Chương 451: Giết chết Andreal!
Chương 451: Giết chết Andreal!Chương 451: Giết chết Andreal!
Giết chết Andreal
"Ta chẳng thà tự sát cũng không muốn bị vu oan là giặc cướp, là chiến lợi phẩm của đám người kia."
"Đáng tiếc, chúng ta chỉ có thể giết chết Andrea, không thể tiến vào Athens, không có cách nào để đám ông chủ quý tộc cao cao tại thượng kia nhìn thấy sức mạnh của chúng ta. Chúng ta, không có cách nào làm bọn họ sợ hãi, không có cách nào làm bọn họ đau đớn."
"Không, chỉ cần biết rằng chúng ta đã giết chết Andrea, giết chết quý tộc thì đám quý tộc nhất định sẽ sợ hãi! Bọn họ nhất định sẽ vì sợ hãi và đau đớn mà giảm bớt ức hiếp bình dân khác. Chúng ta không giết được Athens, nhưng chúng ta có thể đốt lên ngọn lửa để thành Athens nhìn thấy! Để đốm sáng này vĩnh viễn thiêu đốt linh hồn bọn họ!" .Jacques hô to.
Nhóm quý tộc có mặt đều giật mình, rất nhiêu bình dân hiểu ra.
Giờ phút này bọn họ mới hiểu được ý nghĩa thật sự của ánh lửa trấn Grey River.
Jacques đứng giữa sân khấu, những người còn lại chậm rãi tới gân .Jacques.
Có người đứng hai bên, có người ngồi dưới đất, có người hấp hối.
Jacques nhìn bầu trời phương xa, giống như những vở kịch bình thường, bắt đầu ngâm nga những lời thơ dạt dào tình cảm.
"Cho dù sống trong cống ngầm, cũng có quyền được ngắm nhìn bầu trời."...
"Không quản đêm tối dài dằng dặc cỡ nào, ban ngày rồi cũng sẽ tới."...
"Ta chưa từng yêu thế giới này, nó cũng như thế đối với ta. Thế nhưng ta vĩnh viễn yêu thương mỗi người trên thế giới này."
Cuối cùng, Jacques một tay cầm đuốc, một tay cầm kiếm.
"Ta không phải dê hai chân, ta là Howson."
"Ta không phải giặc cướp, ta là Taylor."
"Ta không phải côn đồ, ta là Doris."...
Bốn mươi ba người lần lượt nói ra tên mình.
Mỗi người khi nói xong lập tức tự sát.
Cuối cùng, Jacques đặt kiếm ngang cổ.
"Ta không phải súc vật, ta là Jacques."
Nói xong, .Jacques vung kiếm tự sát, cây đuốc rơi xuống.
Phừng... Ngọn lửa ảo giác phừng lên thiêu đốt mọi người, thiêu đốt cả căn phòng khách, thiêu đốt toàn bộ sân khấu.
Sân khấu đỏ rực trở thành nơi sáng ngời nhất thành Athens.
Một vài người thậm chí lùi lại vài bước, sợ mình cũng bị nhen lửa.
Tiếp đó, ảo giác lần thứ hai xuất hiện.
Khán giả kinh ngạc nhìn thấy, sân khấu xuất hiện màn sáng, màn sáng hiện ra trấn Grey River đang cháy, mà trấn Grey River ngày càng xa ngày càng xa.
Cuối cùng trong hình xuất hiện thành Athens.
Dưới trời sao, trên tường thành Athens, nhóm binh sĩ nhìn về phía trấn Grey River.
Ánh lửa ngút trời.
Cuối cùng trên màn sáng hiện lên một dòng chữ.
Sống như hoa mùa hè, chết như lá mùa thu.
Rất nhiều người đắm chìm trong cảm xúc của vở kịch không thể tự kiêm chế, thế nhưng trong lòng một số ít chiến sĩ và ma pháp sư nhấc lên cơn sóng gió ngút trời.
Màn sáng ma pháp cuối cùng căn bản không phải ảo thuật, đó chính là ghi chép hình ảnh ma pháp của ngọn lửa trấn Grey River ngày đó.
Đó không phải là kịch, là ngọn lửa thật sự tồn tại.
"Giết chết Andreal" Hoth đột nhiên rống to.
"Giết chết Andreal" Rất nhiều người cùng rống theo.
"Giết chết Andrea!" Đếm không hết số bình dân rống to.
Mọi người gào thét, bật khóc.
Trên ban công, đông đảo quý tộc đồng loạt nhìn sang Andrea.
Vẻ mặt của Andrea so với lọ nồi còn đen hơn.
Qua hồi lâu, hắn mới chậm rãi thở hắt một hơi.
"Đúng là một ngày tốt đẹp, để ta nhìn thấy đám dân đen này giãy giụa như đám giòi bọ, nhỏ bé không chút nào đáng kể như vậy nhưng lại cố gắng như vậy. Đáng tiếc dân đen nhiều như vậy, chân chính dám giết quý tộc chỉ có một mình Valhein, mà Valhein rất nhanh sẽ chết. Giống như ly rượu nho này vậy..."
Răng rắc...
Andrea mỉm cười buông mảnh vỡ của ly rượu, chậm rãi rời đi.
Mọi người ở nơi này đều nhìn thấy con ngươi lạnh như băng của hắn.
Sân khấu ảo tan biến, tất cả diễn viên đứng trên sân khấu, cúi người với khán giả. Diễn viên đóng vai Jacques đỏ bừng mắt, hắn hít sâu một hơi, chậm rãi nói: "Vở kịch này căn cứ theo câu chuyện khởi nghĩa ở trấn Grey River' mà rất ít người biết viết ra. Nhưng chúng ta không ngờ rằng tác giả của nó, Valhein vĩ đại vào cùng ngày biểu diễn vở kịch này đã ở trên đấu trường, giống như Jacques, tự tay chém chết một quý tộc hèn hạ. Hiện giờ Valhein đang bị đối xử không công bằng, nhưng ta không biết phải làm thế nào. Ta chỉ có thể nói, chúng ta sẽ khắc ghi hết thảy, khắc ghi trấn Grey River, khắc ghi đấu trường, khắc ghi Jacques, khắc ghi Valhein."
'Valhein!'
'Valhein!'
'Valhein....
Ngày càng nhiều người hô to tên Valhein.
Mũi Paloma đỏ ửng.
Valhein đã nhóm lửa trấn Grey River, nhóm lửa đấu trường, mà bây giờ, nhóm lửa quảng trường thị chính.
Nhóm lửa Athens, nhóm lửa Hy Lạp, nhóm lửa toàn thế giới.
"Cám ơn ngươi đã chỉ đường cho ta."
Paloma đứng dậy rời đi.
Âm thanh hô hào 'Valhein không hề ngừng lại, ngược lại càng lúc càng lớn hơn.
Đột nhiên, có người hô to: "Đó là tượng quán quân đồng thau của Valhein! Là Valhein!"
Nhóm người tìm kiếm khắp nơi, phát hiện xung quanh tượng quán quân Valhein có những ngọn đèn ma pháp nhỏ, chiếu bức tượng sáng ngời.
"Valhein...'
Rất nhiều người cùng trải qua đấu trường và vở kịch, mắt ướt át.
"Tôn vinh ngài như một vị Thần!"
Một thiếu niên hô to một tiếng, sau đó đi tới, ngôi xổm trước bức tượng quán quân đồng thau của Valhein, vươn tay sờ vào phần mu bàn chân Valhein.
Người xung quanh sửng sốt, giống như sóng lớn cuộn trào mãnh liệt trôi qua.