Chương 420: Bán Thân chi thượng
Chương 420: Bán Thân chi thượngChương 420: Bán Thân chi thượng
Bán Thần chi thượng
Sau khi đưa Colbert tới phòng chữa bệnh, Valhein ngồi ở bên ngoài, dựa vào tường, lằng lặng nghỉ ngơi.
Valhein đưa tay day day huyệt thái dương, ánh sáng trong mắt lờ mờ, vẻ mặt lộ ra chút mệt mỏi.
Không muốn nghĩ gì, không muốn làm gì, đầu óc trống rỗng, lẳng lặng nghỉ ngơi.
Qua hồi lâu, tiếng bước chân nhanh lẹ tiến tới gần.
"Valhein!" Rollon vui vẻ hô to.
Trong hành lang chật hẹp, âm thanh chấn động tới mức làm tường phải khẽ run.
Valhein quay đầu nhìn lại, Rollon với vẻ mặt hưng phấn đội vòng hoa bện từ cành nguyệt quế, tay cầm cành cọ xanh biếc.
Valhein gật nhẹ đâu một cái.
"Valhein, thật sự rất cám ơn ngươi! Ngươi không biết bây giờ ta kích động cỡ nào đâu! Từ hôm nay trở đi, ta không còn là Rollon trước kia nữa, ta đã trở thành quán quân thành bang Rollon! Không chừng vài ngày nữa, toàn bộ thành Athens này sẽ biết đến tên ta, thậm chí toàn bộ Hy Lạp phải lưu truyền tên của ta. Tối nay, ta chắc chắn sẽ trở thành đề tài bàn luận của tất cả quý tộc, ngày mai cũng thết Tất cả những quý tộc đã từng coi thường ta, sau này phải xem trọng ta ba phần. Quý tộc có địch ý với ta, cũng phải thu liễm lại."
"Còn cả gia tộc Baynes nữa, chắc chắn cũng phải thu liễm! Mẹ ta mà biết chuyện nhất định sẽ cảm thấy rất vui mừng, ngày mai ta sẽ nghĩ cách liên hệ với mẹ, để mẹ trở vê! Từ nay vê sau, ông nội cũng không bao giờ coi thường ta nữa! Mà ta, Rollon, là quán quân thành bang, hiện giờ là truyền kỳ, sau này tất nhiên cũng sẽ trở thành truyền kỳ!"
Valhein lộ ra nụ cười mỉm thản nhiên, nói: "Đây là kết quả cho sự cố gắng của ngươi, chúc mừng ngươi, quán quân trận đấu thành bang của chúng ta."
Rollon cười ha hả, đi tới gần, lấy vòng nguyệt quế xuống, dùng hai tay đưa cho Valhein.
"Ta cần phải mang vòng nguyệt quế về nhà, nhưng ta hi vọng hiện giờ ngươi sẽ đội nó. Trong lòng ta hiểu rõ, nếu như không có ngươi, ta tuyệt đối sẽ không giành được giải quán quân, ngươi mới là người mạnh nhất trận đấu thành bang! Bây giờ nghĩ lại đội của Child, ta vẫn cảm thấy rét run. Nếu không có Địa Ngạo Thiên ngăn cản cuồng chiến sĩ Thú Hồn kia, cho dù người bên chúng ta nhiều gấp đôi thì chắc chắn cũng phải chết. Cuồng chiến sĩ kia quá mạnh mẽ."
Rollon vừa nói vừa đưa cành cọ tượng trưng cho thắng lợi qua. "Mặt khác, ta nghi ngờ ma pháp sư Ai Cập kia vốn muốn dùng tấn công tinh thần với ta, nhưng sau khi dự thi chúng nhận ra ngươi mới là người mạnh nhất, cho dù sử dụng với ta thì cũng sẽ thất bại nên đã lựa chọn dùng vào ngươi. Ngươi chính là ân nhân cứu mạng của ta! Mạng của Rollon ta, có thể nói chính là do ngươi cứu! Vinh dự của gia tộc bọn ta, cũng là do ngươi xoay chuyển! Cám ơn ngươi, Valhein! Ngươi chính là bạn thân cả đời của Rollon tai"
Âm thanh của Rollon tràn đầy cảm xúc mãnh liệt, có thể so với bài diễn thuyết của hội thi thơ ca.
Valhein đứng dậy, nhận lấy vòng nguyệt quế rồi mỉm cười một lần nữa đội nó lên cho Rollon.
"Quán quân là của ngươi, cố gắng lên! Hi vọng sau này ở trên đấu trường, ngươi lại có thể đội vòng nguyệt quế trên đầu, để cái tên Rollon phải vang vọng khắp thế giới."
"Cám ơn ngươi, Valhein!" Âm thanh của Rollon run rẩy, thậm chí còn có chút nghẹn ngào.
Valhein vỗ vỗ vai Rollon.
"Hết thảy đều là chuyện ta phải làm, cũng giống như ngươi đã làm trong thung lũng Hoa Giấy." Valhein nói.
Rollon vui vẻ cười rộ lên.
"Hôm nay đã quá mệt mỏi rồi, quả thực so với cuộc thi Hắc Thiết còn mệt hơn, bây giờ ta về nhà nghỉ ngơi, sáng sớm mai xem ngươi thi đấu quán quân." Valhein nói xong liền đi ra ngoài.
Rollon vội vàng cản lại nói: "Chờ đã, hôm nay ngươi không thể về được."
Valhein sửng sốt một chút, hiểu ra.
Rollon bất đắc dĩ nói: "Thật ra ta cũng không muốn để ngươi thua trước mặt mọi người, nhưng năm người chúng ta chỉ còn lại mỗi ta và ngươi. Casona và Glore đã chết, Colbert bị đứt một tay, nếu để hắn ra sân thì khán giả sẽ mắng ta chết mất. Vì thế, ngày mai chỉ có thể là hai chúng ta lên sân, biểu diễn cho khán giả xem."
"Quả thực, khi nãy ta đã quên mất điểm này." Valhein nói.
Mặt mày Rollon hớn hở nói: "Không sao, đến khi đó ngươi cứ triệu hồi Địa Ngạo Thiên, sau đó để hắn dùng năng lực theo kiểu dí dỏm chiến đấu với ta, dù sao thì hắn cũng là người hầu của ngươi, để hắn mất mặt cũng tốt, dù sao thì mục đích chính cũng là chọc cười khán giả mà thôi. Chờ đến khi không sai biệt lắm, ta sẽ dùng chiến mâu giết chết Địa Ngạo Thiên, sau đó dưới ánh mặt trời sáng ngời, ta sẽ chỉa chiến mâu vào ngươi, ngươi giơ tay lên đầu hàng. Như vậy, khán giả sẽ không để tâm tới kết cục này nữa."
Valhein khống chế động tác muốn nhíu mày của mình, nói: "Ừ, ngày mai ta sẽ ứng phó. Ta chỉ muốn mau chóng rời khỏi đây." Rollon cười nói: "Đúng rồi, nghe nói trong tòa đấu trường này, rùa cũng không sống được quá ba ngày. Vốn ta còn không tin, thẳng đến khi rùa Ma Giáp chết ở trước mắt."
Valhein khẽ gật đầu.
"Aiz, làm ngươi phải khó xử rồi! Sau này chỉ cân ngươi cần hỗ trợ gì, ta nhất định sẽ dốc toàn lực! Chúng ta dù sao cũng là gia tộc Truyền Kỳ!" Rollon kiêu ngạo nói.
"Có điều, kỷ lục thắng liên tiếp năm mươi quý tộc của ta trước đó có thể sẽ bị ngươi chấm dứt." Valhein nói.