Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 619 - Chương 620: Nói Chuyện Vui (2)

Chương 620: Nói chuyện vui (2) Chương 620: Nói chuyện vui (2)Chương 620: Nói chuyện vui (2)

Nói chuyện vui (2)

Rất nhiều người gật đầu tán thưởng Commodus, cũng có người khen ngợi Valhein ứng phó khéo léo.

Valhein nhanh chóng tạo thành cạm bấy thật lớn có bán kính sáu mươi mét, không để chính mình đứng trên đất trống mà trực tiếp rơi vào trong cạm bẩy, sau đó sử dụng cạm bẫy nguyên tố.

"Cạm bẫy nguyên tố thủy!"

Không bao lâu sau, tất cả tính chất của cạm bẫy đã thay đổi, một số trở thành cạm bẫy nguyên tố phong và hỏa, nhưng phần lớn là cạm bẫy nguyên tố thủy.

Sương mù trắng bao phủ toàn bộ cạm bẫy nguyên tố thủy.

Khán giả không nhìn thấy Valhein trong sương mù, lập tức gào lên âm ï.

Đột nhiên trên bầu trời xuất hiện một màn ánh sáng trắng thật lớn, tất cả mọi người không quản là nhìn từ góc độ nào cũng nhìn thấy màn ánh sáng kia đối diện với mình.

Trên màn ánh sáng xuất hiện hình ảnh của sân đấu, trên màn sáng thì làn sương trắng kia giống như đột nhiên biến mất, khán giả thông qua màn ánh sáng kia có thể thấy rõ Valhein đứng trong cạm bẫy.

"Hẳn là bậc thầy Truyền Kỳ ra tay."

"Hoặc là bậc thây Thánh Vực dùng ma pháp khí Truyền Kỳ."

"Sức mạnh thần kỳ..."

"Nhưng hẳn là Commodus không nhìn thấy màn sáng này."

Khán giả vừa sợ hãi thán phục vừa nhìn Valhein ở trong hố bẫy.

Valhein đứng trong làn sương mù màu trắng nhìn về phía trước.

Không có huyết mạch nguyên tố thủy, Valhein không có cách nào nhìn thấu làn sương mù.

Thế nhưng có được năng lực nhìn trong bóng tối.

Toàn bộ thế giới ở trong mắt Valhein xuất hiện thay đổi rất lớn.

Theo thị giác không ngừng điều chỉnh, làn sương màu trắng biến thành màu xanh đen, mà ở phía xa có ba bóng dáng màu đỏ nhạt đang chuyển động rất nhanh.

Trong đó, cái bóng cao nhất có màu đỏ đậm nhất.

“Như vậy, ta ra tay đây. Commodus nói xong thì đột ngột vung chiến mâu, chỉ thấy chiến mâu của hắn giống như một con rồng dài nổi trên mặt nước, thanh thế rất lớn, lại giống như mũi tên nhọn bách phát bách trúng, lướt đi như gió, chuẩn xác ghim vào cổ họng Vương Đại Chùy.

Trên mũi mâu tuôn ra một luông ánh sáng màu bạc.

"Ọc...'

Vương Đại Chùy đột nhiên buông chiến chùy, dùng hai tay bụm cổ, máu tươi chậm rãi theo khóe miệng tràn ra.

"Bô lô ba la..."

Địa Ngạo Thiên kinh ngạc nhìn Vương Đại Chùy, vừa phân tâm một cái thì ánh sáng bạc đã lóe lên.

Chiến mâu của Commodus đột nhiên tách ra thành hai, đồng thời đâm vào hai mắt Địa Ngạo Thiên.

Phốc, một tiếng vang nhỏ vang lên.

Mũi mâu đâm vào hốc mắt phát ra âm thanh trùng điệp.

Địa Ngạo Thiên còn chưa kịp phản ứng thì trước mắt đã tối sầm, sau đó bụm hốc mắt túa máu gào la thảm thiết.

Commodus nhảy vào trong bấy.

Thấy một màn này, khán giả có vẻ mặt khác nhau, có người hưng phấn khen ngợi, có người lớn tiếng trầm trồ, có người toàn thân rét run, có người run sợ trong lòng.

"Commodus hình như còn đáng sợ hơn cả Menelaus, không phải cái loại nhìn rất đáng sợ, mà là sợ tới hãi hùng khiếp vía." Chrismay nhỏ giọng thốt lên kinh ngạc.

Người đánh xe ở bên cạnh Chrismay gật đầu nói: "Khả năng khống chế sức mạnh của Commodus đã đạt tới trình độ Thánh Vực rồi, cho dù là chiến sĩ Hoàng Kim ở trước mặt hắn cũng chẳng khác nào một đứa con nít. Trình độ này của hắn là năm thứ ba sau khi ta thăng cấp lên Thánh Vực mới đạt được."

"Chỉ dùng thần lực cấp bậc Bạch Ngân, trong hai người ai sẽ thắng?" Chrismay tò mò hỏi.

"Hắn."

'Vì sao?"

"Hắn đang tuổi tráng niên, mà ta thì đã già rồi."

Chrismay và người đánh xe già cùng nhìn màn ánh sáng.

Chỉ thấy trên màn ánh sáng, ngoại trừ trên chân, khiên và chiến mâu bao vây thần lực Bạch Ngân, nhưng nơi khác trên người Commodus không hề có thần lực bảo vệ. Commodus mặc áo giáp da màu đen bình thường, phần chân và cánh tay cường tráng lộ ra hơn phân nửa.

Gió nhẹ thổi qua, da của hắn trông giống như đồng cỏ mùa xuân, lông tóc bay bay.

Ngọn lửa trong cạm bẫy nguyên tố hỏa cháy lách tách, gió mạnh trong cạm bẫy nguyên tố phong không ngừng bốc lên, lưỡi dao gió bay vun vút phát ra âm thanh chói tai, át đi âm thanh trong làn sương trắng.

Chân Commodus đạp lên gai nhọn chi chít của cạm bẫy nguyên tố thủy, không ngừng chạy tới, gần như không hề bị ảnh hưởng gì, khả năng khống chế sức mạnh làm người ta phải than thở.

Trong làn sương mù trắng, Valhein lắng lặng nhìn đường nét đại khái của bóng dáng cao lớn màu đỏ kia, vẫn không nhúc nhích, thậm chí còn thu lại địch ý.

Chỉ thấy bóng người màu đỏ kia bắt đầu chạy lung tung không có mục đích, Valhein nhìn thoáng qua hai bóng người nhỏ bé đang giãy giụa ở phía xa, đổi mới phép thuật.

"Triệu hoán người hầu Tập Sự!”

"Triệu hoán người hầu Hắc Thiết!"

Làm phép xong, Valhein nhìn vê phía bóng dáng Commodus, hắn vẫn còn đang chạy lung tung, không khác mấy với khi nấy.

Vì thế Valhein yên tâm nhỏ giọng sử dụng ma pháp phòng ngự cho Địa Ngạo Thiên và Vương Đại Chùy.

Cuối cùng là tăng thêm thuật phong hành cho hai bọn họ, dưới tác dụng của thuật phong hành và huyết mạch nguyên tố phong, hai người chạy giống như lướt đi, gần như không thể nghe thấy bất cứ âm thanh nào.

Vương Đại Chùy và Địa Ngạo Thiên nhìn nhau, lớp da màu xám bạc toàn thân giống như dòng nước từ lòng bàn chân tuôn trào lên trên, bao trùm lấy toàn thân, tạo thành lớp chiến giáp Sơn Nhạc uy vũ.

"Đi thôi, chơi chết tên râu ria xôm xoàm kia!" Vương Đại Chùy lớn tiếng nói.
Bình Luận (0)
Comment