Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 488 - Chương 489: Ai Là Chủ Nhân? (2)

Chương 489: Ai là chủ nhân? (2) Chương 489: Ai là chủ nhân? (2)Chương 489: Ai là chủ nhân? (2)

Ai là chủ nhân? (2)

Đôi mắt xinh đẹp của dì Tabitha nhìn chằm chằm Valhein, mới vừa nãy khi Valhein kéo nàng lại, trong lòng nàng rất cảm động, không ngờ thiếu niên này chỉ là ma pháp sư Thanh Đồng lại chủ động bảo vệ một chiến sĩ Bạch Ngân, có phong độ đàn ông đến như thế.

Nhưng bây giờ thì dì Tabitha hiểu được, thiếu niên này mạnh mẽ hơn mình tưởng tượng, hơn nữa còn là rất nhiều rất nhiều.

Làm cho người nguyên tố hỏa Thanh Đồng gần như phản bội chủ nhân, này không phải chuyện người bình thường có thể làm được.

Valhein ho nhẹ một tiếng nói: "Bây giờ ngươi hãy nghe theo lệnh của ngài Cecil, không cần lo cho ta."

Người nguyên tố hỏa kia xoay người lại, khom lưng chào Valhein, sau đó giống như không có chuyện gì quay trở lại phía xa, đứng đầu đội ngũ.

Cecil dở khóc dở cười: "May mà Suya là đồng bạn, chứ nếu là kẻ địch thì người nguyên tố hỏa này nhẹ là không nghe theo lệnh, nặng thì phản bội ra tay với ta."

"Xin lỗi, ta không ngờ sự việc lại thành thế này." Valhein bất đắc dĩ nói.

"Không sao, ai cũng có bí mật của mình. Đi thôi, chúng ta tiếp tục tiến tới."

Đội ngũ lần thứ hai tiến tới, Vương Đại Chùy đứng phía sau Valhein bảo vệ, Địa Ngạo Thiên dẫn hai Thần Lùn nhỏ cùng những người hầu khác đi ở phía trước đội ngũ.

Làm tất cả mọi người giật mình là người nguyên tố hỏa rõ ràng là người hầu Thanh Đồng, Địa Ngạo Thiên là người hầu Tập Sự, thế nhưng người nguyên tố hỏa lại chỉ dám đứng sau Địa Ngạo Thiên.

Con Băng Lang Hắc Thiết kia cũng thế, nó nghiêng đầu nhìn Địa Ngạo Thiên hồi lâu, sau đó thành thật ngoan ngoãn đi theo phía sau.

Nhóm ma pháp sư và chiến sĩ ở phía sau lắc đầu không thôi, thật sự chưa từng thấy qua chuyện quái lạ như thế.

Địa Ngạo Thiên đi tới cách cửa hang mười mét thì dừng lại, quay đâu nhìn về phía Valhein.

Valhein gật đầu, nói: "Cứ làm theo phương thức chiến đấu ngươi thích."

Nhóm người trợn mắt há hốc nhìn Địa Ngạo Thiên khom người túm lấy Thần Lùn Lửa bên trái ném sang bên trái cửa hang, sau đó lại túm Thần Lùn Lửa còn lại ném sang bên phải.

Hai Thần Lùn Lửa nhỏ phân biệt rơi vào hai bên cửa hang, sau đó giương nanh múa vuốt chạy sang hai bên, biến mất trong tâm mắt mọi người.

Âm... ầm...

Tiếng nổ thật to vang lên.

Chỗ cửa hang vang lên tiếng gào đau đớn thảm thiết, chỉ thấy hai bên có ma quỷ ném xiên thép, bị lửa cháy hừng hực thiêu đốt kêu la hoảng loạn.

Ở bên dưới ngọn lửa, trên da của chúng bám một tầng dung nham đỏ sậm thật mỏng.

Đám lính đánh thuê không ngừng chớp mắt, ma quỷ tinh thông hệ hỏa bị ngọn lửa bao vây?

Thiêu đốt, bạo liệt, lan tràn, dính liên, dung nham, nổ vang, ngưng tụ và cộng hỏa, trong tám loại thiên phú, ngoại trừ ngưng tụ, tất cả đều có hiệu lực.

Ngưng tụ cân phải hao tốn thời gian tích góp và ma lực gấp hai, sau đó sẽ làm ngọn lửa phát huy uy lực gấp hai.

Cộng hỏa thì có thể hấp thu càng nhiều nguyên tố hỏa ở xung quanh hơn, nguyên tố hỏa càng dày đặc thì uy lực của cộng hỏa sẽ càng lớn.

Nơi này là hoàn cảnh biên giới Địa Ngục điển hình, nguyên tố hỏa cực kỳ dư thừa.

Chỉ qua vài giây, đám ma quỷ kia đã ngừng kêu la.

Nhóm người tiến vào hang động.

Xác của mười ba ma quỷ nằm dưới đất, đã bị đốt thành thây khô.

Mọi người nhìn Valhein một chút, vẻ mặt có thêm một tia tôn kính.

Cho dù là ma pháp sư Bạch Ngân cũng không có khả năng gọn gàng sạch sẽ giết chết nhiêu ma quỷ như vậy.

Bọn họ nhìn xung quanh.

Hang động này lớn bằng mấy cái đấu trường, cao bảy tám mét, phần đỉnh đỏ đen giao nhau, thạch nhũ rũ xuống.

Đá đỏ nhạt tỏa ra ánh sáng, thậm chí còn có thể nhìn thấy đá lửa đỏ khảm trong vách tường.

Trong mắt rất nhiều người phừng lên lòng tham, nhưng chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu.

Hang động này bốn phương thông suốt, ước chừng có bảy cửa hang, cũng không biết đi thông tới nơi nào.

'Chúng ta thương lượng một chút.”

Nhóm người đứng tại chỗ thương lượng, Vương Đại Chùy thì vui vẻ chạy loạn như một đứa con nít. Địa Ngạo Thiên do dự một chút rồi nện đôi chân ngắn chạy một vòng xung quanh hang động, nhìn vào các cửa hang một chút.

"Bô lô ba la!"

Địa Ngạo Thiên chạy trở lại, nắm lấy giáp da của Valhein, chỉ một cái hang rất bình thường.

Valhein hỏi: "Ý của ngươi là, nơi ấy rất có khả năng sẽ thông tới nơi càng quan trọng hơn?"

Địa Ngạo Thiên gật đầu.

Những người khác đều nửa tin nửa ngờ nhìn Địa Ngạo Thiên.

"Là lối đi đó có hơi thở Địa Ngục càng nồng đậm hơn hay là có gì khác biệt?" Valhein hỏi.

"Bô lô ba la." Địa Ngạo Thiên gật mạnh đầu.

"Mọi người cũng nghe thấy rồi đó, về phần cuối cùng sẽ đi đâu thì cần mọi người cùng quyết định." Valhein nói.

"Bây giờ chúng ta không có cách nào, chỉ có thể nghe theo cậu nhóc này. Đi lâu lắm rồi, ăn chút gì đó, nghỉ ngơi nửa tiếng rồi tiếp tục tra xét." Harnas nói.

Nhóm người ngồi dưới đất nghỉ ngơi, Valhein lấy ra hai cái núi vải mềm, đưa một cái cho dì Tabitha.

"Thật là đứa nhỏ biết săn sóc." Ánh mắt Tabitha nhìn Valhein lại càng dịu dàng hơn, nếu người không biết thấy tình cảnh này nhất định sẽ nghĩ hai người là mẹ con.

Valhein ngồi bên cạnh dì Tabitha, nhỏ giọng nói chuyện phiếm.
Bình Luận (0)
Comment