Chương 552: Bại tướng dưới tay Thần Lùn
Chương 552: Bại tướng dưới tay Thần LùnChương 552: Bại tướng dưới tay Thần Lùn
Bại tướng dưới tay Thân Lùn
Đội ngũ của Học viện Liệp Ưng bị xuyên thủng, thiệt hại hai chiến sĩ, lập tức rơi vào nguy Cơ.
Nhóm chiến sĩ Học viện Đệ Nhất bị Julius đe dọa nên dốc toàn lực, ra tay cực kỳ độc ác.
Sau khi Địa Ngạo Thiên và Vương Đại Chùy một lần nữa giải quyết hai người, nhóm chiến sĩ Học viện Liệp Ưng suy sụp sĩ khí, rúc vào một chỗ, không ngừng bị động chống đỡ.
Bọn họ không dám trực tiếp đầu hàng, bởi vì lời rít gào của Đại Tế T¡ đã cắt đứt đường lui rồi.
Sáu người bọn họ ngoan cường chiến đấu kích động được sự đồng cảm của người xem, rất nhiều người bắt đầu hô Học viện Liệp Ưng cố lên.
Thế nhưng tiếng hô Học viện Đệ Nhất cố lên lại càng chỉnh tề hơn.
Nguyên tố hỏa một lần nữa gia tăng.
Cuối cùng, ở phút thứ tư, chiến sĩ cuối cùng bị một thương đâm xuyên vai, thuận thế ngã xuống.
Người chủ trì hét to: "Ca ngợi Nữ Thần Tranh Chấp! Học viện Đệ Nhất giành được ưu thế tuyệt đối, giữ vững địa vị vương giả đấu trường, chúng ta hãy hoan hô cho Học viện Đệ Nhất nào!"
Toàn trường hoan hô, thỉnh thoảng xen lẫn vài tiếng cười ha ha kèm câu tấm màn đen.
Sau tiếng hoan hô chính là giọng điệu mỉa mai quen thuộc của nhóm antifans của Valhein.
"Ngay cả kẻ ngồi ghế cũng không đánh lại, đám người Học viện Liệp Ưng mau đi chết đi!"
"Thần Lùn còn mạnh hơn đám các ngươi!"
"Đồ bại tướng dưới tay Thần Lùn!"
Khán giả ủng hộ Học viện Liệp Ưng trước đó đen mặt, nghẹn một bụng lửa giận.
Số khán giả còn lại cười tửm tỉm quan sát.
Trên lộ đài miệng rồng, nhóm thầy tư tế nhìn về phía Đại Tế Ti.
Vẻ mặt Đại Tế T¡ vẫn như bình thường, không nói lời nào.
Tất cả tiến hành như lệ thường.
Qua một hồi thì khán giả đột nhiên phát hiện, trận chiến đẹp mắt có, trận chiến đẫm máu đặc sắc có, nhưng không có trận chiến nào thú vị bằng trận của Học viện Đệ Nhất. Hai tiếng sau, vòng đối chiến mười người kết thúc.
Nghỉ ngơi mười phút, người chủ trì tuyên bố bắt đầu rút thăm trận chiến chín người.
Một trận rồi một trận qua đi, trận thứ mười hai bắt đầu rút thăm, sau khi người chủ trì đọc tên Học viện Đệ Nhất và Học viện Kiếm Tật Phong, phần lớn khán giả đều lên tinh thần.
Khán giả quen thuộc của Học viện Đệ Nhất thì lộ ra vẻ mặt quái dị.
Nhóm võ sĩ giác đấu của Học viện Đệ Nhất nhìn nhau một cái.
Kiếm rác rưởi... không, là Học viện Kiếm Tật Phong, mấy hôm trước vừa mới gặp, hơn nữa đối phương hình như còn rất thảm.
Mặt võ sĩ giác đấu Học viện Kiếm Tật Phong đen xì, một ông cụ mặc quần áo rực rỡ ở phía sau đội ngũ đột nhiên nhỏ giọng mắng vài câu, sau đó nhìn thoáng qua Julius, bất đắc dĩ ngồi xuống.
Tiếp đó, người chủ trì tiếp tục đọc tên.
Lúc đọc tên 'Valhein, đám antifans lập tức đồng loạt hô to.
"Valhein! Tất thua!"
"Valhein! Tất thua!"
Trước đó vốn chỉ có đám antifans tụ tập một góc gào như thế mà thôi, nhưng đột nhiên khắp bốn phương tám hướng khán đài đều có người hô theo, lại còn rất chỉnh tê.
Valhein nghi ngờ nhìn khắp bốn phía, trong đầu đầy dấu chấm hỏi.
Này cũng được sao?
Ha ha ha ha...
Khán giả toàn trường phát ra tiếng cười khoái trá.
Hai đội ngũ ra sân, tất cả giống như tái diễn, trước tiên Valhein gọi ra Địa Ngạo Thiên và Vương Đại Chùy, làm ma pháp phòng ngự cho đồng đội, sau đó lấy ghế ra ngồi xuống.
"Trả vé!"
"Trả vé!"
Đám antifans lân thứ hai hô to, khán giả cũng ồn ào theo.
Valhein không để ý tới ai khác, tiếp tục đọc sách.
Tiếng còi của trọng tài vang lên, hai đội cùng nhìn đối phương.
Tiếng hô kinh ngạc của Vương Đại Chùy truyền khắp toàn trường: "Ô? Này không phải đối thủ cũ Dao Phay Gió à? Lần này các ngươi phải cố gắng một chút nhé, lỡ như thua thảm như học viện gà con khi nãy thì người ta sẽ nghĩ là đám các ngươi đang lừa gạt Nữ Thần đấy."
Võ sĩ giác đấu Học viện Kiếm Tật Phong đỏ mắt, mà nhóm võ sĩ giác đấu Học viện Liệt Ưng cũng phẫn nộ không thôi.
Đột nhiên, có khán giả hô to.
"Kiếm Tật Phong!"
"Kiếm Tật Phong!"
Mới đầu chỉ là một hướng người hô mà thôi, nhưng rất nhanh đã là hai hướng hô lên.
Người hô sau chính là khán giả ủng hộ Học viện Liệp Ưng khi nãy.
Khán giả hai bên hợp lại thành một, thanh thế rất lớn.
Khán giả của Học viện Đệ Nhất không vui, đồng loạt hô to.
"Học viện Đệ Nhất!"
"Học viện Đệ Nhất!"
Võ sĩ giác đấu ở dưới sân còn chưa chiến đấu, trên khán đài đã cãi trước.
Trong lúc đó thỉnh thoảng còn có người tức giận mắng to.
Một vài thầy tư tế của điện thần Tranh Chấp lộ ra ý cười.
Đây chính là điều Nữ Thần thích xem, nếu khán giả đánh nhau thì lại càng tốt.
Khán giả hai bên tranh chấp dẫn tới những khán giả khác thích thú, dưới ánh mặt trời ban trưa chiếu rọi, toàn bộ đấu trường nóng hừng hực.
Hai đội ngũ chậm rãi bước tới, sau đó bắt đầu chạy chầm chậm, cuối cùng lao tới.
Rất nhanh đã giống như hai bức tường va vào nhau.
Thế nhưng một bên là tường đất, bên kia lại là sắt thép.
Không ngoài dự đoán, Vương Đại Chùy trực tiếp đánh bị thương nặng một người, xuyên thủng đội hình, sau đó quay đầu dê lại, tiến hành lần xung phong thứ hai.
Nhóm võ sĩ giác đấu Học viện Kiếm Tật Phong thâm mắng to trong lòng, đồng thời co rút đội hình, bị động phòng ngự.
Nhìn Học viện Kiếm Tật Phong kinh sợ như thế, nhóm thầy tư tế của điện thần Tranh Chấp nghệt mặt ra.