Chương 498: Đến lúc thay đổi tuyến đường (2)
Chương 498: Đến lúc thay đổi tuyến đường (2)Chương 498: Đến lúc thay đổi tuyến đường (2)
Đến lúc thay đổi tuyến đường (2)
"Ma pháp sư Hoàng Kim Ronald ở thị trấn Trường Tùng, chúng ta chỉ cần tìm được hắn thì có thể nhờ hắn sử dụng người hầu truyên tin tới Miletus." Cecil nói.
Harnas nghe vậy thì mừng rỡ: "Nơi này cách trấn Trường Tùng chỉ có lộ trình nửa ngày mà thôi, tới tối là chúng ta có thể tới nơi, nếu đi Miletus thì phải ngày mai mới tới được. Đi thôi, chúng ta tới thị trấn Trường Tùng."
Đội ngũ lập tức tiến vào rừng rậm, biến mất trên đường lớn đi tới Miletus.
Không bao lâu sau, một đội ngũ hơn bảy mươi người đi ngang qua, tiến thẳng tới Miletus.
Mỗi người trong đội ngũ này đều mặc giáp da hoặc giáp sắt màu đen.
Sâu dưới lòng đất núi Ma Quỷ thị trấn Đá Đỏ.
"Cánh cửa quân đoàn Hoàng Kim rốt cuộc cũng hoàn thành."
Không bao lâu sau, lão ma pháp sư rời khỏi lòng đất, một mình cưỡi một bộ hài cốt chim ưng khổng lồ bay tới hướng Miletus.
Tới gân hoàng hôn, lão ma pháp sư đáp xuống tuyến đường chính đi tới Miletus, leo xuống khỏi bộ hài cốt chim ưng khổng lồ, lấy ra chiếc kính ma pháp.
Ma lực ồ ạt tràn vào kính ma pháp, sau đó hướng kính về phía con đường.
Kính ma pháp không có chút thay đổi nào.
"Bọn chúng vẫn còn chưa tới, vậy chờ ta triệu hồi binh đoàn ma quỷ rồi chủ động nghênh đón bọn chúng!"
Lão ma pháp sư nói xong thì ánh sáng trong tay chợt lóe, một cánh cổng màu vàng chói to lớn cao sáu mét xuất hiện ở trước mặt.
Trên mặt lão ma pháp sư lộ ra vẻ mặt say mê, nhẹ nhàng xoa xoa khung cửa.
"Bắt đầu đi!"
Lão ma pháp sư nói xong thì cầm pháp trượng Bạch Cốt, tụng niệm một đoạn thần chú thật dài, ba phút sau, trên cánh cửa hoàng kim thật lớn kia xuất hiện vòng xoáy màu đen.
Tiếp đó một tên rồi lại một tên ma quỷ dáng vẻ hung ác không ngừng bước ra.
Có ma quỷ khổng lồ Hoàng Kim có đôi tay hóa thành hai thanh đao xương.
Có ma quỷ Hoàng Kim cả người quấn chặt dây xích, một lượng lớn dây xích rơi xuống đất, mỗi bước đi đều loảng xoảng vang dội.
Có ma pháp sư ma quỷ toàn thân bùng cháy ngọn lửa màu đỏ nhàn nhạt đi ra, cặp sừng ma quỷ màu vàng đặc biệt sáng ngời trong đêm tối.
Một đội người lùn dưới lòng đất mang theo mùi rượu đầy người đi ra. ...
Mười phút sau, thân hình lão ma pháp sư lảo đảo, sắc mặt xám xịt buông pháp trượng.
Vòng xoáy màu đen trên cánh cửa Hoàng Kim biến mất, cánh cửa thật lớn cũng lờ mờ không còn ánh sáng, giống như bị lấy đi mất tâng mạ vàng bên ngoài.
Lão ma pháp sư thu hồi cánh cổng khổng lồ, nhìn đội ngũ số lượng ước chừng khoảng ba trăm trước mặt, mỉm cười.
"Vì lãnh chúa tội ác Castle, hãy xé nát đám sát thủ ma pháp sư và chiến sĩ kháng ma pháp kia đi!”
Đám ma quỷ hưng phấn tru lên, tiến vê phía hướng thành Ephesus.
Trong đêm tối, trên con đường lớn giữa Ephesus và Miletus, một đội ngũ màu đen và một đội ngũ đỏ sậm gặp nhau.
Trong đoàn lính đánh thuê Phá Ma, sát thủ ma pháp sư trước đó đã âm thâm điều tra đội buôn kinh hoảng hô lên: "Người lùn, ma quỷ, còn cả ma pháp sư! Khẳng định là viện quân của Valhein chặn đường chúng ta! Có điêu, số lượng của bọn chúng hơi nhiều."
"Ha ha, người hầu ma quỷ mà thôi, tưởng kháng nguyên tố hỏa của chúng ta chỉ trưng bày cho có thôi sao? Giết!" Thủ lĩnh đội ngũ rống một tiếng, hai tay câm một cây rìu chiến sáng lóng lánh đưa tới trước cơ thể, chậm rãi vọt tới trước.
Cùng lúc đó, áo giáp kim loại màu đen quanh người hắn tỏa ra ánh sáng màu xanh nhàn nhạt.
Nhóm chiến sĩ kháng ma pháp còn lại cũng hưng phấn lao tới, nhóm ma pháp sư ít ỏi đuổi kịp, sát thủ ma pháp sư thì lục tục ẩn thân hoặc tiến vào trong rừng cây gần đó.
Sát thủ ma pháp sư thăm dò đội buôn có chút sửng sốt, đột nhiên muốn hỏi ý đồ của đối phương thì nghe bên kia truyền tới tiếng rống chói tai.
"Đoàn lính đánh thuê Phá Ma đáng chết! Giết sạch bọn chúng!"
Sát thủ ma pháp sư kia thở phào nhẹ nhõm, xem ra thực sự là viện binh của Valhein.
"Giết!" Hắn hét lớn một tiếng, xông tới trước.
Hai đội ngũ màu đen và màu đỏ giống như hai dòng nước lũ va vào nhau.
Dưới sao trời, huyết khí tận trời.
Ở nơi rất xa, bên ngoài thị trấn Trường Tùng, một thanh niên ma pháp sư Thánh Vực lơ lửng giữa không trung dùng quả cầu thủy tinh nhìn hai đội ngũ đang chém giết điên cuồng kia.
Hắn có mái tóc xoăn màu đen, vẻ mặt đờ đẫn, trong mắt giống như có sương mù dày đặc bốc lên.
"Vận may của Valhein tốt đến vậy sao? Đầu tiên là thuê được vị kia, sau đó lại gặp hai đội ngũ ngu ngốc này..."
Trong màn đêm, đội buôn tiến vào thị trấn Trường Tùng.
Người dân thị trấn ở trên đường tò mò nhìn đội ngũ này, đặc biệt lại càng tò mò đối với ma quỷ hơn.
Cecil dẫn theo người áp giải hai tên ma quỷ tù binh đi tới nhà của ma pháp sư Hoàng Kim Ronald, Harnas thì dẫn người tới hội trường công dân, sau đó dẫn theo vài người đi tìm trưởng trấn.
Người của đội buôn đứng bên ngoài hội trường công dân nói chuyện phiếm, thỉnh thoảng có người đi ngang qua.
Valhein đang cùng dì Tabitha nói chuyện phiếm thì đột nhiên phát hiện dì mất tập trung.
"Dì Tabitha, làm sao vậy?" Valhein hỏi.
Dì Tabitha mỉm cười nói: "Không sao."
Chỉ chốc lát sau, Harnas dẫn theo trưởng trấn quay trở lại, trả tiền thuê phòng xong thì mọi người tiến vào bên trong.
Người có địa vị cao thì ngồi quanh bàn lớn, người còn lại thì đứng ở phía sau.