Chương 621: Cứng rắn hao tổn
Chương 621: Cứng rắn hao tổnChương 621: Cứng rắn hao tổn
Cứng rắn hao tổn
Valhein tức giận liếc Vương Đại Chùy trắng mắt, sau đó lập tức xoay người lẩn đi tới nơi khác trong làn sương mù trắng, sau đó lẳng lặng nhìn hai bóng đỏ nhỏ bé đang lao về phía bóng đỏ to lớn kia.
Hai bên nhanh chóng gặp nhau, thế nhưng chỉ vài giây sau, phía trước đã truyền tới tiếng kêu thảm thiết của Vương Đại Chùy và Địa Ngạo Thiên.
Valhein thấy hai người ôm mắt lăn lộn ở dưới đất.
Lúc này khán đài truyền tới tiếng rống to vang dội.
"Commodusfl"
"Commodusl"
"Vua Giác Đấu!"
Một vài khán giả đặc biệt ủng hộ Valhein im lặng không nói gì, thông qua màn ánh sáng Truyền Kỳ bọn họ thấy rất rõ, lần này ngay cả kỹ năng chiến đấu Commodus cũng không sử dụng, chỉ dùng chiến mâu đơn giản đâm một phát đã có thể nhanh chóng chọc mù mắt hai người, trực tiếp phế bỏ Địa Ngạo Thiên và Vương Đại Chùy.
"Commodus quá mạnh, tư duy chiến đấu quá cao siêu." Valhein thâm thở dài trong lòng, chậm rãi di chuyển trong làn sương mù trắng.
"Có điều như thế cũng bại lộ chiến lược của hắn. Hắn không dùng kỹ năng chiến đấu mạnh mẽ của mình nhanh chóng giải quyết Địa Ngạo Thiên và Vương Đại Chùy mà chỉ dùng kỹ năng đơn giản nhất, nghĩa là hắn đang tiết kiệm thần lực, hiển nhiên đã chuẩn bị để chiến đấu lâu dài. Hắn không né tránh mà làm hai người bọn họ nhanh chóng mất đi sức chiến đấu, như vậy có nghĩa là hắn chỉ xem mình là mục tiêu chân chính. Thế nhưng hắn là Vua Giác Đấu, không phải người bình thường, hắn không có khả năng muốn đánh lâu dài, hiển nhiên cũng muốn tốc chiến tốc thắng. Nhưng... tốc chiến tốc thắng thì cần phải trả cái giá rất lớn, khả năng thất bại cũng lớn, rốt cuộc hắn có chuẩn bị để trả cái giá lớn đó hay chưa? Đáng tiếc kiểu chiến đấu của hắn đã bán đứng phương hướng của hắn..."
Đứng ở vị trí tương đối an toàn, Valhein không ngừng suy nghĩ.
Đột nhiên Valhein nhìn thấy bóng người cao lớn kia đi về phía mình.
"Hắn đã phát hiện ra mình, là trùng hợp hay sớm đã phát hiện nhưng lại giả vờ như trùng hợp? Hắn có thiên phú mạnh mẽ gì có thể bắt được mình hay không? Mình đã ngăn cản thị giác và thính giác của hắn, hơn nữa còn sử dụng ma pháp che giấu hơi thở, như vậy còn mùi thì sao? Chỉ là mũi của Ma Khuyển cũng không đánh hơi được mình, nhưng nếu là thiên phú khứu giác cao cấp hơn thì rất có thể. Mặt khác, nếu hắn có loại thiên phú chiến sĩ trực giác thú dữ rất hiếm thấy này thì rất có khả năng phát hiện được mình. Nếu như là trực giác nguy hiểm mạnh mẽ hơn nữa thì chỉ cần mình lộ ra một chút địch ý nào hoặc phát ra pháp thuật thì hắn đều cảm nhận được vị trí đại khái của mình. Khi nãy lúc mình phóng ra pháp thuật thì hắn không có chút phản ứng nào cả, là hắn thật sự không có trực giác nguy hiểm hay là giả vờ không biết?"
Đầu óc Valhein điên cuông chuyển động, suy nghĩ một phen, đột nhiên đổi mới triệu hoán Địa Ngạo Thiên và Vương Đại Chùy, cũng ra mệnh lệnh mới.
Vương Đại Chùy bĩu môi, bất đắc dĩ cưỡi Hắc Ma Dương vọt tới vị trí cách Commodus tầm hai mươi mét, không ngừng dùng chùy Hoàng Kim gõ vào khiên để phát ra âm thanh vang vọng, quấy nhiễu thính giác của Commodus.
Địa Ngạo Thiên thì dẫn hai Thần Lùn Lửa nhỏ vọt thẳng tới chỗ Vương Đại Chùy.
Âm!
Âm!
Hai Thần Lùn Lửa nhỏ lần lượt nổ tung, tạm thời tản đi làn sương mù ở xung quanh, ngọn lửa mãnh liệt tuôn trào chấn động toàn thân Commodus.
Nháy mắt Thần Lùn Lửa nổ tung, toàn thân Commodus bị thần lực Bạch Ngân bao lấy.
Bên ngoài lớp Bạch Ngân kia lấm tấm những vết đốm màu Hoàng Kim.
Bên ngoài tâng Bạch Ngân hộ thể, ngọn lửa và dung nham cháy hừng hực.
Sau đó lớp Bạch Ngân hộ thể bong ra, kéo theo ngọn lửa và dung nham cùng rời khỏi cơ thể Commodus.
Đột nhiên, Địa Ngạo Thiên cũng tự bạo.
Ngọn lửa mãnh liệt và lực xung kích nháy mắt chấn động cơ thể Commodus, mạnh như Commodus cũng không thể nào lập tức kích hoạt.
Thế nhưng cơ thể Commodus đột nhiên tuôn ra ánh sáng màu trắng nhạt bao lấy toàn thân, ngăn đi tất cả lực xung kích và ngọn lửa.
Sau đó ánh sáng trắng biến mất, ngọn lửa và dung nham rớt xuống đất.
Commodus không chút tổn hại nào tiếp tục tiến tới.
"Này râu ria xôm xoàm, ngươi mạnh đấy, chờ trận chiến này kết thúc dạy ta một chút được không?" Vương Đại Chùy vừa cưỡi Hắc Ma Dương đảo vòng quanh quấy rối Commodus vừa gào to.
"Không thành vấn đề, năng lực chiến đấu của hai ngươi đều rất mạnh nhưng kỹ năng quá kém, ý thức chiến đấu cũng quá kém." Commodus vừa tìm kiếm Valhein vừa thoải mái nói.
"Đúng thế, thời đại bọn ta sống rất hỗn loạn, bọn ta chiến đấu chỉ vì một mục tiêu thôi, đó chính là giết chết đối phương. Nhưng võ sĩ giác đấu bọn ngươi thì khác, ngoại trừ giết chết đối phương thì còn phải nghiên cứu tìm cách làm đối phương mất đi sức chiến đấu, đây là thiếu sót của bọn ta. Ở trên người ngươi, ta nhìn thấy một hướng tiến bộ mới." Vương Đại Chùy hô to.
"Đúng thế, trong đầu ngươi chỉ toàn là giết địch, một khi tới đấu trường thì có vài phương pháp không thể dùng nên thực lực của ngươi bị hạn chế rất lớn. Bởi vì mỗi khi ra trận ngươi đều phải suy xét xem nó có thể dùng được hay không, mà ta đã trải qua muôn nghìn thử thách, sớm đã thích ứng với hoàn cảnh này. Ta rất có hứng thú với kỹ năng giết địch của người hầu Thần Tích bọn ngươi, có thời gian đấu tập một chút. Luận về số lượng giết địch thì ngươi nhiều hơn ta rất nhiều."