Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 702 - Chương 703: Nghỉ Ngơi (2)

Chương 703: Nghỉ ngơi (2) Chương 703: Nghỉ ngơi (2)Chương 703: Nghỉ ngơi (2)

Commodus và Castor cùng nhau trợn mắt, miệng của Valhein vĩnh viễn độc như vậy.

Castor đột nhiên quay đầu nhìn thoáng qua tướng lĩnh liên quân ở trên tường thành, trâm mặc thật lâu, thở dài, nói: "Kế tiếp ngươi khó mà rời đi, nhưng ngươi có thể viện cớ ma lực xảy ra vấn đề, tạm thời nghỉ ngơi."

"Ồ?" Valhein lộ vẻ mặt nghi hoặc nhìn về hướng Castor.

Castor bất đắc dĩ nói:

"Ngươi hiểu ma pháp, ngươi hiểu chiến đấu, nhưng ngươi không hiểu quý tộc."

Valhein cau mày suy nghĩ một lúc mới gật đầu, nói: "Ta đại khái hiểu ý của ngươi. Nhưng bọn họ sẽ không ngốc đến mức đó chứ?"

Castor nói:

"Người Ba Tư liên tục thua hai trận, thoạt nhìn thật ngốc, nhưng bọn họ thật sự ngốc sao?"

"Đúng rồi, bọn họ không ngu, bọn họ chỉ là bị quá khứ bắt cóc, dùng đầu óc cứng ngắc liều mạng đối kháng thủy triêu lớn của thời đại, nhưng có bọn họ cứ luôn nói với bản thân rằng mình không sai. Bọn họ cho rằng đang bảo hộ bản thân, nhưng bọn họ không thể bảo vệ chính mình, chỉ đang bảo vệ sự ngu muội của mình." Valhein nhìn đại doanh Ba Tư, nhìn các loại dụng cụ đã sớm bị người Hy Lạp đào thải ở trong đại doanh.

Chênh lệch ít nhất mười năm.

Castor nói:

"Bây giờ ngươi hãy nằm xuống nghỉ ngơi."

Valhein gật đầu, nói: "Chúng ta cuối cùng sẽ chiến thắng.

Valhein nói xong lấy ra cái cáng tự chế từ trong không gian phế tích trên tay, đặt xuống đất, hắn leo lên.

"Đi đi." Valhein nói.

“Urak! Ngươi làm sao vậy Urak? Ngươi đã tiêu hao ma lực quá mức sao?" Castor hét lớn, mặt không cảm xúc, nhưng trong âm thanh tràn ngập bi thương và khổ sở.

"A, chiến đấu sắp tới dựa vào các ngươi Ta đã cố gắng!" Valhein nói xong nhắm mắt lại.

"Hai người" Commodus dở khóc dở cười.

Rất nhiều người nhìn hướng này, thậm chí các tướng quân ở trên tường thành cũng nhìn về phía này.

Hai Sparta xông đến, nâng lên cáng, cùng đội ngũ chậm rãi đi hướng cứ điểm. Eculid vội vàng thi pháp, mang theo luồng gió nhỏ màu xanh chạy tới.

Eculid hỏi:

"Sao vậy? Có phải bị sức mạnh của vận mệnh ảnh hưởng?”

"Vận mệnh không ảnh hưởng ta được, nhưng quý tộc thì có." Valhein nheo mắt lười biếng nói.

Mặt trời thật chói mắt.

Eculid lặng im một lúc sau, gật đầu.

Eculid nói:

"Ta hiểu, ngươi nghỉ ngơi mấy ngày đi, chờ đến thời cơ thích hợp thì ta sẽ liên hệ ngươi."

Valhein hỏi:

"Quân công của ta tính thế nào?"

Eculid liếc hướng tường thành, nói: "Chỉ cân tướng quân Feirste phụ trách quân công thì không ai cướp quân công của ngươi được."

"Nếu tướng quân Feirste bị điều đi thì sao?" Valhein hỏi ngược lại.

Eculid nói:

"Bọn họ đầu tiên phải giải quyết đại tướng."

"Ừm, cũng phải, bọn họ là tầm nhìn hạn hẹp, nhưng không là tên ngốc." Valhein xen lẫn vào câu chửi thê của Hy Lạp.

Castor nói:

"Nhưng bọn họ muốn quân công thì phải được sự đồng ý của đại tướng."

Eculid nói:

"Đương nhiên, có được thì có mất, không ai có thể độc chiếm mọi thứ, đại tướng không được, quý tộc cũng không thể."

Castor nói:

"Cũng phải."

Một đội người xuyên qua cửa thành, đi vào cứ điểm, đi hướng chỗ ở.

Khóe môi Valhein bỗng cong lên nụ cười đùa cợt.

Commodus, Castor, Eculid cũng nhìn nhau, trên mặt đều hiện ra vẻ châm chọc tương tự.

Những binh sĩ Sparta này không chút thay đổi.

Commodus không kiềm được cười cười nói:

"Người Athens các ngươi đúng là thú vị.' Castor vuốt đầu hổ trên giáp bụng:

"Người mà Sparta chúng ta câu còn không được nhưng bị các ngươi đuổi đi, hiện tại thế nhưng còn ở trên tường thành cảm khái tại sao hắn không phải người Athens, ta không ôm bụng cười to là đã cho các ngươi mặt mũi lớn rồi."

Eculid nói:

"Cũng thế thôi, Sparta các ngươi đề phòng ma pháp sư như phòng trộm."

Castor nghẹn lời.

Commodus quay đầu nhìn hướng tường thành, nhìn bóng lưng của đám quý tộc đó.

Valhein hơi hé mắt ra, nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.

Bóng dáng từng bị gậy gỗ to đánh xỉu, và mái tóc quăn màu vàng nhạt.

Trên tường thành, Andrea dùng đôi mắt màu xanh xám nhìn quét đồng bằng Marathon.

Quý tộc thanh niên ở một bên nói:

"Ngài quá khiêm tốn, dù là kèn chiến trường cũng không thể sánh ngang với thụ câm của ngài. Nếu chiến trường kết thúc trước ngày hội trò chơi Pythian chắc chắn ngài sẽ trở thành quán quân thụ cầm của năm nay. Thiếu niên tướng quân Athens cộng thêm quán quân âm nhạc trò chơi Pythian, ngài sẽ nhận được yêu mến của Thần Mặt Trời."

Andrea cười tươi nói:

"Child, lời khen của ngươi khiến ta không dám nhận. Chẳng qua ta lỡ chỉ huy một trận chiến đấu, tiếp đó dùng ma pháp khí của gia tộc giết một chiến sĩ Hoàng Kim hoặc ma pháp sư Hoàng Kim, cuối cùng đạt được quân công, đại khái chỉ đến mức độ binh đoàn trưởng. Tướng quân mười mấy tuổi quá khoa trương, ta không làm nổi."

Child thở dài, nói: "Nói đến quân công thì ma pháp sư Bạch Ngân tên Urak thật là gặp vận may từ trên trời rơi xuống, có một con người hầu ma pháp thân kỳ may mắn khắc chế Quân Đoàn Người Khổng Lồ, thậm chí ngoài ý muốn giết một Thuật Sĩ Vận Mệnh. Các tướng lĩnh luôn thảo luận về hắn. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hắn sẽ trở thành tướng quân trẻ tuổi nhất trong mấy năm nay, đứng sau Aristoteles."

Andrea nói:

"Đúng thật, người Sparta này kém hơn Aristoteles nhiều. Cuộc chiến Fire trứ danh lần đó thật là rung động toàn bộ Athens, việc này cũng dẫn đến quân đội càng thêm trọng thị bồi dưỡng ma pháp sư. Tiếc rằng đám già ngoan cố đó luôn sợ hãi ma pháp sư."

Child nhún vai nói:

"Chiến sĩ như ta không hiểu nổi ma pháp sư các ngươi."
Bình Luận (0)
Comment