Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 586 - Chương 587: Võ Sĩ Giác Đấu Nổi Giận (2)

Chương 587: Võ sĩ giác đấu nổi giận (2) Chương 587: Võ sĩ giác đấu nổi giận (2)Chương 587: Võ sĩ giác đấu nổi giận (2)

Võ sĩ giác đấu nổi giận (2)

"Cách thức chiến đấu của chiến sĩ Bạch Ngân kia không giống với võ sĩ giác đấu, võ sĩ giác đấu chúng ta chiến đấu sẽ có chút tính chất biểu diễn, cố gắng để động tác trông đẹp một chút. Nhưng chiến sĩ kia thì đánh rất tàn bạo, rõ ràng là Bạch Ngân bậc đỉnh trong quân doanh."

"Xem ra, Valhein hoặc Học viện Đệ Nhất chúng ta gần đây nổi tiếng quá nên bị người ta ghen ghét.'

"Không quản là vì ai, chỉ cần dám giở trò ở đây thì chính là muốn gây sự với Học viện Đệ Nhất chúng ta."

Nhóm người đang trò chuyện thì chỉ thấy .Julius đen mặt vọt ra.

"Khi nấy xảy ra chuyện gì?" Julius nhìn nhóm võ sĩ giác đấu của Học viện Bạch Ưng lục tục rời đi.

Nhóm người ta một câu ngươi một câu kể lại chuyện xảy ra cho Julius.

dulius suy ngẫm hồi lâu.

"Mọi người ngừng huấn luyện, đi ăn một bữa thật ngon, sau bữa cơm tối thì cùng ta xuất phát!" Julius nghiến răng nghiến lợi rống lên một tiếng, sau đó xoay người trở về phòng mình.

Valhein kinh ngạc phát hiện mỗi võ sĩ giác đấu đều giống như thú dữ nổi điên, ý chí chiến đấu hừng hực trong mắt.

"Đánh chết đám ch* cht kia!" Segus siết nắm tay gầm nhẹ.

"Xảy ra chuyện gì?" Valhein nghi ngờ hỏi.

Segus cười he he nói: "Xem ra ngươi không biết, đừng gấp, tối nay đi cùng bọn ta thì ngươi sẽ hiểu thôi, đảm bảo ngươi sẽ mở rộng tâm mắt! Chuyện này đã rất nhiều năm rồi không thấy nữa."

Valhein mơ hồ đoán được một khả năng, gật đầu.

Tới giờ cơm tối, đi vào nhà ăn, Valhein khẽ hít mũi một cái.

Mùi thịt xông vào mũi.

Nơi phát thức ăn chất đầy thức ăn bóng nhãy, thịt heo, thịt dê, thịt gà, thịt cá, tất cả xếp thành những ngọn núi nhỏ nóng hổi.

Valhein chưa bao giờ thiếu thịt ăn, nhìn thấy nhóm võ sĩ giác đấu ngấu nghiến ăn như ma thú thì có cảm giác dạ dày mình biến thành cối xay thịt, cân một lượng lớn thức ăn mới nhét đầy được. Trước kia đầu bếp phát thức ăn có kỹ thuật vẫy thức ăn rất vi diệu, vẫn luôn bảo trì trạng thái làm người ta không thỏa mãn nhưng không đến mức há mồm mắng to, nhưng lần này thì giống như ông nội ruột của võ sĩ giác đấu vậy, hào phóng không gì sánh bằng.

"Có đủ không? Thiếu thì thêm một muôi nữa nhé! Ăn thỏa thích đi! Con mẹ nó chứt"

Một muôi thịt mỡ béo ngậy có thể ngán chết người.

"Thêm một muôi nữa đi!" Segus nuốt nước bọt nói.

"Được!" Muôi phát thức ăn của đầu bếp trút vào cái chén sành lớn màu đen ở trước mặt Segus.

Mùi thức ăn trong phòng ăn còn nông đậm hơn cả những buổi tiệc ăn mừng ngày lễ.

Trong mắt nhóm võ sĩ giác đấu tràn đầy ý chí chiến đấu, so với trước trận thi đấu lớn còn sáng hơn.

Chậm rãi, nhóm võ sĩ giác đấu đang trong ngày nghỉ hoặc võ sĩ giác đấu tự do cũng lục tục tới, mỗi người đều ăn ít nhất là một phần cơm.

Bữa cơm tối nay đặc biệt dài, sau khi ăn cơm tối xong, mọi người đều không rời đi mà ở lại nhà ăn tiêu hóa thức ăn.

Hằng ngày số lượng võ sĩ giác đấu ở Học viện Đệ Nhất duy trì khoảng trên dưới ba nghìn người, hôm nay tổng cộng đột phá sáu nghìn người.

Vì thế phòng ăn bị thiếu chỗ ngồi, rất nhiều người đang đứng dựa lưng vào tường.

Không bao lâu sau, một bóng người tròn vo quen thuộc đi vào nhà ăn.

dulius đội mũ giáp màu đen, trên mũ giáp là chùm lông bờm ngang màu đỏ trông giống như một cây quạt lông xù, đó là biểu tượng đội trưởng của Sparta.

Trên người hắn mặc áo giáp bạc lóe sáng.

Hai tay đều câm chiến khiên.

Vua Giác Đấu Commodus, tổng huấn luyện viên Augustu và vài người lạ mặt có khí thế mạnh mẽ đứng sau lưng Julius.

Nhà ăn vốn náo nhiệt trở nên lặng ngắt như tờ.

Nơi ánh mắt Julius đảo qua, mọi người đều đàng hoàng im lặng.

"Julius ta chưa bao giờ sợ khiêu chiến. Nếu như quân lai căng chó chết kia thật sự vì chiến thắng, thật sự vì giác đấu, cho dù chúng tổn thương Valhein ta cũng không nói nửa chữ. Thế nhưng mục đích của chúng không phải giành thắng lợi, không phải chiến thắng, mà là đang giở trò quỷ, chúng muốn giết chết Valhein, muốn hại Học viện Đệ Nhất! Chúng đang dùng thủ đoạn hèn hạ nhất sỉ nhục Julius ta, sỉ nhục mỗi người ở Học viện Đệ Nhất, xem chúng ta là đồ chó lai" "Rống!" Tất cả võ sĩ giác đấu đồng loạt rống to, nhà ăn bị chấn động tới run nhè nhẹ.

"Dám giở trò trong đấu trường giác đấu của ta thì phải chuẩn bị sẵn sàng trả cái giá thật lớn! Ta muốn để đám Học viện Bạch Ưng kia biết .Julius ta dựa vào cái gì mà trở thành ông chủ của Học viện Đệ Nhất! Mọi người theo ta, chơi chết đám chó thiến không trứng kia!"

"Rống!"

dulius xoay người đi ra ngoài, nhóm võ sĩ giác đấu lục tục bỏ vũ khí trong tay xuống, tay không đuổi kịp.

Valhein và Segus cũng đi trong đội ngũ.

Valhein đây tò mò, không ngờ mình lại có cơ hội nhìn thấy một trận tranh chấp của võ sĩ giác đấu.

Đi ra khỏi cửa hông, Chrismay đang xuống xe ngựa, thiếu nữ nghi hoặc nhìn một đại đội lớn cả mấy nghìn người kia.

Valhein đi ở ngoài rìa đội ngũ, ngoắc ngoắc Chrismay.

Chrismay gật đầu mỉm cười, hơi nhấc làn váy bước nhanh tới, cùng Valhein sóng vai đi tới.

Xe ngựa đi theo cách đó mười mét.

"Thầy à, mọi người đang làm gì vậy?" Chrismay tò mò hỏi, trong đôi mắt mơ hồ có chút hưng phấn.

"Ta cũng không biết, có thể coi là một trận quần ẩu..." Valhein kể lại chuyện đã trải qua.

"Thì ra là thế, đây là lần đầu tiên ta được xem đấu trường tranh chấp đó, đúng là tới quá đúng lúc mà." Chrismay gần như nhảy cẵng lên hoan hô.
Bình Luận (0)
Comment