Chương 532: Ta chỉ muốn an tĩnh làm bài tập
Chương 532: Ta chỉ muốn an tĩnh làm bài tậpChương 532: Ta chỉ muốn an tĩnh làm bài tập
Ta chỉ muốn an tĩnh làm bài tập
Bốn chiến sĩ Bạch Ngân ngu người.
Ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi một phen.
Segus gấp đến độ đầu tóc đỏ run run, ho khan lớn như gà trống gáy, nói: "Thân tượng, ngươi đúng là thần tượng của ta! Làm bài tập ở trên đấu trường, đọc sách giáo khoa ở trước mặt ma thú, ngươi đang diễn hí kịch gì vậy?"
"Đừng có kì kèo nữa, Mộc Sư muốn xông tới rồi kia kìa." Valhein nói.
"Vì bệ hạ!" Vương Đại Chùy tay trái cầm sừng dê, tay phải giơ chiến chùy Hoàng Kim, kẹp bụng dê xông thẳng tới.
"Be be be be be be..." Hắc Ma Dương lộ ra vẻ mặt không biết sợ.
Địa Ngạo Thiên sải cái chân ngắn bước theo sau.
"Chơi thật à?" Segus vẫn còn ngơ ngác.
"Đi đi đi, mau ra chiến đấu đi."
Valhein vung tay, tiếp tục cúi đầu làm bài tập.
Bốn chiến sĩ Thanh Đồng nhìn nhau, bất đắc dĩ nhắm về phía Mộc Sư Bạch Ngân.
Mộc Sư nheo mắt nhìn chằm chằm Valhein, dùng chỉ số thông minh không quá nhiều của mình phán đoán, có âm mưul
Phải cách xa ma pháp sư này một chút!
Khán giả ngơ ngác nhìn một màn này.
Thẳng đến khi Địa Ngạo Thiên và Vương Đại Chùy chiến đấu với Mộc Sư Bạch Ngân bọn họ mới kịp phản ứng.
"Trả vé!"
"Ma pháp sư này xx quá kiêu ngạo! Quá tự đại rồi!"
"Hắn có rất nhiều tiền, mua được vị trí ngồi xem tốt như vậy!"
"Mộc Sư Bạch Ngân, giết chết ma pháp sư kia đi!"
"Hắn không chỉ mỉa mai ma thú, hắn còn đang giễu cợt chúng ta, giễu cợt toàn bộ Spartal"
"Giết ma pháp sư kia đi!"
"Giết hắn đi!"
Khán giả hoàn toàn phẫn nộ. Số khán giả lý trí còn lại dở khóc dở cười, đấu trường Học viện Đệ Nhất này ngày càng thú vị, lại có cả loại võ sĩ giác đấu như Thân thế này.
Nhóm võ sĩ giác đấu sát rìa đấu trường đang quan sát cũng ngẩn người, nhóm lính mới đang luyện tập ngơ ngác nhìn Valhein.
Còn có thể chơi như vậy sao?
Nhóm võ sĩ giác đấu đứng cạnh .Julius bất đắc sĩ nhìn sang Julius.
Ngài nhìn nhầm rồi đi?
Nhưng Julius lại mỉm cười, nói: "Rất tốt, không quản là hắn vô tình hay cố ý nhưng cũng làm rất đẹp."
"Ông chủ, lời này có ý gì?" Tổng huấn luyện viên Augustu hỏi.
"Đấu trường chúng ta có thiếu ma pháp sư không?" Julius hỏi.
"Không thiếu." Augustu trả lời.
"Có thiếu võ sĩ giác đấu đẫm máu không?"
"Không thiếu."
"Có thiếu võ sĩ giác đấu hài hước không?”
Augustu nhìn thoáng qua Segus đang chiến đấu, nói: "Không thiếu."
"Vậy ngươi cảm thấy võ sĩ giác đấu nào dám ở trên đấu trường, ở trước mặt ma thú Bạch Ngân, không coi đám đông khán giả ra gì mà làm bài tập không?”
"Không ai dám.
"Vì thế Học viện Đệ Nhất chúng ta đã có một vị võ sĩ giác đấu hiếm thấy mà toàn bộ Sparta này không có." Julius mỉm cười nói.
"Thế nhưng, khán giả đang mắng hắn."
"Ngươi nghĩ một võ sĩ giác đấu, có người mắng tốt hơn hay không ai thèm quan tâm tốt hơn?”
"Ừm... vẫn là có người mắng tốt hơn một chút."
"Vì thế hắn không thèm để ý, chúng ta cũng không cần quan tâm."
"Ngài nói rất đúng..."
Augustu day day huyệt thái dương, mơ hồ cảm thấy từ khi mình thua Valhein, mình nên đoán được vị ma pháp sư này không giống bình thường.
Khán giả vừa mắng vừa xem trận đấu.
Xem một hồi, có người đột nhiên nói: "Hai người hầu kia khá thú vị."
"Ky sĩ Người Lùn kia thoạt nhìn trông khá ngu ngốc nhưng cũng có chút đáng yêu." "Thần Lùn nhỏ kia cũng khá thú vị, hơi xấu xí một chút nhưng hung ác thì không thua gì chiến sĩ Thanh Đồng."
Tiếng mắng chửi dần dần ít đi, rất nhiều người bắt đầu cổ vũ võ sĩ giác đấu trên sân đấu.
Cũng có người hô Mộc Sư Bạch Ngân cố lên.
Hai Thần Lùn Lửa nhỏ thật sự quá yếu, rất nhanh đã bị móng vuốt Mộc Sư chụp chết.
Nhưng Địa Ngạo Thiên thì còn hung mãnh hơn cả chiến sĩ Thanh Đồng, thường xuyên chui tới chui lui ở dưới bụng Mộc Sư, bất thình lình gõ một gậy, nện vụn gỗ bay tán loạn làm Mộc Sư Bạch Ngân không ngừng rống giận mà không làm được gì.
Vương Đại Chùy thì dũng mãnh tới mức làm tất cả mọi người phải trợn mắt há hốc.
Hắn cưỡi Hắc Ma Dương thế mà lại có thể đối mặt chính diện với Mộc Sư Bạch Ngân.
Cho dù hai bên đụng nhau thẳng mặt thì Vương Đại Chùy cũng có thể vung kim chùy đập nát một phần cơ thể Mộc Sư Bạch Ngân trước khi bị đánh bay.
Sau khi bị đánh bay, Vương Đại Chùy lắc lắc đầu tiếp tục đứng dậy, giống như không hề có vấn đề gì vậy.
Về phần Hắc Ma Dương thì lại càng hung mãnh hơn, thỉnh thoảng từ bên hông đánh lén, có khi còn hất ngã Mộc Sư Bạch Ngân.
Rất nhanh, tất cả mọi người ở hiện trường phát hiện, bốn chiến sĩ Thanh Đồng cộng lại cũng không thể tổn hại Mộc Sư Bạch Ngân nhiều bằng hai người hầu kia.
"Ông đây sao có thể thua hai người hầu chứ! Đâm chết Mộc Sư Bạch Ngân!" Segus rống giận xông lên.
Vì thế bốn chiến sĩ và hai người hầu dốc toàn lực hợp tác, sau mười mấy phút, Mộc Sư Bạch Ngân ầm một tiếng ngã xuống đất.
Nó chậm rãi nhắm mắt lại, ánh mắt liếc xéo qua nhìn thấy tên nhân loại kia vẫn còn đang ngồi đó đọc sách.
Hắn rốt cuộc tới làm cái gì?
Mang theo nghi hoặc cuối cùng, Mộc Sư Bạch Ngân chậm rãi nhắm mắt lại.
"Làm tốt lắm."
Rất nhiều khán giả hoan hô, bắt đầu ném đồng cú mèo xuống sân đấu.
Vương Đại Chùy, Địa Ngạo Thiên và bốn võ sĩ giác đấu cũng tao nhã cúi chào bốn phương, tạo được ấn tượng rất tốt.
Valhein vẫn còn ngồi đó làm bài tập.
Đoàn người đi tới trước mặt Valhein.