Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 505 - Chương 506: Aristoteles (2)

Chương 506: Aristoteles (2) Chương 506: Aristoteles (2)Chương 506: Aristoteles (2)

Aristoteles (2)

Thời gian dần trôi qua, ngăn cách giữa hai bên cũng chậm rãi tan rã.

Thế nhưng, ngăn cách vẫn không hề biến mất.

"Kế tiếp ta sẽ tới Sparta, khi nào ngài sẽ vê Athens? Nếu như gặp lại ở Athens, ta mời ngài tới Beauty of the Giant Dragon ăn thức ăn ngon." Valhein nói.

Dì Tabitha gật nhẹ đầu, nói: "Tạm thời ta chưa muốn trở về, Athens đối với ta mà nói đã không còn nhà nữa rồi."

Cơ thể Valhein chấn động, há to miệng, cũng không nói được gì.

"Ngươi đừng để ý. Không biết vì sao ta rất thích trấn Đá Đỏ, nơi đó hình như có thứ gì đó hấp dẫn ta. Nếu như làm lính đánh thuê mệt mỏi, ta sẽ trở về nơi đó ở một thời gian." Dì Tabitha nói.

"Vâng." Valhein nói, lấy ra con rắn Minh Giới và những trang bị thần lực mà chiến sĩ có thể sử dụng, đặt vào trong tay dì Tabitha.

"Sao ta lại có thể lấy đồ của ngươi?" Đôi mắt đẹp của dì Tabitha chuyển động, lộ ra quở trách.

"Ngài nhận đi, như vậy trong lòng ta mới dễ chịu một chút." Valhein câm lấy tay dì Tabitha, không cho đối phương trả lại.

Hai người bốn mắt nhìn nhau.

"Aiz, đứa nhỏ này..."

Dì Tabitha cất đồ đi.

Valhein lại sử dụng thuật chữa trị giúp mắt dì Tabitha bớt sưng đỏ rồi cùng nhau trở lại hội trường công dân của thị trấn.

Lúc tối, Valhein thử hiến tế số kim loại và đá quý, kết quả không có gì đáp lại.

Cơ bản có thể xác định mấy thứ này và thảo dược đều được tính là nguyên vật liệu, không thể trực tiếp hiến tế, chỉ có thể đổi thành đồng vàng đại bàng.

Thế nhưng, xác ma quỷ thì có thể trực tiếp hiến tế.

Rạng sáng hôm sau, Valhein ở trong trấn tạm biệt nhóm người.

Địa Ngạo Thiên và Vương Đại Chùy cũng lưu luyến bịn rịn vẫy tay với những người bạn cùng mình quẩy điên cuồng đêm qua.

Valhein đứng ở ngoài trấn nhỏ, nhìn đội buôn chậm rãi đi xa.

Dì Tabitha thường xuyên quay đầu lại nhìn về phía Valhein. Valhein cũng nhìn nàng.

Tiếng thở dài vang lên ở phía sau.

'Valhein, chúng ta đi thôi.'

Valhein quay đầu lại, Aristoteles và một chiếc xe ngựa trông rất giống xe ngựa bình thường xuất hiện ở phía sau, con rối người đánh xe trông rất giống người bình thường, chỉ là ánh mắt không có thần thái.

"Mời." Aristoteles lịch sự mở cửa xe.

Valhein nhìn vào bên trong, nào phải là thùng xe, căn bản là một căn phòng khách xa hoa.

Valhein bước vào trong, không hề cảm giác được là mình trở nên nhỏ hơn hay căn phòng xa hoa này biến lớn.

Aristoteles theo sau tiến vào bên trong, xe ngựa bay lên, đặc biệt ổn định.

"Thoải mái hơn ta tưởng tượng rất nhiều." Valhein nhìn bên trong xe, không chỉ có phòng khách, ở bên cạnh còn có phòng ngủ, khẳng định là một căn nhà đầy đủ mọi thứ.

"Ngươi cứ xem như đây là phòng ốc bình thường đi, làm gì cũng được." Aristoteles nói.

"Từ nơi này tới Sparta mất bao lâu?"

"Đây chỉ là ma pháp khí phi hành Thánh Vực, không tính là nhanh, nếu như gia tăng tốc độ bay thì khoảng bốn, năm tiếng, hiện giờ đang dùng tốc độ bình thường, mười mấy tiếng mới tới.'

Valhein gật đầu nói: "Sau khi tới Sparta, ta sẽ trực tiếp tham gia quân đoàn Sparta xuất phát hay phải rèn luyện một phen?”

"Mardonius đang tấn công đảo Euboea, theo các loại dấu hiệu biểu hiện thì sau khi chinh phục Euboea, đại quân Ba Tư sẽ xuôi nam, tiến vào đồng bằng Marathon. Kế hoạch trước mắt là trước tiên ném... khụ khụ, đưa ngươi tới học viện võ sĩ giác đấu lớn nhất Sparta rèn luyện một phen, một khi quân đoàn Sparta xuất phát, ngươi sẽ được sắp xếp trở thành ma pháp sư trong quân đoàn."

Valhein suýt chút nữa đã cho Aristoteles một cái liếc mắt, bậc thầy triết học mà mình vẫn luôn ngưỡng mộ sao lại có chung đức hạnh với đám lão âm thế kia?

"Các ngươi cũng từng bị ném vào à?”" Valhein hỏi.

Aristoteles nghiêm mặt nói: 'Kế tiếp, chính là trọng điểm. Có lẽ ngươi đã từng nghe qua, võ sĩ giác đấu là từ miền nam La Mã lan truyền ra khắp thế giới. Ở các nơi khác, võ sĩ giác đấu đều mang tính chất thi đấu thể thao, ở Sparta không giống vậy, võ sĩ giác đấu chính là chiến trường tàn khốc."

"Cái này ta biết, Sparta hoàn toàn thay đổi quy tắc của trận giác đấu, thậm chí so với trận đấu thành bang mà ta từng tham gia lại càng tàn khốc hơn." Valhein nói.

"Ở những thành phố khác, thỉnh thoảng sẽ có quý tộc tham gia giác đấu, chẳng qua là vì vui chơi thôi. Nhưng ở Sparta, từ bình dân cho tới quý tộc, tất cả đều phải trải qua thử thách đấu trường! Ta đã nghe qua chiến tích của ngươi, thậm chí tận mắt nhìn thấy ma pháp mạnh mẽ của ngươi, huyết mạch Anh Hùng đối với ngươi mà nói không đáng nói tới, giống như Eugene không hề có gì uy hiếp đối với ngươi. Thế nhưng huyết mạch của gia tộc Bán Thần thì không giống, không hề giống chút nào." Vẻ mặt Aristoteles rất nghiêm túc.

Valhein gật đầu, nói: "Ta biết. Ta đã thấy Paloma chiến đấu, nàng thậm chí còn không phát huy toàn lực đã có thể làm ta cảm nhận được áp lực. Cho dù nàng không dùng thương kiếm Chiến Thắng chiến một trận sống chết với ta thì kết quả thế nào cũng khó nói."

"Ngươi biết vậy thì tốt rồi. Trên thực tế, huyết mạch Bán Thần bình thường đối với ngươi có uy hiếp không lớn, chân chính có uy hiếp chính là chiến sĩ huyết mạch Bán Thần được Thần Linh chúc phúc. Ở thành Athens, chúng Thần chúc phúc rất ít, nhưng ở Sparta thì khác. Vị Thần thủ hộ thành bang Sparta là Ares, hắn là một vị Chủ Thần khát máu hiếu chiến, vì kích thích huyết tính của người Sparta, hắn rất thường ban phát thần ban. Vì thế chiến sĩ gia tộc huyết mạch Bán Thần dòng chính có rất nhiều vị được Chiến Thần quan tâm.
Bình Luận (0)
Comment