Chương 457: Các ngươi còn là người sao? (2)
Chương 457: Các ngươi còn là người sao? (2)Chương 457: Các ngươi còn là người sao? (2)
Các ngươi còn là người sao? (2)
"Valhein các hạ, ta là thuyền trưởng thuyên Hải Long, Berck. Thuyền này thuộc về Thương hội Plato, nơi này chính là nhà của ngài."
"Xin chào Valhein các hạ, ta là thợ lái chính của thuyền Hải Long, Somon, ta đã xem trận đấu thành bang, cũng xem vở .Jacques của ngài."
"Xin chào Valhein các hạ...'
Một vị thuyền trưởng, ba vị thuyền phó, một vị thủy thủ trưởng và ba vị ma pháp sư ở trên thuyền chủ động ân cần hỏi thăm Valhein.
Trong ánh mắt mỗi người đều tràn đầy tôn kính, cho dù là tuổi của bọn họ đều lớn hơn Valhein, cấp bậc mỗi người đều cao hơn Valhein, trải nghiệm của bọn họ đều phong phú hơn Valhein.
Nhóm thủy thủ cũng dùng ánh mắt tôn kính nhìn Valhein.
"Cám ơn mọi người, ta là Valhein, ở trên biển phải nhờ vào mọi người rồi." Valhein khách sáo đáp lại.
"Phải một chốc nữa thuyền mới có thể khởi hành, ta là thuyền trưởng nên không thể rời đi, Somon, ngươi dẫn Valhein các hạ đi làm quen với Hải Long một chút đi."
"Vâng!"
Valhein theo Somon đi trên boong tàu, trong lúc lơ đãng quay đầu lại nhìn thoáng qua thành Athens, có chút sửng sốt quay đầu lại.
Lấy sách ma pháp ra, gửi cho Paloma một tin nhắn ma pháp.
"Chờ ta trở lại, cùng nhau xem .Jacques."
"Được!"
Nửa giờ sau, thuyên Hải Long xuất phát.
Buồm trắng căng phồng, chiếc thuyền đen đâm xuyên biển cả xanh thắm, chậm rãi tăng tốc, lưu lại chiếc đuôi trắng xóa thật dài ở sau thuyền.
Valhein đứng trên mép thuyền, vẫy vẫy tay với nhóm giáo viên ở bến cảng.
Thuyền đi được hơn mười phút, đột nhiên một bóng người lao ra khỏi cảng, vượt sóng lao tới.
Nơi đi qua, mặt biển nổ vang, sóng trắng văng lên tận trời.
Tốc độ gấp mười lần thuyền Hải Long.
Khắp nơi trên thuyền lập tức vang lên tiếng chuông đồng. Thành viên thuyên đều cầm vũ khí, Valhein và Somon cùng nhau đi tới boong tàu.
Nhóm thủy thủ bình thường rất lo lắng, nhưng thuyền trưởng, thuyền phó và ma pháp sư thì vẫn rất bình tĩnh.
Thuyền trưởng chỉ là chiến sĩ Hoàng Kim.
Nhưng người đạp nước lao tới kia lại là một vị Thánh Vực.
"Valhein các hạ, đừng sợ. Nếu là biển sâu thì có lẽ chúng ta phải trả một cái giá khổng lồ, nhưng nơi này là cảng Lion, lại còn ở trong phạm vi thành Athens." Thuyền trưởng Berck nói.
Vị chiến sĩ Thánh Vực kia tới ngày càng gần, đột nhiên phía bên dưới hắn hiện lên một mảng bóng đen thật lớn.
Âm...
Bóng đen lao ra khỏi mặt nước, nhấc lên một đợt sóng lớn.
Đó là một con rắn đen khổng lồ, đầu rắn của nó to như một căn nhà.
Con rắn lớn mở ra cái miệng rộng của mình một ngụm nuốt chứng chiến sĩ Thánh Vực kia, sau đó phát ra một tiếng vang kỳ lạ rồi lặn trở xuống biển, một lần nữa nhấc lên một trận sóng to.
Valhein lẳng lặng nhìn theo hướng con rắn lớn kia biến mất.
Lúc con rắn xuất hiện thì dưới mặt biển vẫn còn một bóng đen to lớn như cũ, con rắn này chỉ là một phần nhỏ của bóng đen đó mà thôi.
"Như vậy sẽ không còn tên ngu nào tới nữa." Thuyền trưởng Berck mỉm cười.
Đúng lúc này, Valhein phát hiện thây Niedern đang quơ tay.
Kinh ngạc nhìn sang, chỉ thấy Niedern gần như đã hóa thành chấm nhỏ đeo râu ma pháp, âm thanh truyên khắp cảng.
"Valhein, trong sách ma pháp của trò ngoại trừ trận pháp ma pháp, sách giáo khoa và sách ma pháp, còn có bài tập hằng ngày và bài thi, đều là giáo viên mỗi khoa thức suốt đêm chuẩn bị riêng cho trò, trò không nên phụ lòng sự kỳ vọng mà các thầy cô dành cho trò đấy! Chờ đến khi trở lại, nếu trò vẫn chưa làm xong thì học viện sẽ cho trò trượt cuộc thi năm đót"
Valhein sững sờ tại chỗ.
Nhóm giáo viên ở cảng bật cười tươi rói, vẻ mặt hiền lành.
"Ta bị lưu đày! Ta bị đuổi giết! Ta đang chạy trốn! Các thầy còn là người không hả?”
Sáng sớm Học viện Plato so với hôm qua lại càng vắng lặng hơn.
Niedern đi vào lớp học, nhìn hàng cuối cùng mà ánh mắt khẽ run. Hàng cuối cùng vốn ngồi bảy học sinh.
Mà bây giờ, chỉ còn ba người.
Hoth, .Jimmy, Albert.
Niedern nhìn một vòng toàn lớp nói: "Chạng vạng hôm qua Valhein đã bình yên rời khỏi cảng."
Nhóm học sinh thở phào nhẹ nhõm.
"Có điều, ngay sáng sớm hôm nay núi Chiến Thần đã phát ra mệnh lệnh mới, nghi ngờ Valhein là kẻ khả nghi đã giết hại quý tộc ở trấn Grey River, dùng tội danh mới để bắt hắn. Không có gì bất ngờ xảy ra thì hiện giờ Vệ Quân đã tiến hành hành động truy bắt."
Nhiều bạn học siết chặt nắm tay, cực kỳ phẫn nộ.
"À đúng rồi, hôm nay bạn học Paloma xin nghỉ. Được rồi, kế tiếp chúng ta bắt đầu bài học hôm nay...
Lúc đang nói chuyện, Niedern nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn về phía núi Chiến Thần.
Núi Chiến Thần là một ngọn núi nhỏ hơn nằm giữa thành Athens và đồi Acropolis, dưới chân núi có phòng ốc vờn quanh, đều là cơ cấu cấp dưới của núi Chiến Thần, quản lý tất cả mọi chuyện trong thành Athens.
Ở góc đối diện núi Chiến Thần là đại doanh Vệ Quân rộng rãi sừng sững.
Một thiếu nữ thân hình mảnh mai đi tới trước, trong tay cầm tín vật màu vàng của gia tộc Pandion, một đường thông suốt từ cổng lớn đi thẳng tới trước đại sảnh Thành Vệ Quân.
Tướng lĩnh Thành Vệ Quân ngồi trong đại sảnh, kinh ngạc quay đầu nhìn lại thiếu nữ một tân giáp da đỏ au.
Không có tướng lĩnh nào mở miệng, Paloma ném tín vật trong tay tới trước cửa đại sảnh.
"Ta, Paloma, con gái của Hippolytus gia tộc Pandion xin các vị giúp một chuyện. Trước khi mặt trời ngày mai mọc xin hãy ở lại nơi này. Nếu có người rời đi, hiện giờ ta không làm gì được, nhưng phàm là người vượt qua Medusa Hoàng Kim thì ta sẽ ghi nhớ, khắc sâu vào linh hồn ta, bởi vì ngươi chính là kẻ thù của ta. Một khi thăng cấp Hoàng Kim, ta sẽ giết chết kẻ thù của mình, không chết không thôi!"