Chương 440: Vinh quang
Chương 440: Vinh quangChương 440: Vinh quang
Vinh quang
"Rollon, ngươi hiểu được vì sao Rollon đời một lại có thể trở thành Truyền Kỳ không? Bởi vì, hắn đang làm chuyện mà Truyền Kỳ phải làm!"
"Hắn gánh vác trách nhiệm của Truyền Kỳ, vì thế hắn có được sức mạnh Truyền Kỳ."
"Ta biết, câu nói này đi ngược lại cảm giác, trực giác và bản năng của chúng ta, thế nhưng nhân loại chúng ta sở dĩ có thể vượt qua động vật, vượt qua ma thú, vừa vặn chính vì bản năng siêu việt."
Valhein tiếp tục chăm chú nhìn Rollon.
"Rollon đời một không có vinh quang trời sinh, hắn dựa vào nỗ lực của mình, dựa vào công lao của mình, có được vinh quang. Khi ngươi sinh ra, không hề chém giết lũ trộm cắp, không hề chống lại ma thú, không chiến đấu với kẻ địch, nhưng lại có được vinh quang, đó là vì sao? Nó giống như là ngươi ưu tú hơn Rollon đời một vậy. Ngươi vừa sinh ra đã có vinh quang, Rollon đời một vĩ đại như vậy, nhưng ngay từ lúc ban đầu lại không có tiếng tăm gì."
"Vì thế, ta bắt đầu suy nghĩ, rốt cuộc là ngươi ưu tú hơn Rollon đời một, hay là các ngươi đã hiểu sai về vinh quang?"
"Tiếp đó, ta phát hiện một vấn đề lớn, tài sản có thể truyền thừa, huyết mạch có thể truyên thừa, một số sức mạnh có thể truyền thừa, thế nhưng, vinh quang truyền thừa như thế nào? Ta xin hỏi các vị quý tộc ở đây, thế hệ đầu có truyền lại vinh quang cho các ngươi không? Vinh quang để ở đâu? Có thể cho ta xem một chút không? Ta tin rằng vinh quang không thể trao lại. Sức mạnh có thể thông qua huyết mạch truyền thừa, vậy vinh quang có thể không?"
"Có thể!" Một quý tộc hô to, tiếp đó có rất nhiều quý tộc hô theo.
Valhein gật đầu nói: "Có mới là lạ, theo ta được biết, một số quý tộc đã được mượn, hoặc là trao đổi, thậm chí ngay cả kiểm tra huyết mạch cũng có thể lừa gạt, hiện giờ có vài quý tộc và tổ tiên gia tộc không có quan hệ huyết mạch truyền thừa, nhưng vì sao lại ngâm thừa nhận rằng bọn họ được kế thừa vinh quang của thế hệ đầu?"
Quý tộc á khẩu không trả lời được.
"Các ngươi đã nói rằng huyết mạch có thể kế thừa, còn một vấn đề nữa, phần lớn vinh quang của quý tộc không phải do một người hoàn thành, đều là khi còn trẻ cùng đồng bạn chiến hữu hoàn thành, cho dù tương lai trở thành cường giả Truyền Kỳ hay Anh Hùng thì cũng thường là cùng nhiêu người chiến thắng kẻ địch, cũng cân dân chúng ủng hộ, cũng cần binh sĩ giúp đỡ, thành bang hỗ trợ, cái này không sai chứ?"
Rất nhiều bình dân gật mạnh đầu, thậm chí còn lên tiếng phụ họa. Gần phân nửa quý tộc bất đắc dĩ gật đầu, học sinh của Học viện Quý Tộc cảnh giác nhìn Valhein.
Valhein lộ ra nụ cười lịch thiệp, chậm rãi nói: "Nếu vinh quang là của nhiều người, các ngươi lại nói huyết mạch có thể truyền thừa vinh quang này, vậy quá trình truyền thừa của giới các vị thật loạn."
Nhóm bình dân cười vang.
Một số ít quý tộc nổi trận lôi đình, nhưng trường hợp này lại không phù hợp lôi ra râu mép ma phép để tranh luận với Valhein.
"Các vị quý tộc đừng nóng giận, chúng ta giả thuyết rằng huyết mạch không thể truyên thừa, là tinh thần truyền thừa đi, như vậy được rồi nhỉ?"
Sắc mặt của rất nhiêu quý tộc dịu đi.
Nhưng một số ít quý tộc thì có chút biến đổi, mơ hồ đoán được ý đồ của Valhein.
"Nhưng như thế cũng không đúng!" Valhein đột nhiên lắc đầu: "Lấy một ví dụ đi, bạn học Hoth của ta, cha của hắn là quan có công, mấy đời nhà bọn họ đều có chiến công, có khả năng tổ tiên nhà bọn họ chính là người đã từng kê vai chiến đấu với tổ tiên của các ngươi, như vậy, nếu vinh quang là tinh thân của đời đầu truyền lại thì trong số các ngươi có vài người khi nhìn thấy Hoth, liệu có nói là: A, cha, ta chính là con trai tinh thần của ngài!"
Nhóm bình dân một lần nữa cười vang.
Quý tộc lớn tuổi chỉ biết lắc đầu, mà nhóm quý tộc trẻ tuổi thì tức giận tới mức mắng to.
Paloma nhịn không được lườm Valhein trắng cả mắt, với xuất thân bình dân lại dám mỉa mai trước mặt toàn bộ quý tộc Athens, chỉ có Valhein mới có thể làm ra chuyện như vậy mà thôi.
Valhein nghiêm mặt nói: "Vì thế, ta đã nghĩ rất lâu, cuối cùng xác định, quý tộc có thể truyền thừa huyết mạch, có thể truyền thừa sức mạnh, có thể truyền thừa tài phú, nhưng vinh quang thì không thể truyền thừa."
"Câm miệng!"
“Nói bậy
"Giết tên dân thường đó đi!"
"Đúng là không muốn sống mài!"
"Trọng tài đang làm gì thế hả, còn không mau phán hắn cút ra ngoài!"
Bốn vị trọng tài vẫn cúi đầu như cũ, trong lòng thầm mắng, có bản lĩnh thì đánh đuổi nhóm ma pháp sư kia trước đi.
Một số ít quý tộc nhìn nhau, trong mắt lộ ra biểu cảm phức tạp. Có một số quý tộc không nói lời nào, nhưng sát ý trong mắt thì lại càng nồng đậm hơn.
Nhóm bình dân thì cũng không nói gì, lúc này, không quản bọn họ vì lý do gì mà tới đây, tất cả đều đang tự hỏi về kết luận của Valhein.
Vinh quang không thể truyền thừa!
Thế nhưng, nguồn gốc của đặc quyền lại chính là vinh quang.
Nếu vinh quang không thể truyền thừa, vậy đặc quyền...
Nếu trách nhiệm là từ đầu đến cuối, một khi nó bị cắt đứt, vậy đặc quyền...
Ngày càng nhiều ánh mắt của bình dân tỏa sáng, chấn động nhìn Valhein.
Kelton ngơ ngác ngôi trên khán đài, nhìn Valhein, tựa hồ đã mất đi năng lực suy nghĩ.
Rất nhiều bình dân hiểu về trận đấu thành bang đột nhiên đỏ vành mắt, ánh mắt nhìn về phía Valhein tràn đầy đồng tình và kính nể.