Chương 427: Tin không gửi được (2)
Chương 427: Tin không gửi được (2)Chương 427: Tin không gửi được (2)
Tin không gửi được (2)
"Nhiều năm trước, ông nội Rollon từng phái quản gia Turner của mình đi mua da thuộc, số da đó rất tốt, giá cả cũng đắt. Turner muốn cái giá rẻ hơn một chút nhưng đối phương kiên quyết không giảm giá. Vì thế, Turner đã nói chuyện này lại với ông nội Rollon, có lẽ là khi đó Turner đã thêm mắm dặm muối gì đó nên ông nội Rollon khá tức giận, đã bảo Turner tự giải quyết, chỉ là hắn nhất quyết phải mua số hàng đó với cái giá thật thấp."
"Vì thế, trước tiên Turner trả tiền đặt cọc, mua số hàng đó, sau đó đổi thành da kém chất lượng, cường ngạnh đổi trả lại, còn nói xấu người thương nhân bán da. Có lẽ ngươi cũng đoán được, vị thương nhân đó chính là cha mẹ Lake. Cha mẹ Lake không ngừng tới cửa đòi công đạo, nhưng mẹ Lake đã bị Turner dẫn người tới đánh chết, sau đó cha hắn cũng bị Turner dẫn người đánh chết. Gia tộc Rollon đã bỏ ra số tiền gấp mấy lần tiên hàng, bình ổn được chuyện đó.”
"Khi đó Lake vẫn còn nhỏ, hoàn toàn không nhớ rõ chuyện đã xảy ra, chỉ nhớ khi Turner đánh cha mình thì có làm rơi lại đồ trang sức bằng bạc của gia tộc. Lake chôn chuyện này ở trong đáy lòng, không hề hành động thiếu suy nghĩ. Thắng đến khi thăng cấp lên ma pháp sư Tập Sự, hắn mới dựa vào kiểu dáng của món trang sức đó tìm kiếm gốc gác, không ngừng tới khu buôn tình báo ở khu tây phố Sokrates mua tin tức liên quan."
"Hết thảy những chuyện này là chúng ta biết được từ bên buôn tin tình báo đó. Bên buôn tin nói cho chúng ta biết, bọn họ sớm đã biết món trang sức bạc đó là của gia tộc Rollon rồi, chỉ là vẫn treo Lake, một là không dám đắc tội gia tộc Truyền Kỳ, hai là muốn kiếm thêm chút tiền của Lake. Thẳng đến đoạn thời gian thi Hắc Thiết, ở ngọn đồi Người Khổng Lồ Lake phát hiện Rollon có món trang sức bằng bạc tương tự, vì thế hắn đã tìm tới bên buôn tin. Bên buôn tin không thể không thừa nhận món trang sức bạc đó thật sự là tín vật của gia tộc Rollon.'
"Khi nói chuyện với Lake, bên buôn tin biết được Lake sớm đã từ chỗ bạn học nghe nói người nhà Rollon tìm kiếm sự giúp đỡ thì giáo viên dạy kỹ thuật chiến đấu. Bên buôn tin còn tưởng rằng Lake sẽ báo thù, nhưng nào ngờ Lake tỏ vẻ mình đã thay đổi, dự định lấy tu luyện ma pháp làm trọng tâm, trước hết sẽ không quản tới chuyện khác, chờ tới khi trở thành bậc thây Thánh Vực rồi tính sau."
"Sau đó bên buôn tin trong lúc uống rượu say với bạn đã không cẩn thận nói ra chuyện này, bị người của gia tộc Rollon biết chuyện, gia tộc Rollon tới tận cửa vặn hỏi, còn cho năm mươi đồng vàng đại bàng để ém miệng."
"Chúng ta nghi ngờ gia tộc Rollon đã biết Lake biết chuyện, cho rằng Lake sẽ gây ra phiền phức, thay vì chờ đến khi hắn thăng cấp lên bậc thây Thánh Vực, không bằng tiên hạ thủ vi cường." "Ngày đó cụ thể đã xảy ra chuyện gì, chúng ta không thể nào biết được, nhưng từ ký ức Lake lưu lại biết được, Lake và Rollon đã đánh nhau, khoảnh khắc cuối cùng, Lake đột nhiên mềm lòng mà gián đoạn thi pháp, mà chiến mâu của Rollon đã không chút do dự đâm thủng cổ họng Lake. Ta nhìn thấy bậc thây Plato lấy ra ký ức của Lake, là một mảnh đỏ tươi. Ta thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng rên đau đớn cuối cùng của Lake."
"Sở dĩ nói cho ngươi biết những chuyện này, là vì cách hiện trường không xa đã phát hiện sách ma pháp của Lake làm rơi."
"Trên mặt bìa chưa khép lại của sách ma pháp là một tin nhắn ma pháp chưa viết xong, người nhận là ngươi. Khi đó có lẽ hắn đang vừa đi vừa viết tin cho ngươi, sau đó nhìn thấy Rollon thì mất lý trí vọt tới."
"Tin nhắn chưa viết xong, viết rằng: Xin lỗi, có lẽ ta không nhìn thấy được Jacques rồi. Xin ngươi, hãy định nghĩa lại thế giới này..."
Valhein khép lại sách ma pháp, cúi đầu thật thấp.
Bờ vai khẽ run.
Trong đêm tối, Valhein lắng lặng ngồi đó.
Thẳng đến khi tiếng bước chân rất nhỏ phá vỡ sự yên lặng.
Valhein ngẩng đầu, nhìn ra bên ngoài chắn song.
Một thân áo chùng màu nâu chỉnh tề, trên mặt là nụ cười mỉm khiêm tốn, mái tóc hoa râm nhưng được xử lý sạch sẽ gọn gàng, ngay cả nếp nhăn khóe mắt cũng được chỉnh sửa tinh tế.
Valhein cẩn thận nhớ lại một chút, xác nhận mình chưa từng gặp người này.
Valhein nhìn đôi mắt nâu ôn hòa kia, lạnh như băng nói: "Làm phiền làm giúp một việc, ném cái hộp độc ma kia ra xa một chút."
"Xin chào cậu Valhein." Cụ già hơi cúi đầu, ân cần chào hỏi.
“Trước đó chúng ta chưa từng gặp mặt." Valhein nói.
"Ta là quản gia của gia tộc Rollon, Turner." Nụ cười trên mặt lão Turner ôn hòa không gì sánh bằng.
Con ngươi Valhein phóng đại, cho dù đã cố hết sức che giấu nhưng biểu cảm vẫn xuất hiện biến đổi rõ ràng.
"Ta biết, hiện giờ nhất định ngài đang rất tức giận, đang oán hận bọn ta. Nhưng xin cho phép ta đại diện gia tộc Rollon bày tỏ lời xin lỗi chân thành nhất hướng về ngài, mọi thứ đều là lỗi của bọn ta, bọn ta tuyệt đối không giảo biện."
Lão Turner khom lưng, cúi người.
Valhein khôi phục bình tĩnh, lắng lặng nhìn lão Turner, không nói lời nào. "Thế nhưng, ta hi vọng ngài có thể hiểu, bọn ta làm vậy là vì có nỗi khổ tâm."