhein quay đầu nhìn thoáng qua Rollon, thấy trong mắt hắn tràn ngập đau đớn.
"Ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ giúp ngươi. Nhưng ngươi có nghĩ tới hay không, vinh quang của gia tộc vì sao mà sinh ra?" Valhein hỏi.
Rollon sững sờ, suy nghĩ một chốc rồi lắc đầu.
"Ta cảm thấy, chờ đến khi ngươi hiểu được vinh quang của gia tộc bắt nguồn từ đâu thì ngươi mới giữ gìn được nó, bằng không nhẹ thì lãng phí thời gian, nặng thì hối hận không kịp. Valhein nói.
"Được, có thời gian ta nhất định sẽ nghiêm túc suy nghĩ." Rollon gật mạnh đầu.
"Ngươi còn cơ hội, nhưng Lake thì không." Valhein nhìn về phương xa, trong mắt giống như toát ra ánh sáng nhàn nhạt.
Trái tim Rollon nặng nề nảy lên, sau đó làm bộ như thờ ơ nói: "Ta không hiểu lắm."
"Ngươi và Lake đều chọn con hổ."
"Ừm”" Rollon nhìn Valhein, ánh sáng hoàng hôn rơi lên mặt hắn, giống như hóa thành ưu thương. "Ta không biết vì sao ngươi lại chọn con hổ, nhưng ta biết vì sao Lake lại chọn nó."
"Vì sao?"
"Lake chọn hổ là vì muốn để con hổ bảo vệ em gái mình. Thời gian lâu dài hắn sẽ quên nhìn xem con hổ có ở bên cạnh mình hay không, thế nhưng hắn vẫn luôn cho rằng nó vẫn luôn ở bên cạnh." Ánh sáng trong mắt Valhein dần mờ đi.
Qua một hồi lâu, Rollon nói: "Ngươi nói là hắn vốn cho rằng mình có đủ sức mạnh chống lại người khác, nhưng thực tế thì không phải?”
'Không kém bao nhiêu.' Valhein nói.
Xe ngựa của Hill vẫn theo ở phía sau, theo hai người đến tận cửa nhà.
"Đưa ta về tới nhà rôi, ngươi cũng về đi. Sáng mai ta tới đón ngươi, cùng gặp ba chiến sĩ Hắc Thiết khác, chúng ta cùng nhau tham gia trận đấu thành bang." Rollon nói.
"Ừm, Hill, ngươi đưa Rollon về nhà đi." Valhein nói.
Rollon cười nói: "Không cần, ta đi bộ về, vừa vặn suy nghĩ xem ngày mai nên làm thế nào nghênh chiến. Chiến đấu với ma thú Thanh Đồng thì có lẽ không quá khó khăn, nhưng trận chiến với tù binh và tội phạm thì khó nói, trận chiến giành giải quán quân cuối cùng lại càng khó hơn nữa.
"Tốt lắm, mai gặp."
"Mai gặp.'
Rollon xoay người đi vê hướng chân trời phía tây đang dần bị màn đêm bao phủ.
Valhein nhìn bóng lưng Rollon biến mất ở đầu đường, xoay người trở về nhà.
Tin tức Lake qua đời quá đột ngột, Valhein không có cách nào thích ứng, trở về phòng ngủ, lăn qua lăn lại suy nghĩ, làm thế nào cũng không có tâm tư học tập.
Qua một lúc lâu, Valhein mới phát hiện mình thế mà đã quên ăn cơm tối.
Sợ muộn quá đói bụng làm cơ thể khó chịu nên tùy tiện từ không gian phế tích lấy ra chút đồ, ăn vài miếng phát hiện nuốt không trôi, cố gắng ăn một chút rồi thôi.
Đột nhiên sách ma pháp hơi tỏa sáng, phát ra hơi thở ma pháp mãnh liệt hơn bình thường một chút.
Valhein lập tức mở sách, đây là nhắc nhở khẩn cấp, chỉ có một số ít người có quyền như vậy.
Nhìn tin nhắn ma pháp mới được gửi tới, biểu cảm của Valhein chậm rãi dịu lại.
Đây là lần đầu tiên Paloma chủ động gửi tin nhắn ma pháp cho mình.
Nội dung thư hỏi rằng chiến sĩ làm sao lập tức né tránh thuật hỏa cầu, thoạt nhìn chỉ là hỏi thăm bình thường mà thôi. Thế nhưng Valhein biết, là Paloma lo lắng cho mình nên đã bỏ đi sự rụt rè ngày thường, bỏ đi thói quen lạnh lùng vốn có, bỏ đi hết tất cả mà đưa tay tới.
Valhein khẽ thở dài, chuyện này trông có vẻ dễ dàng nhưng không biết đã làm Paloma phải quyết tâm to lớn cỡ nào.
Suy nghĩ một hồi, Valhein liền nghiêm túc trả lời vấn đề này.
Qua một hồi lâu, Paloma gửi tin tới nói cám ơn đã trả lời.
"Phần giải thích cặn kẽ của ngươi làm ta học được góc độ tấn công và phòng thủ của ma pháp sư. Ngươi quả nhiên rất lợi hại, cám ngươi, Valhein!"
Valhein nhìn tin trả lời của Paloma, trong lòng ấm áp.
"À đúng rồi, ngày mai và ngày mốt trường cho nghỉ học, nàng có thời gian tới xem trận đấu thành bang không?”
"Có."