Chương 483: Ủy Thác
Chương 483: Ủy ThácChương 483: Ủy Thác
Ủy Thác
"Ta thật sự không cần chăm sóc." Valhein bất đắc dĩ nói.
"Đứa nhỏ chính là thích cậy mạnh như vậy." Dì Tabitha mỉm cười dịu dàng, ánh mắt giống như muốn bao bọc lấy Valhein, không để đứa bé này chịu tổn thương.
Harnas nhún vai nói: "Quyết định vậy nhé, bây ta sợ nhất là ngươi gặp chuyện không may.'
Harnas liếc nhìn Valhein một cái rồi đi tới đội ngũ phía trước.
Đội ngũ nhanh chóng đi tới cổng trấn Núi Đỏ, ông cụ trưởng trấn ra ngoài chào đón.
"Đều là bằng hữu, ta sẽ không khách sáo, các ngươi mau vào đi, bên ngoài nguy hiểm." Lão trưởng trấn nói.
Đội ngũ tiến vào thị trấn, tất cả thu xếp ổn thỏa, đội buôn tiến vào đại sảnh chung của trấn, là một tòa nhà gỗ lớn có thể chứa được mấy trăm người.
Theo nhóm người không ngừng tiến vào, ngọn đèn trong đại sảnh chớp lóe, vài chiếc đèn cách cửa gân nhất bị thổi tắt.
Valhein và nhóm ma pháp sư khác phóng ra ánh sáng lơ lửng chiếu sáng đại sảnh chung.
Snore bất đắc dĩ ngồi ở ngoài cửa.
Thật sự không vào được.
Chòm râu dài của trưởng trấn đã hoa râm, lưng hơi còng nhưng rất cao lớn, huy hiệu chiến sĩ trước ngực trái là hình một con gấu bự màu bạc.
"Thế mà lại là một vị chiến sĩ Bạch Ngân." Valhein nhìn chằm chằm huy hiệu, nghĩ thâm.
"Thị trấn Núi Đỏ bọn ta và thương hội Agala là bạn cũ, ta cũng rất thích Harnas, tuy hắn vấn luôn ngắm nghía các cô gái của trấn bọn ta." Lão trưởng trấn mỉm cười.
Người trong thương hội và trong trấn ồn ào theo.
Harnas lễ phép gật đầu chào hỏi, thản nhiên tiếp nhận lời khen ngợi của lão trưởng trấn.
"Ta có ý riêng của ta, cũng có thiện ý. Thiện ý nói cho ta biết, sau khi chúng ta hoàn thành giao dịch thì nên bảo các ngươi lập tức rời đi. Nhưng lòng ích kỷ lại nói với ta, thị trấn Núi Đỏ bọn ta nên trả một khoảng khoáng thạch kếch xù để nhờ các vị tiến hành điều tra chuyện xảy ra dưới vùng Núi Đỏ. Nếu thật sự gặp nguy hiểm thì bọn ta sẽ báo lên thành bang, không thì thuê người giải quyết hoặc toàn trấn rời đi." Lão trưởng trấn bất đắc dĩ nhìn một vòng đám người ở đây, cuối cùng nhìn chằm chằm Harnas. Harnas chép miệng nói: "Lão trưởng trấn, nếu nơi này là lãnh địa gia tộc Agala, ta nhất định sẽ trực tiếp phái người đi, thế nhưng thân phận ta bây giờ thế nào ngài cũng biết mà, ta không muốn để thương hội mạo hiểm. Đương nhiên nếu phần lớn mọi người trong đội đồng ý thì ta sẽ đồng ý với ý muốn của bọn họ."
Lão trưởng trấn mỉm cười nói: "Nếu các ngươi đồng ý, tất cả những gì cướp được trong quá trình này đều thuộc về các ngươi. Các ngươi cũng biết ngọn núi Ma Quỷ này vốn là bảo địa, xuất hiện không ít mỹ vật quý giá, bao gôm cả nguồn suối Ma Lực. Mặt khác, bọn ta sẵn lòng dùng khối mỏ vương này làm thù lao."
Lão trưởng trấn vừa nói vừa xốc lên mảnh vải rách trùm trên một khối quặng sắt cao hơn nửa người, bộ phận chủ yếu là phân đá màu đỏ nhạt, bên trong màu đỏ nhạt kia có thể nhìn thấy những điểm đỏ thẫm to cỡ trứng chim bồ câu, có hơn ba mươi viên, ở sâu bên trong không biết còn bao nhiêu.
Rất nhiều người ở đây lộ ra vẻ mặt tò mò, nhất là ma pháp sư và người hiểu về quặng sắt.
Valhein nhận ra loại đá ma pháp màu đỏ thẫm này, tên của nó là 'đá lửa đỏ, là nguyên liệu của rất nhiều ma pháp khí hệ hỏa. Đối với thị trấn như thế này hoặc quý tộc nhỏ thì nó chính là bảo vật, nhưng trong mắt ma pháp sư thì chỉ là nguyên liệu ma pháp cơ bản mà thôi.
Sở dĩ hứng thú không lớn là vì độ khó khi khai thác loại đá lửa đỏ này rất cao, chúng nó ẩn sâu trong đá đỏ, rất cứng rắn, ngay cả ma pháp biến đá thành bùn cũng không có tác dụng, chỉ có thể dùng một khối đá đỏ khác không ngừng đập nó, chậm rãi mới khai thác được.
Nếu dùng sức mạnh rất lớn đập vào nó, đá lửa đỏ sẽ bị nghiền nát, giá trị bị giảm đi rất nhiều.
Nếu mỏ đá lửa rất ít ỏi thì lãnh chúa sẽ từ bỏ khai thác, hoặc là bán đi với giá rẻ.
"Khối đá lửa đỏ mỏ vương từng có người ra giá mười nghìn đồng vàng đại bàng, bọn ta không đồng ý. Bởi vì bọn ta định giá nó là hai mươi nghìn đồng vàng đại bàng. Bây giờ bọn ta dùng khối đá lửa đỏ mỏ vương này làm thù lao để thuê các vị điều tra rõ tình huống dưới lòng đất Núi Đỏ, không biết các vị có đồng ý tiếp nhận hay không?”
Harnas nhìn sang nhóm chiến sĩ Bạch Ngân và Thanh Đồng, ánh mắt bọn họ đều sáng hơn bình thường.
Đội buôn này chạy tới chạy lui giữa Ephesus và Miletus cũng không kiếm được mười nghìn đồng vàng đại bàng, này là lợi nhuận của đội buôn, hơn nữa thương hội chiếm đầu to, tiền được chia tới tay mọi người cũng không nhiêu.
Nếu như nhận ủy thác này, dựa theo lệ cũ thì thương hội chỉ lấy một phần tiên thuê mà thôi. Valhein cũng không để ý tới số tiền đó, nhưng hắn muốn gặp ma quỷ một lần.
Vương Đại Chùy dùng truyền âm chủ tớ truyền lời tới bên tai Valhein.
"Bệ hạ, ở giữa khối quặng này có một viên đá quý rất có giá trị. Ngài cũng biết đó, thời đại đó của bọn ta sẽ không đặt tên cho một loại đá quý, ta chỉ biết đó là một viên đá ma pháp hệ hỏa." Vương Đại Chùy nói.
Valhein cũng dùng truyên âm chủ tớ hỏi: "Ngươi miêu tả hình dáng viên đá đó một chút, càng chỉ tiết càng tốt."