Chương 484: Ủy Thác (2)
Chương 484: Ủy Thác (2)Chương 484: Ủy Thác (2)
Ủy Thác (2)
"Hình dạng không có quy tắc, nếu đá lửa đỏ bình thường giống như ngọn lửa nhỏ thì viên đá ma pháp kia giống như một hồ lửa, hơn nữa còn tràn đầy hơi thở cuồng bạo, giống như có sinh mạng vậy. Ừm... ta nhớ ra rồi, loại đá ma pháp này hẳn là đã dung hòa máu hoặc xương của ma thú hệ hỏa rất mạnh."
Valhein hiểu ra, thầm nói với Vương Đại Chùy: "Xem ra sau này phải để ngươi học tập kiến thức khoáng sản thời bây giờ một chút. Đây là 'đá rông lửa rất nổi tiếng, là từ máu hoặc hài cốt ma thú hệ hỏa cao cấp ngưng tụ lại thành đá quý. Khối đá đó lớn cỡ nào?"
"Cỡ nửa ngón cái của ta." Vương Đại Chùy thầm nói, giơ nắm tay của mình lên.
Đá rồng lửa lớn như vậy, cho dù phẩm chất bình thường thì cũng phải trên dưới mười nghìn đồng vàng đại bàng, nếu phẩm chất tốt hơn một chút thì có lẽ sẽ hơn hai mươi nghìn đồng đại bàng, đủ để trở thành tài liệu chính cho ma pháp khí Thánh Vực.
"Ta có thể âm thâm lấy ra." Vương Đại Chùy thầm nói.
Valhein lạnh nhạt nói: "Không cân."
Vương Đại Chùy gật đầu.
Harnas nhìn sang Valhein.
Valhein nói: "Ta có thể đi cùng các ngươi, ngươi cũng biết rồi đấy, ta rất muốn gặp ma quỷ một lần."
Harnas nhìn vê phía thành viên đội buôn, nói: "Ta sẽ không cưỡng chế ra lệnh cho mọi người, vì thế tất cả dựa theo quy củ, từ Bạch Ngân và Thanh Đồng giơ tay quyết định, đi thì giơ tay. Nếu như đi chiếm phần lớn thì chúng ta sẽ nhận ủy thác. Đương nhiên, nếu ai không muốn đi thì có thể ở lại nơi này trông coi, chỉ là sẽ không được chia chiến lợi phẩm. Được rồi, bây giờ giơ tay biểu quyết. Ta đồng ý đi."
Harnas giơ tay phải lên.
Người cấp Bạch Nhân và Hắc Thiết nhìn nhau một cái, phần lớn mọi người đều giơ tay phải lên.
"Rất tốt, hiện giờ đội ngũ quyết định là sẽ đi. Thế nhưng phải tiến hành chuẩn bị cuối cùng. Lão trưởng trấn, bọn ngươi có yêu cầu gì không?" Harnas hỏi.
"Ít nhất phải là cấp Thanh Đồng, bởi vì hai người cấp Hắc Thiết của trấn bọn ta đi vào đó đã không quay lại. Bọn ta vốn định tới thành bang tìm người, không ngờ các ngươi lại tới nên liên chờ ngoài cửa. Nếu như các ngươi không đồng ý thì bọn ta mới tới thành bang cầu viện." "Khó trách." Harnas nhỏ giọng nói.
“Ta đi. Valhein nói.
Ngươi... suy nghĩ một chút đi. Tabitha hơi nhíu mày.
"Dì Tabitha, ta đang rèn luyện chính mình, huống chi có ngài ở, ta sợ gì chứ?" Valhein cười nói.
"Ta không muốn ngươi đi, có điêu nếu như ngươi nhất định muốn ởi thì ta sẽ bảo vệ ngươi thật tốt." Dì Tabitha bất đắc dĩ nói.
Nhóm người bàn bạc một phen, rất nhanh đã quyết định bốn Bạch Ngân đều được điều động, đội buôn lại ra thêm một ma pháp sư Thanh Đồng và bốn chiến sĩ Thanh Đồng, người của Valhein thì đi hết toàn bộ.
Đội ngũ nhanh chóng chuẩn bị sẵn sàng, dưới sự hướng dẫn của một người dân cấp Hắc Thiết trong trấn, bọn họ bay qua một ngọn núi nhỏ cao cỡ trăm mét, đứng trên đỉnh núi.
"Mọi người nhìn bên kia, chính là chỗ đó." Dân trấn chỉ vào một cái lỗ đen lớn ở bên dưới sườn núi.
Valhein nhìn sang, trái tim nảy lên thình thịch.
Trong vòng vây của ngọn núi đỏ nhạt, một cái hố sâu màu đen bất quy tắc có đường kính tâm ba trăm đến bốn trăm mét, giống như con đường thông tới Địa Ngục vậy, sâu không thấy đáy, tựa hồ ẩn giấu quái thú khủng khiếp.
Khói đặc nhàn nhạt từ trong hố sâu bốc lên, cho dù đang đứng rất xa cũng có thể ngửi thấy mùi lưu huỳnh gay mũi.
Vị ma pháp sư Bạch Ngân kia hít hít mũi một cái, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Này đúng là hơi thở Địa Ngục, ta đã từng ngửi qua."
Valhein nhìn về phía Vương Đại Chùy, Vương Đại Chùy lắc đầu, sau đó nhìn sang Địa Ngạo Thiên.
Địa Ngạo Thiên không để tâm gật đầu.
Cuối cùng, Valhein nhìn sang Alcides.
AIlcides gật đầu một cái.
"Xem ra là xuất hiện khe nứt vị diện, Alcides, ngươi có ý kiến gì không?" Valhein hỏi.
Mọi người nhìn người đàn ông cao lớn có râu và tóc che khuất mặt này.
"Hơi thở Địa Ngục rất nhạt, chứng tỏ khe nứt vị diện cũng không lớn, sẽ không xuất hiện ma quỷ cấp bậc vượt quá Hoàng Kim."
Nhóm người thở phào một hơi.
Cho dù không có Alcides, với thực lực của đội ngũ này cũng có thể chiến thắng ma quỷ cấp bậc Hoàng Kim.
Ma pháp sư Bạch Ngân Cecil nhìn thoáng qua Snore, nói với Valhein: "Tùy tùng Người Khổng Lồ của ngươi có lẽ không thích hợp với nơi này."
"Thuật thu nhỏ Thanh Đồng của ta có thể thu nhỏ hắn lại một chút, thuật thu nhỏ Bạch Ngân của ngài sẽ càng tốt hơn, nếu con đường vẫn quá nhỏ thì ta có thể bảo hắn chờ ở bên ngoài. Valhein nói.
"Vậy là tốt nhất." Cecil gật đầu.
Nhóm người đứng trên núi, trải qua một khoảng thời gian ngắn bàn bạc, bọn họ tạm biệt người dân của thị trấn dẫn đường, đi tới hang động.
Đi tới gân, nhóm người bảo Titan dừng lại.
Những người khác đi tới sát mép hố to, thò đầu vào trong xem thử.
Vách hố đứng thẳng xuống dưới, sâu hơn ba mươi bốn mươi mét thì độ dốc mới giảm bớt. Sâu bên dưới tối đen như mực, vài nơi xuất hiện ánh sáng đỏ u ám, mơ hồ có thể nhìn thấy một cái cửa hang thật sâu.
Cecil nói: "Ta sẽ làm thuật bay lượn cho mọi người, mọi người có thể giống như lông chim bay xuống dưới. Nhưng mà... Snore thì không có cách nào, ít nhất phải là thuật bay lượn của ma pháp sư Hoàng Kim mới chống đỡ nổi. Hắn dùng thuật bay lượn của ta bay xuống thì chẳng khác thì trực tiếp nhảy xuống cả."