Chương 626: Sức mạnh huyết mạch
Chương 626: Sức mạnh huyết mạchChương 626: Sức mạnh huyết mạch
Sức mạnh huyết mạch
"Rồi rồi, ngươi nói đúng hết, ta không nói lại ngươi. Có điều ngươi có thể rời khỏi làn sương mù trắng đó không?" Commodus bất đắc dĩ nói.
"Không thể. Thuật sương mù." Valhein trả lời đặc biệt nghiêm túc.
"Xem ra thuật cạm bẫy đã tiêu hao rất nhiều ma lực của ngươi, ngươi chuyển sang dùng thuật sương mù tiêu hao ma lực ít hơn để ảnh hưởng ta. Có điều sau khi ta mở Thành Lũy Chiến Hỏa thì làn sương mù này của ngươi đã không còn bất cứ tác dụng gì nữa rồi." Commodus nói xong thì dùng thần lực kích hoạt kỹ năng chiến đấu Thành Lũy Chiến Hỏa, tiện tay phất một cái, ánh lửa chợt lóe, làn sương mù trong vòng mười mét toàn bộ tiêu tan.
"Nếu Thành Lũy Chiến Hỏa của ngươi tiêu tốn ít thần lực, vậy vì sao không dùng ngay từ lúc đầu? Rất hiển nhiên, ma lực tiêu hao khi ta dùng thuật sương mù ít hơn nhiều số thần lực ngươi cần tiêu hao để sử dụng Thành Lũy Chiến Hỏa. Mặt khác, thần lực của ngươi còn có thể sử dụng bao nhiêu lần Thành Lũy Chiến Hỏa nữa đây? Mười lần? Hai mươi lần? Hệ chiến đấu càng mạnh thì thần lực tiêu hao càng nhiều. Thuật sương mù!" Valhein tiếp tục làm phép.
"Ánh mắt của ngươi quả nhiên rất độc. Sức mạnh hệ chiến đấu không phải bình thường, mỗi lần kích hoạt sử dụng cần dùng một lượng lớn thần lực. Có điều cho dù thần lực của ta không còn nhiều thì vẫn đủ để dùng Thành Lũy Chiến Hỏa giải quyết ngươi!" Commodus nhấc chân tiến tới trước.
"Triệu hoán người hầu Hắc Thiết!"
Vương Đại Chùy một lân nữa cưỡi Hắc Ma Dương xuất hiện ở trước mặt Valhein.
Commodus nhìn vị trí Vương Đại Chùy khi nấy, ngoại trừ mớ hố to thì không còn gì cả.
"Ngạc nhiên không? Bất ngờ không? Vương Đại Chùy ta đây lại quay lại rồi đây!" Vương Đại Chùy hét to, vẻ mặt đắc ý.
Commodus kinh ngạc nói: "Người hầu Thần Tích quả nhiên khác biệt, kích hoạt sức mạnh mạnh mẽ đến vậy vẫn có thể lập tức khôi phục. Có điều, ta không tin ngươi lại có thể kích hoạt sức mạnh Vua Sơn Khâu lần nữa."
Valhein mỉm cười nói: "Ngươi nói không sai, mỗi ngày Vương Đại Chùy chỉ có thể sử dụng sức mạnh Vua Sơn Khâu một lần, lặp lại triệu hoán cũng vô dụng. Thuật sương mùi”
Vương Đại Chùy thực kinh ngạc nhìn thoáng qua Valhein, trừng to mắt nhưng ngậm miệng lại không nói.
Commodus đã đi vào trong sương mù, lần này không tiêu hao thần lực xua tan sương mù mà chỉ không ngừng tiến tới trước. Chiến sĩ và ma pháp sư có kinh nghiệm phong phú nhìn Commodus, ánh mắt trở nên quái dị.
Bởi vì thân mình Commodus đã không thể bảo trì vững vàng được nữa, thỉnh thoảng sẽ hơi run lên, ngay cả bàn tay nắm chiến mâu thỉnh thoảng cũng hơi lảo đảo một chút.
Âm thanh của Valhein truyền khắp toàn trường.
"Commodus, ngươi không cần cố chống đỡ, cứ cố chống đỡ như thế, trừ phi ngươi có loại thiên phú tự lành mạnh mẽ kia, bằng không ngươi phải gánh chịu tổn thương vĩnh viễn."
Âm thanh của Valhein tràn đầy tiếc nuối.
"Xem ra ngươi đã phát hiện, vậy thì ta cũng không cần phải giấu nữa. Ta không rõ vì sao cơ thể ta lại ngày càng suy yếu như thế, hẳn là ngươi đã dùng ma pháp đặc biệt gì đó, cũng có thể là có liên quan tới Vua Sơn Khâu. Có điều ý chí của ta có thể chống đỡ cơ thể ta hoàn thành phần chiến đấu kế tiếp, thẳng đến khi một lần nữa giành được Vua Giác Đấu." Commodus nói.
"Ừm... để ta suy nghĩ một chút, có lẽ ngươi có thiên phú chiến sĩ hồi phục thể lực hoặc là thiên phú xua tan ma pháp đúng không? Nhưng ngại quá, không có tác dụng đâu, nói thật, cho dù là ta hiện giờ cũng không có cách nào lập tức khôi phục sức mạnh cho ngươi, hoặc là cân phải nghỉ ngơi nhiều ngày hoặc là nhờ thầy tế tư mạnh mẽ điều trị." Valhein nói.
"Ngươi lại chơi đấu trí rồi, mấy lời đả kích tâm trí này không có tác dụng với ta." Commodus nói.
"Ngươi sẽ duy trì tình huống hiện giờ, thẳng đến khi nhịn không được nữa hoặc là thừa dịp ta không chú ý sử dụng thiên phú hoặc kỹ năng chiến đấu nào đó à? Nhưng ngại quá, ta đã suy nghĩ đủ phương diện rồi, từ khoảnh khắc ta quyết định tham gia thi đấu Vua Giác Đấu thì ta đã tự hỏi nên dùng phương pháp nào ổn thỏa nhất để đánh bại ngươi. Đến nước này thì ngươi đã không còn bất cứ phần thắng nào nữa rồi. Thuật sương mù!" Valhein nói.
"Ta chỉ tin tưởng chính mình." Giọng của Commodus tràn đầy kiêu ngạo.
"Ta tin tưởng chân lý." Giọng của Valhein rất bình tĩnh.
"Như vậy, ta chắc chắn sẽ chiến thắng chân lý!" Commodus đột nhiên tăng tốc, men theo âm thanh của Valhein xông thẳng tới.
"Rút thể lực!"
"Rút thể lực!"
"Rút thể lực!"
Valhein và hai hóa thân ma pháp cùng sử dụng rút thể lực, ba quả cầu ánh sáng màu xanh cùng lúc bay vào cơ thể Commodus.
Địa Ngạo Thiên và Vương Đại Chùy che chắn trước người Valhein. "Rút thể lực..."
Lúc Commodus vọt tới chỗ Địa Ngạo Thiên và Vương Đại Chùy, cơ thể đã trúng tròn mười hai lần rút thể lực.
Valhein và hai hóa thân ma pháp không hề sử dụng ma pháp khác, tiếp tục sử dụng rút thể lực đối với Commodus.
Thân hình Commodus lảo đảo, tốc độ giảm đi, trong mắt lóe lên tia khác thường.
Địa Ngạo Thiên và Vương Đại Chùy giống như sói như hổ tiến tới.
"Không phải như thế, nhưng... không có cách nào."
Commodus nói, đột nhiên hít sâu một hơi, quanh người bộc phát một trận ánh sáng màu trắng ngà giống như thần quang của Thần giới, lại giống như chúc phúc của Chúng Thần, hơi thở mạnh mẽ đang xối rửa cơ thể hắn.