Chương 450: Giết chết quý tộc (2)
Chương 450: Giết chết quý tộc (2)Chương 450: Giết chết quý tộc (2)
Giết chết quý tộc (2)
Bối cảnh không phải đồng ruộng, không phải phòng khách quý tộc, mà là đất hoang.
Lúc đầu, .Jacques dẫn dắt nhóm cư dân của trấn Grey River trốn thoát, khai hoang trông trọt.
Thế nhưng cơn ác mộng buông xuống, quý tộc thành Athens dùng cờ hiệu tiêu diệt băng cướp, giống như săn thú mà săn bắt đầu .Jacques, kẻ dẫn đầu đám dân lưu lạc.
Không quản nhóm dân lưu lạc giải thích thế nào, đám quý tộc kia cũng không chịu nghe, không ngừng dùng những phương pháp săn bắn tàn bạo nhất.
Trong màn này, rất nhiều khán giả không nhịn được chửi ầm lên, suýt chút nữa đã làm buổi biểu diễn bị gián đoạn.
Jacques dẫn theo dân lưu lạc không ngừng trốn chạy.
Lại một lần nữa thoát khỏi trận săn của quý tộc, đội ngũ dân lưu lạc tụ lại một chỗ ăn cơm.
Jacques đột nhiên hô to.
"Cỗ xe Mặt Trời của Apollo chẳng bao giờ đi ngang qua đỉnh đầu ta."
"Ánh mặt trời Hy Lạp chẳng bao giờ chiếu rọi lên người ta."
"Bên tai ta chỉ có tiếng sấm sét của Thần Zeus nổ vang rền!"
Nhóm dân lưu lạc buồn bã nhìn .Jacques.
"Quý tộc và Truyền Kỳ, chẳng lẽ là trời sinh sao?"
"Chạy trốn là chết, giết quý tộc cũng là chết, đều là chết, vậy không bằng hãy vùng lên, vì chính nghĩa mà chết, vì thức tỉnh quần chúng mà chết! Giết chết quý tộc!"
"Giết chết quý tộc!" Howson hô lớn.
"Giết chết quý tộc!" Taylor hô lớn.
"Giết chết quý tộc!" Doris hô lớn.
"Giết chết quý tộc!" Bốn mươi bốn người trên sân khấu cùng hô lớn.
"Giết chết quý tộc!" Một số ít người dưới sân khấu bắt đầu hô lớn.
"Giết chết quý tộc!" Người đã tới xem trận chiến của Valhein và Rollon hô lớn.
"Giết chết quý tộc!" Số lượng lớn bình dân bắt đầu hô lớn.
Rất nhiều người vừa khóc vừa gào to.
Bọn họ muốn nói những lời này rất lâu rồi nhưng từ trước đến nay vẫn không dám nói ra. Trên sân khấu, mọi người cầm nông cụ hoặc vũ khí, cao cao đứng thẳng nhìn về bầu trời phương xa.
Màn che hạ xuống, màn thứ hai kết thúc.
Khán giả nhìn màn che, rưng rưng nước mắt.
Hoth liêu mạng lau nước mắt.
Đếm không hết số bình dân đỏ vành mắt.
Âm thanh chửi mắng quý tộc không ngừng vang lên.
Vài quý tộc trên quảng trường yên lặng rời đi.
"Ta có dự cảm xấu." Child nhỏ giọng nói.
“Ta cũng vậy."
"Chúng ta có nên xin núi Chiến Thần ngừng buổi biểu diễn lại không?”
"Nếu không sợ điện hạ Paloma, không sợ điện hạ Sisyphus, không sợ bệ hạ Hippolytus, các ngươi có thể thử xem."
Đám người nhụt chí.
"Ta không muốn xem nữa."
"Tuy nói chỉ là kịch nhưng sao cứ có cảm giác đang mắng quý tộc chúng ta vậy?”
"Ta cũng có cảm giác này."
"Andrea, ngươi vẫn muốn xem tiếp à?"
Andrea mỉm cười nói: "Ta vẫn kiên trì với cái nhìn của mình, kịch chính là kịch, hiện thực chính là hiện thực. Chúng ta dùng một đêm ngắn để xem cả cuộc đời của những con người kia, đó là thể nghiệm mới lạ cỡ nào chứ. Không có gì bất ngờ xảy ra thì kết tiếp ta: sẽ gặp xui xẻo. Ta không chạy thì thôi, bọn ngươi chạy cái gì?"
"Ha ha..." Nhóm quý tộc trẻ tuổi cười rộ lên.
"Ngài đúng là có đầu óc phóng khoáng điển hình đấy." Child tán thưởng.
Màn che một lần nữa được kéo lên.
Màn thứ ba bắt đầu.
Trên sân khấu, là phòng khách nhà Andrea.
Bốn mươi bốn nghĩa sĩ đang chiến đấu với thuộc hạ của Andrea.
Andrea giống như một con chuột kinh hãi rúc ở trong góc run rẩy.
Hai bên vừa chiến đấu vừa mắng chửi.
Nhóm nghĩa sĩ mắng Andrea. "Hung thủ, ngươi làm nhục vợ tai"
"Kẻ điên, ngươi giết cha ta!"
"Tên côn đồ, ngươi hại vợ con tai"...
Hành vi tội ác của tất cả quý tộc Athens thông qua tiếng rống giận của bốn mươi bốn người, vang lên.
"Giết chết Andreal"
"Giết chết Andreal"
Khán giả dưới sân khấu tức giận gầm lên.
Nhóm quý tộc trên ban công một lần nữa nhìn về phía Andrea, ánh mắt mỗi người đều phức tạp hơn khi nãy.
Bọn họ nhìn thấy nụ cười trên mặt Andrea biến mất, môi hơi mím lại, đôi mắt xám xanh âm u.
Cuộc chiến cuối cùng là Jacques và hộ vệ trưởng chiến đấu, cả hai diễn viên đều là chiến sĩ Hắc Thiết được Aeschylus chọn lựa kỹ càng vì muốn mang tới màn chiến đấu đặc sắc dị thường cho khán giả, nó vượt xa bất cứ vở hí kịch nào trước đó.
Thấy một màn này, tất cả nhóm tác giả kịch ngẩn người, không ngờ hí kịch lại có thể tả thực đến như vậy.
Cuối cùng, Jacques giết chết hộ vệ trưởng.
Jacques dẫn đầu mọi người bắt Andrea ra giữa sân khấu, giãm đầu hắn, nhìn về phía khán giả trước mặt.
Bốn mươi bốn người cùng nhìn về phía trước.
Hiện trường hoàn toàn xôn xao.
"Giết chết Andreal"
"Giết chết Andrea..."
Hơn trăm nghìn người cùng hô to.
Những người trước đó không dám hô 'giết chết quý tộc), lúc này cũng không hề kiêng dè gào lên.
"Giết"
Jacques tự mình ra tay, giết chết Andrea.
Bốn mươi bốn người vây tới, tiến hành tráo đổi thi thể Andrea.
Sau đó, toàn trường lặng ngắt như tờ, người Athens nhìn thấy cảnh tượng mà cả cuộc đời này chưa từng thấy qua. Chỉ thấy bốn mươi bốn người giống như dã thú tấn công xác Andrea, vung nông cụ và vũ khí, chặt, chém, băm, cắt...
Máu và thịt bò giống hệt như thật văng vung tóe trên sân khấu.
Giờ phút này, bốn mươi bốn người giống như biến thành ác ma nhuộm máu.
Thậm chí còn có người đưa tay vốc lấy thịt nát và máu tươi nhét vào miệng mình.
Vừa nhai vừa khóc rống.
Tất cả khán giả há to mồm, hoàn toàn chấn động.
Lúc này bên rìa sân khấu vang lên tiếng kèn lệnh, mặt đất chấn động, móng ngựa vang dội.
"Quý tộc săn bắn chúng ta đã sắp tới rồi." Âm thanh của Howson tràn đầy tiếc nuối.