Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 425 - Chương 426: Tin Không Gửi Được

Chương 426: Tin không gửi được Chương 426: Tin không gửi đượcChương 426: Tin không gửi được

Tin không gửi được

"Cái chết của hắn, sẽ dẫn tới sự phẫn nộ của Palomal" Rollon nói.

"Nàng là công chúa nhà Bán Thần, nhưng cũng chỉ là một cô bé mà thôi. Bệ hạ Hippolytus sẽ không vì sự phẫn nộ nhất thời của con gái mà nghiêm phạt nhiều gia tộc như vậy. Leopold nói.

Rollon thở dài, nói: "Đúng vậy, ngay cả bậc thầy Plato mà các ngươi còn không sợ, huống chi là một công chúa vị thành niên. Thế nhưng, có đáng giá không?”

"Ta chỉ biết là, không quản Học viện Plato hay gia tộc Pandion, khẳng định đều cho rằng, vì hai tên dân thường Valhein và Lake mà đối địch với nhiều quý tộc như vậy, không đáng." Leopold nói.

"Thế nhưng, cái giá phải trả để giết hắn sẽ vượt khỏi sự tưởng tượng của ngươi." Rollon nhìn chằm chằm Leopold.

Hắn không thể nói ra chuyện Valhein là Quyến Giả của Nữ Thần Trí Tuệ Athena.

Leopold chậm rãi đưa tới một vòng kim loại có đường kính hai inch, dày nửa inch.

"Đặt bên hông ngươi, khi cận kê nguy hiểm thì nhấn đầu ưng khổng lồ, hai con chó sẽ lộ ra gai nanh nhọn tiêm ma dược mạnh mẽ, giúp ngươi có được sức mạnh không gì sánh nổi. Đương nhiên, sau đó ngươi cần phải nghỉ ngơi một tháng."

Rollon run rẩy nhận lấy vòng kim loại.

Nương theo ngọn đèn ma pháp nghiêm túc quan sát hai mặt chiếc vòng.

Một mặt điêu khắc một con ưng khổng lồ, mặt kia điêu khắc chó săn hai đầu.

Ưng khổng lồ và chó săn, đều là động vật yêu thích của Thần Chiến Đấu Ares.

Đây là vật phẩm chuyên dùng của điện thần Thần Chiến Đấu.

"Khó trách ngươi không thể lựa chọn, khó trách..." Rollon chậm rãi đặt chiếc vòng ở bên hông, dùng thắt lưng che đi.

"Ngươi vẫn có thể lựa chọn như trước." Leopold lẳng lặng nhìn chằm chằm Rollon.

Ở sâu trong ánh mắt hắn, ẩn giấu điều gì.

"Lựa chọn sao..." Rollon cười tự giễu: "Khó trách ta cứ cảm thấy thái độ của Child thật quái dị, tuy dáng vẻ rõ ràng vẫn luôn nhắm vào ta, nhưng ta lại không hề cảm nhận được chút sát ý nào. Ma pháp sư Ai Cập kia, ngay từ khi bắt đầu đã muốn giết Valhein, chỉ là không ngờ, Valhein vẫn còn sống. Cuối cùng, không thể không bảo ta ra tay."

"Sau khi kết thúc, đấu trường sẽ hỏa táng thi thể hắn, sẽ có người xóa đi tất cả vết tích. Chúng ta sẽ dẫn ngươi tiến vào điện thần Thần Chiến Đấu, tiến hành tiểu hiến tế, đổi lại sự che chở của Thân Chiến Đấu. Ngươi chỉ cân nghỉ ngơi ở điện thân một tháng, ngươi vẫn như cũ là Rollon." Giọng điệu của Leopold rất bình ổn, nhưng ẩn sâu trong mắt hình như có nhiêu hơn một cái gì đó.

"Các ngươi làm vậy, không sợ sẽ chọc giận Thần Linh sao?"

"Chuông cảnh báo không reo vang, Thần Linh sẽ không biết."

Rollon theo bản năng liếc nhìn vê phía tháp chuông lớn ở phía bắc, nơi đó chính là chiếc chuông cảnh báo trứ danh.

Rollon cúi đầu, nhìn đôi tay mình, vết thương được rửa sạch ngày hôm qua, vừa mới khép lại.

Trong kẽ ngón tay, máu tươi phun ra.

Rollon cố trừng mắt nhìn, sau đó thầm thở phào nhẹ nhõm, đôi tay vẫn còn rất tốt, khi nãy chỉ là ảo giác.

"Vì sao ngươi lại đối xử với ta như vậy? Rõ ràng ta có thể thoải mái trở thành quán quân, thoải mái học tập ở Học viện Plato, thoải mái ôm bạn bè, thoải mái câm vũ khí, tại sao ngươi lại ép buộc ta?" Rollon tự lẩm bẩm.

"Ngươi vẫn có thể tiếp tục thoải mái như thế, ta chưa từng bức ép ngươi. Chiến mâu đâm Lake ở trong tay ngươi, mâu đâm Valhein, đồng dạng cũng ở trong tay ngươi." Leopold chậm rãi nói.

"Mâu đâm vào lồng ngực ngươi, cũng ở trong tay ta." Rollon ngẩng đầu, ánh mắt chớp lóe thù hận.

"Ta rất chờ mong ngươi làm vậy, thế nhưng, ngươi dám không?" Leopold ngẩng đầu thật cao, từ trên nhìn xuống Rollon.

Rollon chỉ cảm thấy Leopold giống như ma vương cao lớn đang đứng ở trước mặt, che chắn mặt đất, che chắn bầu trời, che đi tất cả ánh sáng và ấm áp.

Từng màn trong quá khứ hiện lên trong đầu, sợ hãi trong lòng tuôn ra như biển gầm.

"Ngươi tên là Rollon, là đứa trẻ ngoan nhà Rollon." Leopold đưa tay vỗ vỗ vai Rollon, xoay người rời đi.

Rõ ràng là toàn thân rét run, nhưng không biết vì sao, Rollon lại cảm thấy tay ông nội thật ấm áp.

Có lẽ, vì đây là lần đầu tiên ông nội chạm vào hắn.

Mẹ từng nói, ông nội chưa từng ôm hắn.

Khoảnh khắc Leopold bước ra ngoài cửa, Rollon đột nhiên nhỏ giọng líu ríu.

"Có thể buông tha cho ta không?” Thân hình Leopold khẽ chấn động, bước dài ra ngoài.

Ánh mắt Rollon mờ mịt, cong gối ngồi cuộn mình, hai tay ôm đầu gối, chậm rãi cúi đầu, chôn mặt thật sâu vào trong đầu gối.

Phòng của Valhein.

Mùi tanh hôi nồng nặc tựa hồ quay cuồng ở mỗi ngóc ngách, cho dù bồn cầu đã bị che đậy lại.

Valhein lắng lặng ngồi trên giường, lật xem những tin tức chưa đọc.

Những tin này được gửi tới trước khi lĩnh vực cấm ma thuật xuất hiện.

Phần lớn là tin chúc mừng của bạn học.

Trong đó có một tin do Niedern gửi.

Trong căn phòng tối đen, ánh sáng trắng của sách ma pháp chiếu lên mặt Valhein, làm sắc mặt hắn trông càng tái nhợt hơn.

Valhein lắng lặng nhìn tin của Niedern.

"Ta không muốn nói cho ngươi biết, thế nhưng, lại không thể không nói."

"Bậc thầy Plato còn chưa dưỡng thương xong đã xuất hiện trước thời hạn, đồng thời lấy ra ký ức còn lưu lại ở mi tâm Lake. Thông qua tin tức của ngươi và bạn học cung cấp để tiến hành kiểm chứng, rốt cuộc đã có được quá trình hoàn chỉnh và kết luận."
Bình Luận (0)
Comment