Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 448 - Chương 449: Giết Chết Quý Tộc

Chương 449: Giết chết quý tộc Chương 449: Giết chết quý tộcChương 449: Giết chết quý tộc

Giết chết quý tộc

Trung tâm thành Athens, đồi Acropolis như một ngọn núi thu nhỏ vững vàng sừng sững.

Ở dưới vách núi đá phía đông đồi Acropolis, một quảng trường to lớn được lát bằng phiến đá, ba mặt bị những ngôi nhà vờn quanh.

Sân khấu lớn được dựng dựa lưng vào vách núi, mọi người đứng trên quảng trường, ngửa đầu nhìn về phía sân khấu.

Sắc trời lờ mờ tối, màn che kéo ra.

"Wow....

Khắp nơi trên quảng trường lớn có người kinh hô.

Trên sân khấu, trời xanh mây trắng, núi cao nước xanh, những cánh đồng xanh mướt chỉnh tề trải ở bên trên.

Có gần năm thiếu niên đứng hoặc ngồi ở giữa sân.

Xa xa có nông dân dắt trâu cày ruộng, mồ hôi đổ như mưa.

Đột nhiên ánh sáng chiếu rọi sân khấu, nơi ấy giống như đang là ban ngày.

"Là ma pháp ảo thuật, lợi hại thật..."

"Sao bọn họ không đeo mặt nạ? Là hí kịch kiểu mới hả?"

“Thậm chí có tới năm người.

Năm thiếu niên quần áo tả tơi câm dụng cụ làm nông trong tay, có người nhẹ nhàng lắc lắc cánh tay, có người đấm đấm lưng, có người xoay xoay cổ.

Dưới mũi bọn họ có đeo râu mép ma pháp.

Thiếu niên cao lớn nhất trong số đó tiến tới một bước, nói với bốn người còn lại: "Nếu tương lai sau này ai trong số chúng ta giàu sang thì đừng quên những người bạn này đấy nhá."

"Ha ha, Jacques, ngươi đừng có nói chuyện cười, chúng ta đều là bình dân, sao có chuyện giàu sang chứ?”

"Đúng vậy, ngươi cứ thích mơ mộng hão huyên, nói mê sảng thôi."

Bốn người cùng cười nhạo .Jacques.

Jacques lại lắc đầu, hướng mặt về phía khán giả, nhìn lên bầu trời cao.

"Chim sẻ sẽ không hiểu được chí hướng của thiên nga!" Jacques giống như chém đinh chặt sắt nói. Cuộc nói chuyện của bọn họ rõ ràng truyền khắp quảng trường rộng lớn, thậm chí còn vang đi thật xa.

Bốn cậu bé kia lại bắt đầu cười nhạo .Jacques.

Đột nhiên một chiếc xe ngựa chậm rãi chạy vào sân khấu, một người đàn ông trung niên và một thiếu niên bước xuống xe, quần áo đẹp đẽ quý giá, đồng dạng cũng đeo râu mép ma pháp, bên cạnh là hai tên hộ vệ.

"Cha, đây chính là lãnh địa trấn Grey River của chúng ta hả? Thật xinh đẹp, sau này ta muốn thường xuyên tới đây."

"Chỉ có dân nghèo và quý tộc rác rưởi bị lưu đày mới ở nơi này thôi, Andrea, nói với ta, con không muốn ở chỗ này."

"Vâng thưa cha, con không muốn ở nơi này."

Quý tộc trên ban công theo bản năng liếc nhìn về phía Andrea, Andrea vẫn lộ ra vẻ mặt thản nhiên, giống như không hề liên quan tới mình.

Nhóm quý tộc khẽ gật đầu, thầm khen ngợi Andrea thế mà lại có thể giữ vững bình tĩnh.

"Cha, quần áo của bọn họ rách nát quá, bọn họ là ai?" Thiếu niên Andrea lớn tiếng hỏi.

"Bọn chúng không phải người." Người đàn ông trung niên nói.

"Ø? Vậy bọn họ là gì ạ?"

"Trong trấn Grey River chỉ có súc vật, bọn chúng chỉ khác nhau ở chỗ có bốn chân hay hai chân mà thôi."

"Ø? Vậy ta có thể cưỡi súc vật hai chân không ạ?”

"Bảo súc vật hai chân biến thành súc vật bốn chân thì con có thể cưỡi. Lấy danh nghĩa lãnh chúa trấn Grey River, lệnh cho thiếu niên cao nhất ở bên kia tới đây cho Andrea cưỡi."

Vì thế hai tên hộ vệ tiến tới, bức ép thiếu niên Jacques quỳ xuống đất, để thiếu niên Andrea cưỡi đi.

"Chaz!"

Thiếu niên Andrea tay trái túm tóc .Jacques, tay phải quơ quơ trên không trung, cực kỳ phấn khích.

"ChazI

"Chazl

"ChazI

Trong âm thanh hưng phấn của thiếu niên Andrea, Jacques quỳ dưới đất, chậm rãi bò tới.

Màn che chậm rãi hạ xuống, mở màn kết thúc. Bầu không khí ngột ngạt lan tỏa ở hiện trường.

Lúc này, lời dẫn kịch vang lên.

"Hai mươi năm sau, Andrea bởi vì phạm phải tội ác chồng chất nên bị gia tộc lưu đày tới trấn Grey River..."

Đông đảo quý tộc quay đầu lại nhìn sang Andrea.

Andrea cảm nhận được ánh mắt của bọn họ, mỉm cười nói: "Khi nãy ta đã nói rồi, kịch là kịch, hiện thực là hiện thực, chỉ là trùng tên mà thôi."

Nhóm người gật đầu, lại càng ngưỡng mộ với sự bình tĩnh của Andrea hơn nữa.

Không bao lâu sau, màn châm chậm được kéo lên.

Bối cảnh ruộng đồng trên sân khấu chuyển thành phòng khách một tòa nhà quý tộc lộng lẫy.

Thanh niên Andrea nằm trong đại sảnh được hai nữ hầu hầu hạ, uống rượu nho đỏ như máu tươi.

"Cậu chủ Andrea, không xong rồi, đám dân thường kia ở bên ngoài la ó đòi công lý..."

Kế tiếp, khán giả chân chân thật thật quan sát màn thứ nhất.

Ở trong màn này, bởi vì lương thực của trấn Grey River bị mất mùa, Andrea hung ác nghiền ép, dân chúng đã chạy tới tìm Andrea đòi công đạo, nhưng Andrea đã phái người ra giết chết vài kẻ dân thường, treo xác bọn họ ở bên ngoài đại sảnh.

Tiếp đó, chiến sĩ Hắc Thiết Jacques xuất hiện, nói đạo lý với Andrea.

Trong đại sảnh, hai người tranh cãi kịch liệt, lời của Jacques làm Andrea phải câm nín không nói nên lời, được khán giả ủng hộ.

Đến cuối cùng Andrea đột nhiên nhận ra Jacques, sỉ nhục hắn là súc vật hai chân, sau đó lệnh cho hộ vệ đả thương .Jacques.

Jacques phun máu trốn thoát, hộ vệ của Andrea đuổi theo phía sau, màn che chậm rãi hạ xuống.

Khán giả ở hiện trường căn bản chưa từng thấy qua vở kịch nào có bối cảnh sắp xếp tốt như vậy, cũng chưa từng xem qua hình thức cuộc sống chân thật đến vậy, cảm xúc cũng bị kích động lên, có người mắng chửi Andrea, có người lo lắng hi vọng .Jacques có thể chạy thoát.

Nhóm bậc thây về kịch ở trước sân khấu nhỏ giọng thảo luận.

Không bao lâu sau, màn thứ hai bắt đầu.
Bình Luận (0)
Comment