Chương 567: Thầy Valhein
Chương 567: Thầy ValheinChương 567: Thầy Valhein
Thầy Valhein
Valhein nhìn sách ma pháp, suy nghĩ thật lâu, rốt cuộc nghĩ đến mấy phương hướng giảng bài mơ hồ.
"Chắc được rồi, ghi nhớ mấy phương hướng này rồi sửa sang hệ thống kiến thức ma pháp học kỳ đầu của năm hai, chờ ngày mai sẽ suy nghĩ lần nữa. Trải qua một đêm này nghỉ ngơi, ta tin tưởng đại não sẽ giúp ta chỉnh lý tin tức tương quan."
Valhein làm ra quyết định, bắt đầu ôn tập lại chương trình học kiến thức ma pháp của học kỳ trước, sau đó vẽ đại sơ đồ tư duy của toàn bộ học kỳ, chải vuốt rõ mạch lạc cơ bản.
Bận rộn đến đêm khuya, Valhein mới mơ màng thiếp ngủ.
Sáng sớm ngày thứ hai, Valhein giống như mọi ngày tiến hành minh tưởng, bảo chứng suốt ngày tập trung hơn.
Ăn cơm trưa xong luyện tập ma pháp, buổi sáng vẫn là thi giác đấu hằng ngày.
Hôm nay khán giả nhiều hơn một vạn năm nghìn.
Valhein đã không tham dự thi đấu thú và cuộc thi buổi sáng, nhưng khán giả không ngừng hô to Địa Ngạo Thiên, Vương Đại Chùy hoặc Valhein, Julius buộc phải nhờ vả Valhein. Valhein đành phải khiến Địa Ngạo Thiên và Vương Đại Chùy tham dự một trận thi đấu thú.
Khán giả phi thường vừa lòng, không ngừng ném đồng cú mèo hoặc bạc chim công xuống sân giác đấu.
Buổi chiêu có bảy trận quyết đấu, Valhein tham dự năm trận khiến khán giả đã ghiền.
Nguyên ngày hôm nay Valhein giống như lúc trước, không tự mình chiến đấu.
Khán giả đã thói quen xem Vương Đại Chùy và Địa Ngạo Thiên, cũng thói quen không nhìn cái tên ngồi thảnh thơi trên ghế trong sân, không có cảm thấy đột ngột.
Kết quả thi giác đấu, lúc ăn cơm chiều, Segus bưng bát cháo ngồi xuống cạnh Valhein, tràn ngập hâm mộ nói: "Valhein, ngươi biết ta thấy gì trên tường hình vẽ bên ngoài sân quyết đấu không?”
Valhein thuận miệng hỏi:
"Tỏ tình với ngươi hả?"
"Là tỏ tình với ngươi, mấy chục cái, nam nữ đều có, hâm mộ muốn chết." Segus ăn mấy miếng cháo, tùy tay đặt một bên.
Valhein hỏi: "Vương Đại Chùy và Địa Ngạo Thiên còn nhận được nhiều tỏ tình hơn chứ gì?"
Segus đẩy bát cháo ra xa:
"Ngươi đừng nói, ta muốn chết, ta còn không bằng một thần lùn!"
Valhein vỗ vai của Segus, nói:
"Đừng buồn, chỉ cần cố gắng, ngươi vẫn có cơ hội đuổi kịp Vương Đại Chùy và Địa Ngạo Thiên."
Segus nói:
"Ta muốn đuổi theo ngươi."
"Ngươi sẽ bị hiện thực đánh qục.
Segus vẻ mặt tuyệt vọng, muốn ụp mặt vào bát cháo cho rồi.
Đám đấu sĩ ở bên cạnh cười lớn.
Ăn xong cơm chiều, mọi người tán gẫu trong nhà ăn mờ tối.
Hộ vệ của Julius đi tới, cung kính nói: "Valhein các hạ, chủ nhân nói thỉnh ngài đi phòng tiếp khách, có khách nhân đang đợi ngài."
Valhein gật đầu, từ biệt mấy người khác, đến phòng tiếp khách của Julius.
Giống như mọi khi, Valhein lễ độ gõ cửa, còn chưa đợi mở cửa đã nghe tiếng cười sang sảng của .Julius ở bên trong.
"Nhất định là Valhein đến, toàn sân giác đấu Không, toàn Hy Lạp, sợ rằng cũng chỉ có hắn là lễ độ như vậy."
Tiếp đó trong phòng có tiếng sofa bị kéo.
Valhein đẩy mở cửa, chợt thấy Julius rõ ràng muốn đứng lên nhưng rồi cật lực ngồi xuống sofa, theo sau bị hộ vệ bên cạnh nâng lên.
Phía đối diện Julius đứng một cô gái mảnh khảnh nhỏ nhắn, thậm chí không cao bằng Vương Đại Chùy.
Cô gái mặc đồ màu đen, đội mũ, tóc đen dày như tấm màn rũ xuống che lấp hơn phân nửa khuôn mặt, phân mặt trắng nõn lộ ra ngoài có thể thấy rõ chút bớt màu đỏ sậm.
Đôi mắt của thiếu nữ phát ra tia sáng hồng nhạt dưới ánh sáng đèn ma pháp, tựa như kim cương.
Hai người bốn mắt giao nhau.
"Thầy Valhein, chúng ta lại gặp mặt."
Khuôn mặt của cô gái bị che lấp nhưng thiếu nữ tựa như hoa tươi nở rộ ngày hè, trong đôi mắt tràn ngập hân hoan thuần khiết. Âm thanh trong trẻo giống như vàng anh.
Dù Valhein sớm chuẩn bị tâm lý nhưng vẫn bị tinh thần phấn chấn và thản nhiên trong giọng nói của thiếu nữ ảnh hưởng.
Valhein mỉm cười, nói: "Thế giới này rất nhỏ."
"Thì ra hai người đã gặp nhau?" Julius ngạc nhiên liên tục nhìn qua nhìn lại giữa thiếu nữ và thiếu niên.
Thiếu nữ mỉm cười, nói:
"Chúng ta từng gặp nhau, cũng đã gặp ở khe sâu vứt bỏ, vê sau trên cuộc tranh tài giác đấu ta mới biết hắn là 'kẻ tàn sát quý tộc' nổi tiếng như cồn Valhein. Được quen thầy là vinh hạnh của ta."
Trong lòng Valhein nghi hoặc, đang định đặt câu hỏi, Julius cười nói:
"Vậy quá tốt! Việc này chứng minh các ngươi từ lúc ban đầu định sẵn sẽ là thầy trò và bạn! Ta vốn cho rằng còn cần ta giới thiệu, như vậy thì quá tốt. Chúng ta nói ngắn gọn, giờ vào việc chính trước, chỉ nói ba việc, thù lao, thời gian dạy, nội dung giảng bài. Đương nhiên cái cuối nội dung giảng bài do hai người tự quyết định, ta không tham dự.”
dulius quay đầu nhìn về hướng Valhein, lại nói:
"Chrismay đồng ý trả thù lao 100 vàng đại bàng cho mỗi lớp học, ngươi cảm thấy như thế nào?"
"Giá rất cao, ta không có lý do từ chối." Valhein nói.
dulius hỏi:
"Tốt, tiếp theo là thời gian dạy học. Buổi sáng và buổi chiều ngươi đều có thi giác đấu, buổi tối cần khiêu chiến với chiến sĩ Bạch Ngân, vậy là chỉ có hai khoảng thời gian sáng sớm và sau cơm chiều là rảnh. Ngươi chọn cái nào?”
Valhein nhìn hướng thiếu nữ mắt màu kim cương hồng:
"Sao cũng được, tùy Chrismay thích lúc nào."
Chrismay mỉm cười, nói: "Cảm ơn thầy Valhein, thời gian sáng sớm quá mức quý giá, ngài hẳn là dùng để minh tưởng và luyện tập ma pháp, ta không thể chiếm dụng. Thôi thì giảng bài sau cơm chiều đi, ngoài ra ta rất hứng thú với cách ngài sử dụng ma pháp chiến đấu, hy vọng buổi tối cho phép ta xem cuộc chiến, học tập kỹ xảo chiến đấu ma pháp."