Chương 512: Kỷ lục của Aristoteles
Chương 512: Kỷ lục của AristotelesChương 512: Kỷ lục của Aristoteles
Kỷ lục của Aristoteles
"Một lời đã định! Lúc này trông ngài thật giống một vị giáo viên đức cao vọng trọng." Valhein nói.
"Nếu ngươi không phá được thì sao?" Aristoteles mỉm cười nói.
"Thì ta không lấy xe ngựa ma pháp của ngươi!" Thái độ của Valhein thực kiên định.
Aristoteles liếc Valhein trắng mắt.
-Hình như không có gì sai mà." Julius cười to nói.
Nhóm người vào phòng khách, Julius không khách sáo ngồi xuống ghế dài, mạnh đến mức chiếc ghế lắc lư, lớn tiếng nói: "Valhein, ngươi đừng câu nệ nhé, cứ xem như đây là nhà mình. Aristoteles, lần này sắp xếp thế nào?”
Sau khi ngồi xuống, Aristoteles suy nghĩ một chút nói: "Cứ như bình thường đi. Có điều, khoảng thời gian lần này rút ngắn một chút, sớm thì hai mươi ngày, muộn thì không quá năm mươi ngày."
dulius phàn nàn nói: "Valhein là đứa nhỏ làm người ta rất yêu thích, khí chất và ánh mắt của cậu nhóc nhất định sẽ làm vô số cô gái và chàng trai say mê, chỉ là thời gian ngắn như vậy, ta thực đau lòng mà."
"Không có cách nào, nếu có cơ hội, sau này sẽ đưa tới chỗ ngươi thêm vài người."
dulius hoàn toàn thất vọng: "Ngươi đưa nhiều hơn thì cộng lại cũng kém một dũng sĩ dám mắng toàn bộ quý tộc Athens. Valhein, không bằng ngươi ở lại đây đi, ta đảm bảo sẽ bồi dưỡng ngươi trở thành Vua Giác Đấu kế tiếp, tuy Commodus có lẽ sẽ không vui. Đến khi đó muốn tiền tài có tiền tài, muốn người đẹp có người đẹp, muốn danh dự có danh dự, chắc chắn sẽ tiến vào sách sử, trở thành nhân vật lớn nổi tiếng nhất của thời đại này. Thế nào? Có hứng thú không?”
Aristoteles cười nói: "Nhưng không thể thăng lên Hoàng Kim."
"So với Vua Giác Đấu, đừng nói Hoàng Kim, Thánh Vực tính là cái gì? Đương nhiên, bạn thân mến Aristoteles của ta, này không phải đang nói ngươi. Valhein, ngươi suy nghĩ một chút đi, ta tin tưởng ngươi có thể thay thế Vua Giác Đấu Commodus. Ta nghi ngờ khán giả đã chán xem chiến sĩ quyết đấu rồi, rất nhiều khán giả cũ bàn vê khoảng thời gian Aristoteles ở nơi này. Nếu ngươi dùng thân phận ma pháp sư giành được vị trí Vua Giác Đấu, ta tin tưởng nhất định sẽ hấp dẫn nhiệt tình của rất nhiều người xem." Julius nói.
"Và cả thù hận." Valhein mỉm cười nói.
dulius cười ha ha, híp mắt lại đầy vui sướng nói: "Ngươi quả nhiên là một đứa trẻ thông minh, phải như vậy thì ngươi mới có thể trở thành Vua Giác Đấu. Có điều ngươi yên tâm, người Sparta càng ghét ma pháp sư thì lại càng muốn công bằng chiến thắng ngươi."
"Mục tiêu của ta là Truyền Kỳ." Valhein nói.
"Ngươi có thể trở thành Truyền Kỳ của đấu trường." Julius tùy tiện nói.
Valhein cười cười, không trả lời.
Aristoteles nói: "Được rồi .Julius, đừng có dụ dỗ hắn. Chúng ta nói chuyện chính."
"Chỉ cần giống như trước đây thì dễ làm mà, ngươi cứ yên tâm, Julius ta hoặc là không đồng ý, nếu đã đồng ý thì nhất định sẽ làm tới tốt nhất." Julius mỉm cười nói.
Aristoteles suy nghĩ một chút nói: "Quả thực không có gì đặc biệt. Có điều, thực lực của hắn mạnh hơn ngươi tưởng đấy, mạnh hơn rất nhiều."
"Ngươi xác định?”
"Xác định."
"Cũng là nguyên tố Đại Quân?” Julius kinh ngạc nhìn Valhein.
"Chỉ là nguyên tố Tướng Quân." Aristoteles nói.
"Vậy thì hẳn là không vượt quá tưởng tượng của ta, chuyện đấu trường Athens ta biết rất rõ, hắn có ma pháp tiến hóa, thiên phú cũng rất nhiều, khí chất mê người cộng thêm đầu óc thông minh.” Julius nói.
"Ở một phương diện khác, hắn có khả năng vượt quá cấp bậc của ta." Giọng điệu của Aristoteles đặc biệt thong thả.
".." Vẻ mặt Julius đầy kinh hãi, nhìn chằm chằm Valhein, ánh mắt giống như có thể xuyên thấu qua xương cốt.
Valhein có cảm giác khi mình ở chợ nô lệ xem nô lệ cũng có ánh mắt như vậy.
"Thầy Aristoteles vẫn luôn khiêm tốn." Valhein mỉm cười nói.
"Hắn khiêm tốn? Quả thực là cười chết người, ngươi chưa thấy qua năm đó hắn ở đấu trường huênh hoang tới cỡ nào đâu... ừm... nếu ngươi không biết thì ta không nói. Năm đó hắn cũng vì rèn luyện chính mình, đúng, chỉ vì rèn luyện chính mình thôi." Julius liếc nhìn Aristoteles rồi vội vàng dời ánh mắt đi.
Valhein nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Aristoteles.
Quả nhiên là kẻ cuồng giả ngầu.
Aristoteles nói: "Nếu tất cả như bình thường thì không có gì để nói. Điêu đặc biệt cần phải nói, chính là... ngày hôm nay sẽ để hắn bắt đầu khiêu chiến cọc vị."
Ánh mắt Julius sáng ngời, nhìn sang Valhein, mỉm cười nói: "Xem ra nhóm đại sư Học viện Plato thật sự mong chờ rất cao về ngươi."
"Khiêu chiến cọc vị là cái gì?" Valhein khẳng định đó không phải chuyện tốt. "Ngươi sẽ biết ngay thôi, có điêu ta không muốn xem, ta phải đi gặp đám bạn cũ năm đó. Aristoteles nói.
"Hồi tưởng thanh xuân à?" Valhein hỏi.
dulius cười ha ha.
"Ngươi học xấu hơi bị nhanh đấy." Aristoteles bất đắc dĩ nói.
"Nơi này có cửa hàng trang bị của thương hội Plato không?" Valhein hỏi.
"Ngươi muốn Vua Người Lùn giúp ngươi chế tạo vũ khí à?" Aristoteles hỏi.
-Đúng vậy.'
"Mở nhà hàng, bán bộ dụng cụ ăn, bán ma dược, kế tiếp còn muốn bán trang bị vũ khí, sau này ngươi sắp thành người giàu có rồi." Aristoteles cảm khái nói.
"Vì con đường Truyền Kỳ, tích trữ chút tiền nhất định không sai." Valhein nói.
Aristoteles gật đầu nói: "Ta sẽ liên hệ bên thương hội, để bọn họ hợp tác với ngươi."
dulius cười tủm tỉm nói: "Ta cảm thấy rất hứng thú với Vua Người Lùn."
Valhein và Aristoteles nhìn nhau.
"Ta rất sẵn lòng hợp tác với ngài Julius, ta cảm thấy so sánh với tiền tài lợi ích trước mắt, lợi ích tương lai quan trọng hơn. Valhein đưa tay.
Trong mắt Julius chợt lóe lên tia kinh ngạc, lập tức đưa tay về phía Valhein.