Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 420 - Chương 421: Bán Thân Chi Thượng (2)

Chương 421: Bán Thân chi thượng (2) Chương 421: Bán Thân chi thượng (2)Chương 421: Bán Thân chi thượng (2)

Bán Thần chi thượng (2)

"Ha ha! Ta nợ ngươi phần ân tình này, chờ lần sau Beauty of the Giant Dragon có món ăn mới, ta sẽ mời khách, để ngươi không cần tốn tiền ăn no say trong tiệm của mình luôn." Rollon vui sướng cười nói.

Valhein gật đầu, nhưng không cười.

Hai người nói chuyện một hồi rôi cùng nhau đi vê phía nhà ăn.

Dọc theo đường đi, võ sĩ giác đấu trên đường đều ngừng lại chuyện đang làm, hơi cúi đầu chào hỏi.

Tâm tình của Rollon rất tốt, suốt một đường vẫn luôn mỉm cười vui vẻ, lúc không có người thì nhỏ giọng nói: "Đây là đãi ngộ dành cho quán quân."

Valhein gật đầu, không nói gì.

Hai người một đường đi tới nhà ăn, nhóm võ sĩ giác đấu chờ hai người đã đi xa mới ngẩng đầu lên, nhìn theo bóng lưng Valhein.

Cơm nước xong, quý tộc ở lại đấu trường tìm Rollon nói chuyện phiếm, Valhein một mình chậm rãi đi vào đấu trường.

Màn đêm buông xuống, bầu trời đầy sao.

Mặc dù là buổi tối nhưng trên sân đấu vẫn truyền tới tiếng keng keng.

Nhóm võ sĩ giác đấu đang tập luyện.

Valhein ngẩng đầu nhìn bầu trời bị tường vây hình tròn vây lại, lắng lặng tản bộ vòng quanh đấu trường.

Càng đi, Valhein lại càng cảm thấy không thở nổi.

Đấu trường rõ ràng rất lớn, bên trên có vô số vì sao, nhưng có cảm giác như mình bị khóa chặt ở bên trong.

Valhein nhìn thoáng qua nhóm võ sĩ giác đấu.

Trong Con Mắt Ma Ưng, nơi này không khác gì ban ngày.

Ngoại trừ vài võ sĩ giác đấu cá biệt lộ ra biểu cảm tràn đầy tình cảm mãnh liệt, ý chí chiến đấu và nụ cười tươi rói, phần lớn võ sĩ giác đấu đều không có biểu tình luyện tập, hoặc là so tài với nhau.

Valhein vừa đi, vừa tự hỏi cuộc đời sau này của mình.

"Không có gì bất ngờ xảy ra, tương lai vài năm sau của mình là ở lại thành Athens từng bước học tập trưởng thành, dựa theo tốc độ hiện giờ, đại khái trước khi tốt nghiệp sẽ thăng lên cấp Hoàng Kim. Chờ đến khi nắm giữ được ma pháp sáng tạo, muốn đi theo hướng Hoàng Kim thì đi ra ngoài rèn luyện, đó là con đường mà mỗi ma pháp sư và chiến sĩ Hoàng Kim phải trải qua. Có lẽ nó có liên quan tới tinh thân mạo hiểm của người Hy Lạp..."

"Nếu có cơ hội thì đi Ba Tư một chút, tới Ai Cập xem một chút, cũng có thể tới Bắc Âu du lịch. Đương nhiên, nếu có thể tới Minh Giới, Địa Ngục xem thì càng tốt, nhất là Địa Ngục, có người nói đó chính là nơi mà bốn vị thân mạnh mẽ nhất thế giới, thần mạch quái khổng lồ bị khóa ở bên trong."

"Ta không chỉ muốn trở thành truyên kỳ, thật ra cái ta muốn chính là, xem thử xem phía trên truyền kỳ là cái gì..."

"Sokrates cuối cùng chỉ có thể thăng lên làm Bán Thần, như vậy, ma pháp sư liệu có thể đứng trên Bán Thần hay không?”

Valhein nhìn lên bầu trời đêm, nhìn kỹ các vì sao.

"Nơi ấy, có ngôi sao nào thuộc về thần của ta không?”

Tản bộ kết thúc, Valhein tìm một nơi để đọc sách.

Tới ban đêm, Rollon tìm tới, trò chuyện vài câu rồi hai người chúc nhau ngủ ngon

Valhein tiếp tục xem sách ma pháp, học tập tri thức vị diện, tới gần mười giờ tối mới quay trở về căn phòng tràn đầy mùi lạ của võ sĩ giác đấu.

Nhìn bồn cầu ở góc tường, mùi trong phòng tựa hồ còn nồng hơn cả lúc trưa.

Sau khoảng thời gian ngồi thiền ngắn ngủi, Valhein nằm xuống giường.

Chỉ nằm một chốc thì cảm thấy không ổn, phải triệu hồi Địa Ngạo Thiên và hai thần lùn ra cảnh giác mới an tâm chìm vào giấc ngủ.

Không biết qua bao lâu, Valhein chậm rãi mở mắt ra, phát hiện mình đã trở lại ngọn đồi Người Khổng Lồ.

Trên ngọn đồi Người Khổng Lồ, hương thơm bốn phía, hoa bay đầy trời.

Đặt mình trong thế giới xinh đẹp không gì sánh bằng đó, Valhein ngẩng đầu nhìn quang nhưng không biết mình muốn gì.

Cũng không biết trải qua bao lâu, những bông hoa kia đột nhiên chuyển thành màu đen, nhưng mà vẫn còn thơm như trước.

Valhein kinh ngạc đưa tay chụp lấy cánh hoa màu đen.

Đột nhiên ngọn đồi Người Khổng Lồ trở nên đen kịt, hóa thành một con thú lớn, há mồm táp tới.

Cùng lúc đó, ba thần lùn lửa xuất hiện trong bóng tối, la to.

Valhein sợ tới không ngừng lùi về phía sau, liều mạng thi pháp, nhưng khi há miệng ra thì không có âm thanh, càng không thể sử dụng được ma pháp thì lại càng lo lắng...

Valhein mở bừng mắt ra, trước mắt là một mảnh tối tăm, sau đó chậm rãi rõ ràng hơn.

Giờ phút này, Valhein tê dại suy nghĩ, cơ thể bủn rủn, hiểu được khi nấy mình vừa mơ thấy ác mộng.

Hương thơm trong mũi vẫn còn.

Valhein hít mũi một cái, có chút biến sắc.

Căn phòng đầy mùi lạ này sao lại có thể có hương thơm cơ chứ, chẳng lẽ vẫn còn đang ở trong mộng?

Valhein vội vàng ngồi dậy, cẩn thận kiểm tra xung quanh, là phòng của võ sĩ giác đấu, không phải nằm mộng!

Địa Ngạo Thiên đâu?

Đột nhiên Valhein đứng dậy, nhìn chỗ mặt đất ở cửa ra vào.

Dưới hàng song chắn là một cái hộp gỗ nhỏ màu đen, bên ngoài hộp gỗ có lằn vân ma pháp màu xanh nhạt, bên trong hộp trống rỗng.

Mùi hương rất có thể chính là từ đó tỏa ra.

Toàn thân Valhein cứng ngắc, kìm nén bực bội, theo bản năng đẩy cửa muốn trốn ra bên ngoài.

Cửa không dịch chuyển.

Khi tới gân chắn song thì thấy cửa đã bị khóa lại ở bên ngoài.

Sau đó, Valhein phát hiện cơ thể bủn rủn, căn bản không có cách nào phá hỏng cánh cửa này.

"Địa Ngạo Thiên nhất định có thể đạp nát cánh cửa này."

"Triệu hoán người hâu Tập Sự!"
Bình Luận (0)
Comment