Chương 566: Phòng hộ chồng (2)
Chương 566: Phòng hộ chồng (2)Chương 566: Phòng hộ chồng (2)
Phòng hộ chồng (2)
Vương Đại Chùy mừng rỡ như điên, đưa cho Địa Ngạo Thiên chiến chùy Hoàng Kim mà hắn bảo bối không chịu cho ai mượn.
Địa Ngạo Thiên nâng bằng hai tay, mặt nhăn nhó.
Valhein thi triển một pháp thuật lên Vương Đại Chùy.
"Áo giáp nham thạch!"
"Áo giáp nham thạch!"
Ma pháp hóa thân tiến hành chồng lên hai lớp.
Trên người Vương Đại Chùy thêm hiệu quả bốn lớp áo giáp nham thạch.
Vương Đại Chùy vẻ mặt mờ mịt nhìn Valhein, không ngừng nháy mắt.
Địa Ngạo Thiên sực tỉnh ngộ, nhếch miệng cười to.
'Bệ, bệ hạ Vương Đại Chùy này trung thành với ngài, ma pháp ưu tú như vậy ngài nên cho Địa Ngạo Thiên mặc vào. Trên người của ta đã có áo giáp!"
"Đứng yên ở đó đừng nhúc nhích, Địa Ngạo Thiên, dồn hết sức đánh một đòn đi. Nếu ngươi không dám, ta khiến cho Vương Đại Chùy đánh ngươi." Valhein nói.
"Bô lô ba la!" Địa Ngạo Thiên lớn tiếng thề thốt.
Vương Đại Chùy nổi giận mắng: "Địa Ngạo Thiên, ta xem như nhìn thấu ngươi! Ngoài miệng là anh em, nhưng không bằng rơm rác!"
Địa Ngạo Thiên cười tủửm tỉm vung chiến chùy Hoàng Kim, dốc hết sức lực ra, bỗng nhiên đập vào ngực của Vương Đại Chùy.
Bùm!
Vương Đại Chùy bay ngược ra, té xuống đất ôm ngực lớn tiếng hét thảm: "A Ta chết! Ta bị anh em tốt của mình đánh chết rồi, bệ hạ, ngài nhất định phải báo thù cho ta, a”
"Mau đứng lên!
Valhein đá vào mông Vương Đại Chùy, buộc hắn đứng lên.
Ba người nhìn chằm chằm vào ngực của Vương Đại Chùy.
Có dấu vụn đá rõ ràng, nhưng không có khe nứt.
Vương Đại Chùy cười gượng gạo, nói:
"Trong công kích vừa rồi của Địa Ngạo Thiên có 'thân lực xuyên thấu, nhưng may mắn ta chịu đựng được. "Ngươi thật sự dốc hết sức?" Valhein lạnh lùng nhìn Địa Ngạo Thiên.
Địa Ngạo Thiên lộ vẻ mặt hổ thẹn, ngón trỏ và ngón cái sát vào nhau chỉ chừa một khe nhỏ.
"Còn thiếu một chút? Lần này sử dụng dốc hết sức, rố chưa?" Valhein nghiêm túc nói.
"Bô lô ba la!" Địa Ngạo Thiên gật mạnh đầu.
'Chờ chút đã.'
Valhein đợi một lúc sau, với tác dụng của ma pháp tiến hóa, áo giáp nham thạch hoàn toàn khôi phục, vụn đá ở bề mặt cũng biến mất không thấy.
Valhein dặn dò:
"Bắt đầu đi, ghi nhớ, dốc hết sức một kích. Ngươi mà đánh hết sức thì vượt qua chiến sĩ Thanh Đồng."
Địa Ngạo Thiên lên tiếng, dốc hết sức ra tay.
Bùm!
Vương Đại Chùy lại lần nữa bay ngược ra, tiếp đó cấp tốc bò dậy.
"Ha ha, không sao hết!" Vương Đại Chùy cười nói.
"Trao đổi." Valhein bắt đầu thi pháp.
Địa Ngạo Thiên u oán nhìn Valhein, tiếp đó nhìn vê hướng Vương Đại Chùy.
"Ha ha ha ha Địa Ngạo Thiên, ngươi cũng có hôm nay! Bệ hạ, ngài thật sự là một vị chủ nhân vừa công bằng vừa nhân từ!" Vương Đại Chùy nhận lấy chiến chùy Hoàng Kim, cười híp mắt nhìn ngạo thiên.
Thi pháp xong, Valhein nói:
"Ngươi hiện tại dốc hết sức một kích, tương đương với bình thường chiến sĩ Bạch Ngân hàng đầu sử dụng kỹ năng chiến đấu đánh hết sức đúng không?”
"Chắc còn mạnh hơn chút nữa." Vương Đại Chùy kiêu ngạo nói.
Valhein nói:
"Ừm, là ta nói đúng."
Vương Đại Chùy chán nản buôn râu.
Valhein nói:
"Thử đánh hết sức đi."
"Ta thật sự sẽ dốc hết sức!" Vương Đại Chùy trịnh trọng nói.
"Ta biết, ngươi đánh hết sức có thể thoải mái phá vỡ một lớp áo giáp nham thạch, nhưng hiện tại là bốn lớp." Valhein nói. "Địa Ngạo Thiên, chuẩn bị sẵn sàng!"
Vương Đại Chùy nói xong, bỗng nhiên lao qua, dốc hết sức đánh vào ngực của Địa Ngạo Thiên.
Bề mặt chiến chùy Hoàng Kim lấp lóe ánh sáng trắng nóng rực, lực lượng sinh linh thân kỳ vòng quanh cây chùy.
Bùm!
Địa Ngạo Thiên đáng thương như trái bóng da bị đánh bay đến mười mấy thước xa, rớt xuống đất lại lăn ra sau, giống như cục đá rơi vào nước, liên tục búng mấy lần mới dừng lại.
Vương Đại Chùy tràn ngập mong đợi nhìn Địa Ngạo Thiên:
"Ôi, ta tự tay giết anh em mặt ngoài một lần rồi."
Địa Ngạo Thiên choáng váng đứng lên.
"Bô lô ba la " Hắn cúi đầu nhìn ngực của mình.
Valhein và Vương Đại Chùy bước nhanh lên, yên lặng nhìn ngực của Địa Ngạo Thiên.
Bề mặt có một khe nứt nhỏ, nhưng khe nứt đang dần khép lại.
Vương Đại Chùy hơi thay đổi sắc mặt, nói: "Bệ hạ, chỉ có chiến sĩ Hoàng Kim phối hợp kỹ năng chiến đấu Hoàng Kim mới có thể một kích vỡ nát. Nếu muốn hoàn toàn tan rã thì phỏng chừng phải là chiến sĩ Hoàng Kim đứng đầu mới làm nổi. Nhưng có lẽ như thế vẫn chưa thể tổn thương lớp áo giáp nham thạch đã được cố hóa."
"Tức là, áo giáp nham thạch bốn lớp này hoàn toàn vượt qua ma pháp phòng hộ Bạch Ngân, đạt tới cấp độ ma pháp phòng hộ Hoàng Kim. Phối hợp thiên phú huyết mạch Người Khổng Lồ'"
Về phòng, Valhein kiềm nén xung động hiến tế vòng nguyệt quế khác, cầm sách ma pháp, nhìn một lúc thì thẫn thờ.
"Nếu ngày mai ta đi giảng bài thì nên nói vê cái gì? Đứa trẻ kia rõ ràng là thiên tài cấp bậc yêu nghiệt, vê lượng kiến thức tất nhiên vượt qua ta. Nếu ta dạy theo phương thức dạy của đám giáo viên Học viện Plato thì ước chừng không ổn, lỡ bị trượt chân thì rất mất mặt, nhất định phải lấy ra kiến thức vĩ đại mà khác biệt, vượt qua thời đại, vượt qua trước mắt, vượt qua trực giác, vượt qua bản năng, chạm đến chân thực thậm chí cấp bậc chân lý. Hơn nữa cô bé đã nói rõ mục đích học tập, thứ cô bé cần không phải kiến thức bình thường mà là nhận thức ban đầu”