Chương 458: Sisyphus
Chương 458: SisyphusChương 458: Sisyphus
Sisyphus
Paloma đặt nắm tay lên trước ngực trái, hơi cúi đầu, chào theo kiểu nhà binh.
Nói xong, Paloma xoay người rời đi.
Nhóm tướng lĩnh trong đại sảnh nhìn theo bóng lưng thiếu nữ, nhỏ giọng nghị luận.
Paloma quay trở về gia tộc Pandion, đứng ở cổng lớn, lẳng lặng nhìn vào bên trong.
Cổng lớn nhà Pandion được khắc ra từ nguyên khối đá cẩm thạch màu trắng, trên khung cửa khắc hình dáng đủ loại sinh linh thần kỳ, ma thú hoặc là cự quái.
Đều là con mồi của gia tộc Pandion.
Bên trên đã khắc đầy.
Paloma một thân áo giáp đỏ rực như lửa đứng ở trước cổng, giống như đóa hoa hồng đỏ nở rộ.
Một người thanh niên cao lớn từ trong sân đi tới.
Quân áo người thanh niên này không giống với người Hy Lạp bình thường, nửa người trên mặc áo giáp màu đen, nhưng giáp da chỉ bao trùm phần ngực, để hắn lộ ra tám khối cơ bụng kiện mỹ đối xứng thẳng hàng, giống như được bậc thầy điêu khắc tự tay khắc nên vậy.
Tuyến nhân ngư hai bên cơ bụng rõ ràng như dùng búa đẽo thành, đặc biệt rõ rệt.
Trên đùi là chiếc quần da đen bảy phân.
Có lẽ bởi vì áo giáp màu đen nên làn da màu đồng nhạt của hắn có vẻ đặc biệt bắt mắt, ngoài mặt thậm chí còn lóe ra ánh vàng bóng nhãy.
Hắn rõ ràng cũng đi chân trần như phần lớn người Hy Lạp nhưng trên chân không hề có chút bụi bặm nào, sạch sẽ như mới vừa tắm xong vậy.
Ở bên trái cơ thể hắn lơ lửng một thanh kiếm quái lạ, một đường theo hắn đi tới trước.
Vỏ của thanh kiếm kia rất rộng, dáng vẻ rất giống quan tài Ai Cập, mặt ngoài quan tài có màu vàng, khắc hình thần chết khoác áo choàng cầm lưỡi hái trong tay.
Chuôi kiếm tạo thành từ ba khúc xương trắng vặn vẹo đan vào nhau, lưỡi kiếm là vòng gai xương màu trắng, không nhiêu không ít, mười tám vòng.
Thanh niên một đầu tóc xoăn đen nhánh, trong con ngươi màu đen phản xạ chút ánh sáng màu xanh, mũi thẳng, môi mỏng có màu nhạt nhẽo, diện mạo có chút giống với Paloma.
Nhưng khác với dáng vẻ vẫn luôn nghiêm nghị của Paloma, khóe miệng thanh niên vĩnh viễn duy trì độ cong cười mỉm, trên mặt luôn lộ ra vẻ tà dị không thể nào suy đoán được. Trong nụ cười của hắn ẩn sự bất cần đời, thậm chí làm người ta không thể nào đoán được hắn đang cười mỉm hay đang cười nhạo.
Thanh niên đứng trên con đường lát đá của sân nhà, nhìn Paloma ngoài cửa.
Đôi mắt Paloma giống như ảnh ngược của mặt trời.
"Em gái thân yêu của ta, ngươi đang làm gì vậy?" Sisyphus lộ ra nụ cười thản nhiên, giống như anh lớn đang nhìn em gái vậy, giọng điệu tràn đầy hiền lành, nhưng trong ánh mắt thì lại có chút ghét bỏ.
"Xin ngươi hãy ở nhà, thẳng đến khi mặt trời mọc lên lần nữa." Âm thanh non nớt ngọt ngào của Paloma vang lên trong sân.
"Không thành vấn đề, chỉ cần em nói cho ta biết nguyên nhân, có đợi đến khi mặt trời mọc lên từ đằng tây cũng được." Sisyphus không thèm để ý nói.
"Ngươi biết nguyên nhân." Paloma phụng phịu, mặt lạnh như băng nhìn người anh trai mình rất ít khi tiếp xúc này.
Sisyphus hơi ngoẹo đầu nhìn bầu trời ban sáng, nghĩ một hồi thì hiểu ra, nói: "Xem ra là vì Valhein, bên ngoài có tin hắn là người yêu của em, là người cạnh tranh vị trí em rể tương lai của ta mạnh nhất, chẳng lẽ là thật?"
Paloma cố nén kích động trợn trắng mắt, nói: "Giả."
"Vậy hắn là gì của em?" Nụ cười trên mặt Sisyphus lại càng sâu hơn, tia tà dị trong mắt cũng đậm hơn.
"Bạn của ta, bạn học của ta, bạn ngồi cùng bàn của ta, ân nhân cứu mạng ta." Paloma nói.
"Em không chết được, hơn nữa cũng đã đền ơn rồi." Sisyphus mỉm cười nói.
"Ngươi cũng không chết được, ngươi cũng không cần ta đền ơn, nhưng ngươi vĩnh viễn là anh trai của ta." Giọng nói của Paloma đặc biệt lạnh nhạt.
"Em thích hắn?" Sisyphus thú vị nhìn em gái, hứng thú dạt dào.
Paloma suy nghĩ một chút, nói: "Thích lời hắn nói, thích đạo lý hắn kể, thích chuyện hắn làm."
"Cho nên, em thích hắn." Sisyphus khẽ huýt sáo.
"Đương nhiên. Người ta không thích sẽ không thể trở thành bằng hữu của ta, ví dụ như ngươi. Paloma nói.
"Em gái thân mến, em vẫn luôn tổn thương trái tim ta. Được rồi, ta đại khái hiểu được sự yêu thích của em dành cho hắn đã vượt qua mức độ bạn bè nhưng chưa tới mức người yêu, đúng không?" Sisyphus cười hỏi.
“Cũng không tính là sai.' Sisyphus nhún vai nói: "Vậy thì xin lỗi. Nếu như hắn là người yêu của em, ta thân là người làm anh, cho dù thế nào cũng sẽ giúp một tay. Có điều nếu hắn không phải người yêu của em, ta cần phải chấp hành mệnh lệnh của núi Chiến Thần, đi bắt hắn. Có điều em yên tâm, dù sao hắn cũng là bạn của em, ta sẽ đối xử tử tế."
"Ngươi đừng ép ta." Tay phải Paloma nắm chặt dây chuyên Medusa Hoàng Kim, giống như một bé mèo tức giận nhìn chằm chằm Sisyphus.
"Thế nào, quên mất mình đã khóc nhè thế nào khi so tài thua rồi à?" Sisyphus cười híp mắt như cũ.
"Ngươi không thể rời khỏi nơi này."
"Ta phải tới Thành Vệ Quân."
Paloma kéo mạnh dây chuyên Medusa Hoàng Kim.
Hai tay Paloma nắm thương kiếm Chiến Thắng, chỉ về phía Sisyphus.
Sisyphus bất đắc dĩ lắc đầu, nói: "Vậy thì đừng trách ta."
Sisyphus nói xong thì đưa tay phải vê phía cây nguyệt quế bên phải, một cành cây gấy lìa bay tới trong tay hắn.
Sisyphus câm cành cây vung nhẹ, lá cây và nhánh cây rơi rụng tứ tán, chỉ lưu lại một cành cây trụi lủi. Thần lực màu vàng óng ánh giống như nước tuôn trào bao trùm toàn bộ cành cây.