Chương 551: Coi thường ai đấy? (2)
Chương 551: Coi thường ai đấy? (2)Chương 551: Coi thường ai đấy? (2)
Coi thường ai đấy? (2)
Đại Tế T¡ hít sâu một hơi, làm ra quyết định, mười phút sau trực tiếp tuyên bố ma pháp sư này bất kính, có thể trực tiếp giết thì trực tiếp giết, nếu bối cảnh quá lớn thì trước tiên quất một trận roi rồi đuổi ra khỏi Spartal
Coi thường ai chứ hả?
Đại Tế Ti nhìn nhóm thầy tư tế khác, tất cả các thầy tư tế không quản là thuộc về phe phái nào, lúc này đều gật mạnh đầu.
Giết chết tên ma pháp sư chết tiệt kia đi, giữ gìn uy nghiêm của Nữ Thần Tranh Chấp!
Giữa sân, hai đầu gối Segus mềm nhũn, suýt chút nữa đã quỳ gối xuống, nói: "Thần tượng à, không, cha ruột à! Không, ông nội! Ngài nghiêm túc một chút được không? Cái này và thi đấu giác đấu hằng ngày của chúng ta thật sự không giống nhau, thật sự có Thần Linh chú ý nơi này đó, thật đó! Ngươi không sợ nhưng bọn ta sợ."
Tám chiến sĩ Thanh Đồng còn lại cũng mong chờ nhìn Valhein, giống như chó con đói bụng ba ngày nhìn thấy thức ăn bị cướp đi vậy, có thể khóc bất cứ lúc nào.
Valhein này thật sự quá lớn gan!
Lế nào không nhìn thấy người nào đang ngồi trên lộ đài miệng rồng à?
Đó chính là nhóm thầy tư tế của Nữ Thần Tranh Chấp, nhóm thầy tư tế của vị Nữ Thần này đều là chiến sĩ táo bạo, chỉ ước gì thiên hạ đại loạn, thậm chí ước gì bản thân Sparta loạn trước, chọc bọn họ mất hứng, mười phút vừa qua thì khẳng định sẽ ra tay.
Valhein mỉm cười không đáp, chỉ đưa hai phần râu mép ma pháp cho Vương Đại Chùy và Địa Ngạo Thiên.
Segus nhìn thấy vậy thì thở dài nói: "Ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng thì bọn ta cùng điên với ngươi vậy. Các anh em, trận này, không quản chúng ta có thể sống tới xế chiều nay không, cứ liều mạng đi!"
Mọi người nặng nề gật đầu.
Mười võ sĩ giác đấu đối diện cười hì hì tiến tới.
Sau đó một màn làm khán giả cảm thấy thú vị xảy ra, một Thần Lùn nhỏ và một Người Lùn nhỏ thế mà lại đi đầu đội ngũ Học viện Đệ Nhất, những chiến sĩ khác ở phía sau.
Chỉ thấy Vương Đại Chùy giống như một tên côn đồ bá vai Địa Ngạo Thiên, đeo râu ma pháp côn đồ nói: "Địa Ngạo Thiên, ta đoán chúng ta sẽ giải quyết hết đám đó trong vòng ba phút, ngươi cảm thấy chúng có thể chống đỡ bao lâu?"
Địa Ngạo Thiên suy nghĩ một chút, giơ lên bốn ngón tay. "Năm phút à? Ngươi quá coi trọng bọn chúng rồi."
Địa Ngạo Thiên ghét bỏ nhìn thoáng qua Vương Đại Chùy.
Segus nhịn không được tiến tới bên râu mép Vương Đại Chùy nói: "Đó là bốn."
“Ta nói năm chính là năm!" Vương Đại Chùy tức giận quay sang trừng Segus.
Âm thanh của hai người truyền khắp toàn trường.
'Ha ha ha ha...
Khán giả cười nghiêng ngả, vốn hai tên nhóc này trông khá nổ, không ngờ một trong hai lại không biết đếm số.
Nhóm võ sĩ giác đấu đối diện lúng túng.
Bọn họ nhìn nhau một cái, gật mạnh đầu, ngâm nảy ra suy nghĩ hung ác.
Đột nhiên, khán đài vang lên tiếng hô chỉnh tê.
“Địa Ngạo Thiên! Vương Đại Chùy!"
“Địa Ngạo Thiên! Vương Đại Chùy!"
Đám antifans của Valhein gào lên cổ vũ Địa Ngạo Thiên và Vương Đại Chùy.
Vương Đại Chùy xoay người nhảy lên dê, cùng Địa Ngạo Thiên chào hỏi khán đài.
Sau đó, Vương Đại Chùy đột nhiên nói với mười võ sĩ giác đấu phía trước: "Các anh em, bọn ngươi quá yếu! Về nhà uống sữa hai năm nữa đi, uống ngụm to ấy, uống ít quá không được đâu."
Trên khán đài lần thứ hai bùng nổ tiếng cười to.
Người Lùn cưỡi dê kiêu ngạo như vậy, thật sự rất thú vị.
Nhóm võ sĩ giác đấu Thanh Đồng đối diện hít sâu một hơi, lửa giận phừng lên trong mắt.
Ánh mắt nhóm thầy tư tế điện thần Tranh Chấp sáng lên, này chính là có náo nhiệt thì có tranh chấp đi? Làm tốt lắm!
“Học viện Liệt Ưng, vô địch!"
“Học viện Liệt Ưng, vô địch!"
Khán giả ủng hộ võ sĩ giác đấu đối diện gào to.
Sau đó khán giả ủng hộ Địa Ngạo Thiên và Vương Đại Chùy cũng bắt đầu gào to.
Còn chưa đánh mà người ủng hộ hai bên đã làm cả toàn đấu trường này tràn đây nguyên tố hỏa.
Gương mặt cứng ngắc của Đại Tế T¡ hơi dịu đi, nhìn Valhein đang làm bài tập, tựa hồ có chút suy tư. Hai đội nhanh chóng tới gân, cùng xông tới.
Toàn bộ khán đài đột nhiên an tĩnh, trong tưởng tượng của phần lớn mọi người hẳn là hai bên vọt tới, khiên va chạm, trường mâu vung lên.
Thế nhưng một màn làm tất cả mọi người khó tin xảy ra.
Lúc hai bên tới gân thì Vương Đại Chùy và Hắc Ma Dương đột nhiên bay lên trời, hai móng trước của Hắc Ma Dương đạp mạnh lên chiếc khiên chắn của chiến sĩ Thanh Đồng phía trước, cùng lúc đó chiến chùy Hoàng Kim của Vương Đại Chùy cũng nện vào mũ giáp của chiến sĩ Thanh Đồng xui xẻo.
Thùng...
Mặc dù Vương Đại Chùy không dốc toàn lực nhưng chiến sĩ Thanh Đồng kia cũng trợn trắng mắt, ngất xỉu.
Cùng lúc Vương Đại Chùy giải quyết chiến sĩ Thanh Đồng, Địa Ngạo Thiên thế mà lại lăn qua đũng quần của một chiến sĩ Thanh Đồng khác, không đợi chiến sĩ Thanh Đồng nọ kịp phản ứng thì gậy xương đã gõ mạnh lên trên, nện vào giữa hai chân chiến sĩ Thanh Đồng.
"Áu...
Chiến sĩ Thanh Đồng kia phát ra tiếng thú dữ rống giận, ném vũ khí, bụm hạ bộ lăn lộn dưới đất.
Vô số khán giả tỏ ra đồng tình.
Nữ khán giả thì dở khóc dở cười.
Giữa sân, một thiếu nữ mặc áo khoác đen dùng đôi mắt kim cương hồng nhìn thoáng qua Valhein đang làm bài tập.