Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 575 - Chương 576: Đồng Đẳng (3)

Chương 576: Đồng đẳng (3) Chương 576: Đồng đẳng (3)Chương 576: Đồng đẳng (3)

Đồng đẳng (3)

"Không có vấn đề." Valhein nói.

"Hơn nữa bắt đầu từ ngày mai, phần thi giác đấu của ngươi sẽ tăng thêm. À mà ngươi nghĩ sao về vô hạn khiêu chiến giác đấu?" Trong mắt Julius lấp lóe tia sáng khác lạ.

Valhein nói:

"Nói cụ thể chế độ thi đấu xem."

dulius nói:

"Nguyên một ngày, từ sớm tới tối, toàn bộ nhận khiêu chiến từ cùng vị trí cột hoặc cùng cấp bậc, liên tục không ngừng, không ngừng không nghỉ, mãi đến đêm khuya."

Valhein suy nghĩ một hồi, nói: "Đây là một trong những cuộc thi giác đấu được hoan nghênh nhất đúng không?"

dulius nói:

"Đúng rồi, bởi vì rất ít ỏi. Ma pháp sư từ trước đến giờ không đấu, bởi vì lượng ma pháp có hạn, ngay cả Aristoteles cũng không thử. Chiến sĩ cũng rất ít, nguyên nhân rất đơn giản, thể lực của chiến sĩ có hạn."

Valhein hỏi:

"Commodus kia thì sao?"

"Mấy năm trước Commodus từng tổ chức một trận vô hạn giác đấu, nhưng chỉ kiên trì mười tiếng, buộc phải bỏ dở. Ngươi đại khái cảm thấy Commodus không đủ mạnh, nhưng trên thực tế, trong lịch sử kiên trì hơn tám tiếng đã rất hiếm hoi. Chỉ có huyết mạch Bán Thần mới làm được, nguyên nhân có thể làm được là bởi vì bọn họ có thiên phú tương quan sức chịu đựng. Ngươi biết sau hôm đó Commodus phải nghỉ ngơi bao lâu không?”

"Mười ngày?”

dulius nói:

"Vô hạn giác đấu, Commodus suốt một tháng không có tham gia chiến đấu, hơn nữa mỗi cách mấy ngày đều phải đi điện thần nhận chữa trị một lân. Hắn nói, may mắn nhanh chóng kết thúc chiến đấu, nếu gắng gượng thêm một tiếng thì thân thể sẽ xuất hiện tổn thương không thể chữa khỏi."

"Nhưng Commodus hận được thu hoạch to lớn đúng không?”

dulius nói:

"Đúng, hắn cũng thừa nhận, lần đó vô hạn khiêu chiến khiến hắn đột phá bản thân, nắm giữ sức mạnh cường đại. Hắn thậm chí cho rằng, bản thân chỉ cần từ bỏ thân phận đấu sĩ là có thể thăng cấp Thánh Vực trong vòng mười năm. Nhưng ta khuyên hắn hãy bỏ ý tưởng đó đi. Chiến sĩ Thánh Vực chẳng những cần luôn chờ đợi thành bang mộ binh, có lẽ mất mạng, chỉ nói về thu nhập cũng không nhiều như hiện tại. Nếu hắn có thể thăng cấp đến Truyền Kỳ thì thôi khỏi bàn, nhưng ta không cho rằng không dễ đến Truyền Kỳ như vậy."

Valhein nói:

"Muôn vật muôn linh phải luôn không ngừng tiến bộ mới có thể tránh cho diệt vong. Loài người như vậy, cá nhân cũng như này."

dulius nhún vai, nói: "Ta hiểu tâm trạng của đám Anh Hùng các ngươi, cho nên ta rất thích các ngươi, cũng hy vọng các ngươi làm Anh Hùng, nhưng mà, ta chỉ muốn dễ dàng vượt qua một đời, dù sao trời sập có các ngươi chống."

"Ngươi thật sự thoải mái sao?" Valhein mỉm cười, xoay người đi trở vê.

dulius ngây người tại chỗ, im lặng không nói.

Hắn hỏi hộ vệ ở sau lưng:

"Các ngươi cảm thấy, các ngươi thoải mái hay ta thoải mái hơn?"

Một hộ vệ đương nhiên nói:

"Đương nhiên là chúng ta thoải mái."

dulius lớn tiếng hét hướng hành lang mờ tối:

"Valhein, ngươi cảm thấy sao?"

Bóng dáng ởi tới trước không dừng lại.

"Mỗi người có thống khổ đồng đẳng, khó khăn đồng đẳng."

dulius nghe lời Valhein nói, hoang mang khó hiểu.

Nhìn bóng dáng Valhein biến mất, Julius bỗng hỏi:

"Chuyện khó khăn nhất, thống khổ nhất của các ngươi là gì?"

"Không có tiền!" Hai hộ vệ nhìn nhau, cùng cười rộ lên.

dulius gật đầu, nói:

"Ta không cho rằng đây là việc khó nhất, ta cho rằng khó khăn nhất là bảo vệ sản nghiệp của ta không bị đám quý tộc chết tiệt nuốt trọn. Vậy thì các ngươi nghĩ Valhein cho rằng chuyện khó khăn nhất là cái gì?"

Hai hộ vệ lắc đầu.

Về đến phòng ngủ, Valhein theo thường lệ sử dụng lồng phong tỏa, phòng ngừa bên ngoài nhìn ngó, tiếp đó gọi ra Địa Ngạo Thiên và Vương Đại Chùy. "Mấy ngày này chiến đấu, các ngươi có thể hội gì không?" Valhein hỏi.

Vương Đại Chùy nói:

"Rất tốt! Đặc biệt là sau khi hai chúng ta đại chiến với hai mươi ba người, ta cảm giác ta rất nhanh có thể thăng cấp Bạch Ngân!"

"Ừm, tức là ngươi còn cần thật lâu mới có thể thăng cấp Bạch Ngân." Valhein nói.

Vương Đại Chùy ủ rũ.

Valhein hỏi:

"Địa Ngạo Thiên thì sao?"

Địa Ngạo Thiên mặt mày hớn hở:

"Bô lô ba lai"

Valhein gật đầu, nói: "Tức là, hai ngươi khác với những người hầu bình thường, đều có thể được nâng cao từ trong thực chiến?"

"Đúng vậy!" Vương Đại Chùy kiêu ngạo nói.

Valhein yên lặng suy nghĩ.

"Bệ hạ, ngài hiện tại thực lực quá thấp." Vương Đại Chùy.

"Hửm”?" Valhein lạnh lùng nhìn quét Vương Đại Chùy.

Vương Đại Chùy sợ tới mức hồn phi phách tán, vội nói: "Ta không phải ý đó, ý của ta là ngài hiện tại cấp bậc quá thấp, nếu cấp bậc cao hơn một chút, lực lượng mạnh hơn một xíu thì dù không có huyết mạch của lĩnh chủ nguyên tố cũng có thể độc chiếm vị diện, trở thành chúa tể vị diện. Đến lúc đó, ta cùng Địa Ngạo Thiên có thể sinh hoạt trong vị diện kia, thống soái tộc quần, thực lực liên tục không ngừng nâng cao, đương nhiên, vĩnh viễn sẽ không cao hơn ngài.'

"Còn có thể như vậy?" Valhein hoàn toàn không ngờ tới, gần đây hắn đọc nhanh nhiều cuốn sách về vị diện học, huyết mạch học và triệu hoán học, căn bản không nhắc đến điểm này.

Vương Đại Chùy cẩn thận dè dặt nói: "Không phải ta xem thường những ma pháp sư này, là bởi vì đám ma pháp sư quá trẻ tuổi, ta và Địa Ngạo Thiên tính sơ cũng sống mấy trăm tuổi."

"Bô lô ba la!" Địa Ngạo Thiên cười tủm tỉm giơ cao gậy xương mũi nhọn.

Valhein lườm Vương Đại Chùy:

"Lần sau ngươi còn nói chuyện kiểu đó thì giày của ta sẽ hôn mạnh vào mông ngươi!"
Bình Luận (0)
Comment