Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 458 - Chương 459: Sisyphus (2)

Chương 459: Sisyphus (2) Chương 459: Sisyphus (2)Chương 459: Sisyphus (2)

Sisyphus (2)

"Ta và em đã lâu rồi không so đấu, hoài niệm thật đấy." Sisyphus cầm cành cây đi tới phía trước, kiếm Tàng Quan lơ lửng bên trái hắn.

Paloma dùng thương kiếm đâm thẳng tới.

Ánh mắt của nàng chăm chú, bước chân trầm ổn, thương kiếm lao vút tới không hề có chút động tác dư thừa nào, cũng không có chút sơ hở nào.

"Quá chậm." Sisyphus mỉm cười nhẹ nhàng nghiêng người né tránh thương kiếm Chiến Thắng, vung cành cây, nặng nề quất vào vai trái Paloma.

Chát...

Giáp da rách toạc, thần lực Thánh Vực giống như lưỡi dao sắc bén sắc qua.

Da hé mở, máu tươi tràn ra.

Paloma lui về sau nửa bước, im hơi lặng tiếng lại một lần nữa đâm tới.

Chát...

Sisyphus hoàn hảo không chút tổn hại, trên cánh tay trái Paloma lộ ra vết máu rõ ràng.

Paloma cắn răng, giống như không cảm thấy đau đớn, không ngừng tấn công.

Sisyphus dựa vào sức mạnh Thánh Vực mạnh mẽ vẫn luôn có thể né được công kích, luôn có thể dùng cành cây tấn công Paloma.

Chậm rãi, vết thương trên người Paloma ngày càng nhiều, toàn thân giống như tắm máu tươi.

Sisyphus lùi về sau một bước, trên mặt vẫn lộ ra nụ cười nhàn nhạt như cũ.

"Máu nhà Pandion không nên lãng phí ở đây."

Paloma giống như không nghe thấy lại một lần nữa đâm tới.

Sisyphus vẫn như trước, nhẹ nhàng nghiêng người vung cành cây quất về phía cánh tay Paloma.

Thế nhưng mặt ngoài thương kiếm Chiến Thắng chợt lóe tia sáng vàng, mạnh mẽ xoay chuyển, chém ngang về phía Sisyphus.

"Em vẫn luôn chuẩn bị cho chiêu này!"

Sisyphus lập tức hiểu được, cành cây thay đổi phương hướng, quất về phía thân thương kiếm Chiến Thắng.

Cành cây lặng yên không một tiếng động gấy lìa, thương kiếm Chiến Sáng bọc trong ánh sáng vàng chém về phía cánh tay Sisyphus.

Nháy mắt thương kiếm Chiến Thắng cắt vào da hắn, một tiếng kiếm rần chói tai vang lên, kiếm Tàng Quan rời vỏ.

Xương trắng là chuôi, lửa đen là kiếm.

Thân kiếm đen kịt, ngọn lửa trên kiếm cũng có màu đen kịt.

Sisyphus cầm thanh kiếm bốc lên ngọn lửa đen trong tay, cản lại thương kiếm Chiến Thắng.

Phần da bị thương kiếm Chiến Thắng sượt qua người đột nhiên hở ra, máu tươi vẩy ra.

"Em không nên ép ta rút kiếm." Vẻ mặt Sisyphus đột nhiên thay đổi, chút màu xanh nhợt nhạt trong mắt tan biến, trong tròng mắt đen kịt xuất hiện một vòng đỏ như máu.

Sisyphus mạnh mãẽ tiến tới một bước, vung kiếm chém xuống.

Paloma dùng thương kiếm Chiến Thắng chống đỡ.

Kendg...

Lưỡi kiếm va chạm phát ra tiếng vang chói tai.

Sắc mặt Paloma trắng đi, lùi lại hai bước.

Sisyphus một lần nữa vung kiếm, Paloma dùng thương kiếm Chiến Thắng chống đỡ, lùi lại một bước.

Sisyphus không ngừng chém tới, Paloma không ngừng chống đỡ.

Hai người công thủ ngày càng nhanh, ngày càng nhanh hơn, cuối cùng Sisyphus giống như một đám mây đen đè ép hướng về phía Paloma, mà Paloma thì giống như một đoàn ánh sáng chạm vào đám mây đen kia.

Lúc ban đầu, là Paloma mang theo thương kiếm Chiến Thắng ra trận, nhưng chậm rãi thì chính là thương kiếm Chiến Thắng dẫn nàng ra trận.

Song kiếm vung lên, tiếng keng keng bên tai không dứt.

Paloma không ngừng lùi lại, rời khỏi nhà Pandion, không ngừng lùi lại trên con đường lớn.

Xung quanh hai người gió lớn lượn lờ, bụi băm tứ tung.

Dưới chân hai người, mặt đất không ngừng sụp đổ.

Đột nhiên Sisyphus thu hồi kiếm ảnh đầy trời, từ một tay cầm kiếm chuyển thành hai tay, chém mạnh một phát.

Paloma dùng hết toàn lực vung thương kiếm Chiến Thắng chống lại.

Âm... Cả người nàng bay ra ngoài, nặng nê ngã xuống phía xa bảy, tám mét.

"Nhận thua đi." Nụ cười trên mặt Sisyphus ngày càng nhạt, ý lạnh ngày càng nồng đậm hơn.

Paloma giấy giụa đứng dậy, cúi đầu, tóc dài rũ xuống, máu tươi dính bết lại.

Cơ thể nàng khẽ lảo đảo, chống thương kiếm Chiến Thắng mới miễn cưỡng đứng thẳng được.

"Anh trai, ngươi có thể không tới Thành Vệ Quân được không?" Paloma nhẹ giọng hỏi, gương mặt bị tóc che khuất.

"Không thể." Sisyphus trả lời rất dứt khoát.

"Vậy được rồi..."

Cơ thể Paloma lần thứ hai lảo đảo.

"Kiếm Chiến Thắng, Thương Bất Hủ!"

Tóc dài tung bay, thân quang ngưng tụ.

Tròng mắt xanh thẳm, ngôi sao thập tự hiện lên.

"Người điên!"

Sisyphus đột nhiên biến mất tại chỗ, nháy mắt xuất hiện sau lưng Paloma, tay phải cầm kiếm Tàng Quan đè lại thương kiếm Chiến Thắng, tay trái hóa thành dao tay, nặng nề chặt vào gáy Paloma.

Cơ thể Paloma mềm nhũn, nghiêng người ngã sấp xuống.

Sisyphus vội vàng đưa tay trái tới đỡ em gái mình.

Hắn buông kiếm Tàng Quan, tay phải treo giữa không trung, qua một hồi lâu mới nhẹ nhàng chạm vào mái tóc dài của Paloma.

Tà dị trong mắt Sisyphus biến mất, thay vào đó chính là tình cảm dịu dàng ấm áp.

Hắn nhớ rõ mình từng ôm em gái hai lần.

Một lần là khi con bé mới được sinh ra.

Lần thứ hai là khi mẹ muốn giết nàng.

Trong ngọn lửa lớn, thiếu niên ôm em gái ngủ say, liều mạng chạy trốn, liều mạng chạy...

Đây là lân thứ ba.

"Em đã lớn rồi..."

Sisyphus ôm Paloma đi vào trong sân, giao Paloma cho nữ hầu Thanh Đồng cao lớn.

"Đưa nàng về phòng ngủ, nhớ giúp nàng bôi thuốc trị thương." "Vâng thưa cậu chủ Sisyphus."

Sisyphus xoay người rời đi.

Dọc theo đường đi, thân kiếm Tàng Quan lóe lên ánh lửa đen hừng hực, thường xuyên đảo quanh người Sisyphus.

Người thường chỉ tò mò nhìn hắn, nhưng tất cả quý tộc nhìn thấy thì giống như thỏ thấy hổ, điên cuồng chạy trốn khắp bốn phương tám hướng.

Sisyphus tới đại doanh Thành Vệ Quân, dừng lại cách đại sảnh không xa, nhìn tín vật Hoàng Kim của gia tộc Pandion.
Bình Luận (0)
Comment