Chương 702: Nghỉ ngơi
Chương 702: Nghỉ ngơiChương 702: Nghỉ ngơi
Thuật Sĩ Vận Mệnh thanh niên muốn vận dụng ma pháp khí, nhưng đột nhiên khép mắt lại.
Thiên phú hệ bóng tối, mê man.
Dung nham lửa địa ngục đen ngòm bao bọc toàn thân của hắn.
Không chỉ mình Thuật Sĩ Vận Mệnh trẻ tuổi này, trừ Thuật Sĩ Vận Mệnh trung niên ra, đa số chiến sĩ Hoàng Kim và ma pháp sư Hoàng Kim đều trúng đủ loại thiên phú hệ bóng tối.
Người trúng tê dại sẽ mất sức phán đoán đối với nguy hiểm, dù cho rõ ràng bị lửa đốt cháy toàn thân cũng không cảm giác được đau đớn và nguy hiểm, mãi đến khi bị đốt chết.
Người trúng mê man sẽ quên thi pháp hoặc sử dụng kỹ năng chiến đấu, đi lung tung, căn bản không biết làm gì, từ từ bị đốt chết.
Đột nhiên, có mấy chiến sĩ Hoàng Kim và ma pháp sư giết hướng người mình.
Trên mặt mỗi người đều hiện ra tức giận và hoảng sợ vô tận.
"Giết ngươi!"
"Đồ hung thủ!"
"Không ngờ ngươi sống lại, ta muốn giết cả nhà của ngươi!"
Thiên phú hệ bóng tối: Ảo giác.
Một trong những thiên phú khủng bố nhất của thiên phú hệ bóng tối.
"Không thể tha thứ."
Quanh người Thuật Sĩ Vận Mệnh trung niên bị ánh sáng trắng chói mắt bao bọc, không bị dung nham lửa địa ngục ảnh hưởng chút nào, vươn ngón tay chỉ hướng thú một sừng Địa Ngục.
Bầu trời buổi sáng trong lành, dù có ngôi sao trên bầu trời cũng không thể nhìn thấy.
Nhưng trong khoảnh khắc này, mọi người đều cảm giác bầu trời tối xuống, một ngôi sao chữ thập sáng lên phía chân trời phương đông, sau đó ngôi sao thập tự này biến thành ngọn lửa màu trắng thánh khiết, nháy mắt vượt qua không gian, đánh trúng thú một sừng Địa Ngục.
Cột lửa ánh sáng trắng cao cỡ mười tầng lầu giáng mạnh xuống, tựa như thác nước thánh hỏa.
Thú một sừng Địa Ngục chỉ khẽ hừ một tiếng, thân thể bị hoàn toàn bốc hơi.
Để lại một lỗ sâu đen ngòm dưới đất.
Eculid khẽ thở dài: "Đáng tiếc không thể sống lại, nếu bị Vận Mệnh Thánh Viêm giết chết còn có thể sống lại thì sau này sẽ gọi Valhein bằng thây."
Tướng quân Feirste nói:
"Đây chính là ngươi nói, ta ghi nhớ."
"Ngươi ghi nhớ cái gì? Ta quên rồi." Eculid lườm Feirste, tiếp tục nhìn đại doanh Ba Tư.
Thú một sừng Địa Ngục bỏ mình, nhưng một dung nham lửa địa ngục cuối cùng trực tiếp giết chết bảy chiến sĩ Hoàng Kim và bốn ma pháp sư Hoàng Kim, còn có bốn chiến sĩ Hoàng Kim và sáu ma pháp sư Hoàng Kim chết vì bị người trúng ảo giác giết.
Nhưng nhìn đám Hoàng Kim, Thánh Vực tứ điên trong đại doanh Ba Tư, liên quân Hy Lạp chung quy không lựa chọn lao vào đại doanh.
Nỏ ma pháp lớn trên chiến hạm Ba Tư tỏa ra ánh sáng sương lạnh.
Đến hiện tại, tổng binh lực của Ba Tư vẫn hơn liên quân Hy Lạp.
Hải quân của liên quân Hy Lạp còn chưa đến.
Tướng quân Feirste nhìn cảnh này, nhỏ giọng nói: "Đáng tiếc, nếu hải quân của đại tướng Themistocles chạy tới kịp, chúng ta giáp công hai mặt thì hiện tại có thể ăn mừng chiến thắng cuối cùng rồi."
Một tướng quân Hoàng Kim ở bên cạnh cũng buông tiếng thở dài nói:
"Các quý tộc còn đang quan sát, các thành bang cũng quan sát, dù chiến thắng trận đại chiến thứ nhất thì bọn họ cũng lo lắng hải quân bị diệt toàn quân. May mắn là trận đại chiến thứ hai chúng ta vẫn chiến thắng, tối hôm nay ước chừng hải quân liên quân Hy Lạp sẽ xuất phát từ cảng Athens."
"Quý tộc, bọn họ là chó điên chỉ có thể nhìn thấy ích lợi trước mắt, chúng ta toàn thắng hai trận chiến thì chắc chắn bọn họ sẽ xem Ba Tư là thịt mỡ, đến lúc đó Hy vọng ta suy nghĩ nhiều." Tướng quân Feirste yên lặng nhìn phương xa.
Đại doanh Ba Tư đã dần dần bình tĩnh.
"Ta không hiểu chính trị, nếu dùng tư duy toán học để suy tính thì ngươi vĩnh viễn suy nghĩ quá ít.' Eculid nhìn Valhein.
"Đúng rồi, khi bọn họ cho rằng Ba Tư là trái hồng mềm tất nhiên sẽ đẩy tay của người khác ra, để chính mình bóp lấy."
Bọn họ sẽ bóp trúng một con nhím.' Eculid không cho là đúng.
"Nhưng đổ máu không chỉ là tay của ma thú, đây là lý do tại sao đại tướng Miltiades thà rằng đắc tội núi Chiến Thân cũng quyết đối kháng đại quân Ba Tư." Feirste nhìn hướng đám người Hy Lạp trên chiến trường.
"Luôn sẽ có người muốn dấy lên ngọn lửa đốt trấn Grey River." Ánh mắt của Eculid rời khỏi Valhein, chuyển hướng đại dương xanh biếc, chiến thuyên Ba Tư rậm rạp nhẹ nhàng lên xuống theo sóng biển.
Feirste nhìn thoáng qua Valhein, lại nhìn vê hướng binh sĩ Hy Lạp.
Feirste mỉm cười nói:
"Đúng vậy, chiến thắng cuối cùng rồi cũng sẽ thuộc về chúng ta."
Nụ cười trên mặt Feirste giống hệt nụ cười trên khuôn mặt binh sĩ Hy Lạp.
Valhein đang kiểm kê Sparta.
Sáu người bỏ mình, tất cả đều chết vì bị Ba Tư tập kích.
Chỉ còn hai mươi bốn người.
Vô luận là Commodus, Castor hay Sparta khác đều chẳng có một chút bi thống.
Đây là số mệnh của chiến sĩ.
Bọn họ không mất vì thất bại, chẳng qua gục ngã trước khi nhận trái ngọt chiến thắng.
Commodus nói:
"Trận chiến này đủ cho chiến công của ngươi rồi."
Castor gật đầu.
"Xác định sao?" Valhein hỏi.
"Giết chết một Thuật Sĩ Vận Mệnh là quân công bằng một nửa tướng quân. Là ngươi đánh gục bốn quân đoàn, cộng thêm những chiến sĩ và ma pháp sư trực tiếp chết vào thú một sừng cũng dư sức bằng công lao một nửa tướng quân rồi." Trong giọng nói của Commodus tràn ngập hâm mộ.
"Ta chưa từng nghĩ đến một ma pháp sư Thanh Đồng có thể dễ dàng kiếm quân công như vậy, ngay cả gia tộc Bán Thần chúng ta đều không làm được Không, ngươi đã là Bạch Ngân." Trong giọng nói của Castor cũng tràn đầy hâm mộ.
Valhein nói:
"Ta cũng cảm thấy quang vinh vì các ngươi."