Chương 586: Võ sĩ giác đấu nổi giận
Chương 586: Võ sĩ giác đấu nổi giậnChương 586: Võ sĩ giác đấu nổi giận
Võ sĩ giác đấu nổi giận
Kỹ thuật kiếm khủng khiếp này bắt nguồn từ gia tộc Anh Hùng, dùng thân lực Bạch Ngân hóa thành lưỡi kiếm ánh sáng màu bạc giăng khắp bầu trời, tạo thành một cơn lốc ánh sáng bạc đường kính ba mét ở xung quanh cơ thể chiến sĩ Bạch Ngân.
Địa Ngạo Thiên và Vương Đại Chùy không chút đề phòng bị cơn lốc kiếm vây quanh.
Hai người lảo đảo lùi lại, lưỡi kiếm ánh sáng cắt thành từng đường vết thương, máu tươi chảy ròng ròng, thậm chí rơi vào trạng thái mù trong một khoảng thời gian ngắn.
Khán giả toàn trường lạnh run trong một khoảnh khắc, hít sâu một hơi.
Là cạm bẩy!
Nhóm võ sĩ giác đấu bị kỹ năng lóe sáng làm kinh ngạc đến ngây người.
"Không tốt, Valhein cẩn thận!" Segus đột nhiên hô to.
Chỉ thấy chiến sĩ Bạch Ngân kia sau khi đánh bại Địa Ngạo Thiên và Vương Đại Chùy xong thì dùng tốc độ khó tin nhắm vào Valhein.
"Triệu hoán người hầu Tập Sự!"
"Triệu hoán người hâu Hắc Thiết!"
Valhein không chút hoang mang gọi ra Địa Ngạo Thiên và Vương Đại Chùy đã đổi mới.
Từ đầu đến cuối Valhein không hề rời khỏi ghế.
"Ngươi đang tự tìm đường chết!"
Vương Đại Chùy chỉ huy Hắc Ma Dương, chiến chùy Hoàng Kim bên tay phải phát ra ánh sáng trắng rực rỡ.
"Bô lô ba la!"
Địa Ngạo Thiên và hai Thần Lùn nhỏ đỏ mắt, nhào thẳng tới.
Thần Lùn thứ nhất tự nổ tung, chiến sĩ Bạch Ngân bị ngọn lửa vây quanh, chỉ thấy ngọn lửa và dung nham quanh người hắn, cùng với hộ thể Bạch Ngân nhanh chóng bong ra thành từng mảng.
Thần Lùn thứ hai tự nổ tung, giáp bụng của chiến sĩ Bạch Ngân bùng ra tia sáng mạnh mẽ bị ngọn lửa xua tan.
Tiếp đó là Địa Ngạo Thiên tự nổ tung, so với trước đó càng mãnh liệt hơn, ngọn lửa bùng cháy và tiếng nổ chói tai vang lên.
Chiến sĩ Bạch Ngân cho dù đã sớm chuẩn bị cũng bị nổ bay ra ngoài, bên ngoài thần lực Bạch Ngân vây quanh người một lần nữa dính đầy ngọn lửa và dung nham. Trong lúc hắn bay ngược ra ngoài, một tia sáng trắng tỏa ra uy thế không gì sánh nổi bay vọt tới.
Chiến sĩ Bạch Ngân dùng hết toàn lực đón lấy chiến chùy Hoàng Kim, nhưng chiến chùy cấp tốc lệch đi, lách qua chiến khiên, rơi vào lồng ngực hắn.
Phốc...
Trong ánh mắt kinh hãi của khán giả toàn trường, chiến chùy Hoàng Kim đập gãy xương ngực chiến sĩ Bạch Ngân, xuyên thủng cơ thể.
Chiến sĩ Bạch Ngân cúi đầu nhìn thoáng qua lỗ thủng lớn trên ngực, trong mắt lộ ra vẻ mặt khó tin, chậm rãi nhắm mắt lại.
Nhóm võ sĩ giác đấu của Học viện Bạch Ưng lập tức xông lên, nhưng một ngọn giáo từ trên trời rơi xuống ngay trước mặt đám người, buộc họ phải dừng lại.
Tổng huấn luyện viên Augustu cầm lấy ngọn giáo thứ hai, từ xa xa nhìn lại đám võ sĩ giác đấu kia.
Soạt...
Nhóm võ sĩ giác đấu Học viện Đệ Nhất lập tức quơ lấy ngọn giáo bên người, nhắm về phía đội võ sĩ giác đấu kia.
Nơi này là sân giác đấu của Học viện Đệ Nhất, hơn hai vạn khán giả đang cổ vũ Địa Ngạo Thiên và Vương Đại Chùy.
"Giết hắn đi!"
"Giết hắn đi!"
Giờ phút này bọn họ rất tức giận, toàn bộ học theo tập tục của La Mã, giơ tay phải lên, chỉa ngón cái xuống đất.
Địa Ngạo Thiên hung ác đi tới trước mặt chiến sĩ kia, cúi đầu nhìn một chút rồi đá một cước vào đầu chiến sĩ Bạch Ngân, sau đó khinh thường nhìn một vòng Học viện Bạch Ưng, đưa tay lên dùng ngón cái xẹt qua cổ mình.
Chiến sĩ Bạch Ngân đã chất.
Toàn trường hoan hô.
Nhìn thấy một màn này, lúc này khán giả mới phát hiện thì ra Vương Đại Chùy và Địa Ngạo Thiên dốc toàn lực mạnh đến như vậy, có thể giết chết một chiến sĩ Bạch Ngân bậc đỉnh.
Nhóm võ sĩ giác đấu Học viện Bạch Ưng đen mặt, không nói được lời nào, sau khi người chủ trì tuyên bố trận chiến kết thúc thì tiến vào dọn dẹp chiến trường.
Khán giả thảo luận âm ï. "Này rõ ràng là đã sớm có âm mưu đánh lén rồi!"
"Học viện Bạch Ưng chết tiệt!"
Tổng huấn luyện viên của hai bên gặp mặt nói chuyện, sau đó quay trở lại vị trí trận doanh của mình.
Tổng huấn luyện viên Augustu nhìn lướt qua nhóm võ sĩ giác đấu sắp ra sân, quát khẽ nói: "Đánh nặng tay vào, cố gắng đừng đánh chết. Nếu đánh chết thì cũng chả sao!"
Nói xong thì nhìn về phía Valhein.
Valhein gật nhẹ đầu.
Tiếp đó võ sĩ giác đấu hai bên bắt đầu chiến đấu nhiều người.
Học viện Đệ Nhất đằng đằng sát khí, Học viện Bạch Ưng sớm đã có chuẩn bị.
Hai bên vừa vào sân đã giết đỏ cả mắt rồi, máu thịt văng tứ tung, tiếng xương gãy vang vọng.
Bởi vì có ma pháp phòng ngự mạnh mẽ của Valhein, Học viện Đệ Nhất nhanh chóng giành được chiến thắng, đồng thời chỉ bị thương nhẹ mà thôi, mà học viện đối phương thì bị thương rất nặng, không vặn vẹo thì cũng gấy tay gấy chân, không lõm ngực lõm bụng thì cũng xuất huyết nội tạng.
Đánh một trận rồi lại một trận, đánh hết cả đám người Học viện Bạch Ưng kia.
Ngay cả khán giả cũng phát hiện nhóm võ sĩ giác đấu ra sân cuối cùng của Học viện Bạch Ưng đang run rẩy.
Khán giả không ngừng cổ vũ Valhein, không ngừng mắng chửi Học viện Bạch Ưng.
Sau khi trận chiến cuối cùng kết thúc, Học viện Bạch Ưng xám xịt chạy trốn, khán giả lớn tiếng hoan hô, hiếm khi đồng lòng nhất trí đến như vậy.
Valhein trở lại cổng sinh tử, nhóm võ sĩ giác đấu mắng to.
"Chiến sĩ Bạch Ngân kia lạ hoắc!"