Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 718 - Chương 719: Đại Tướng Themistocles (2)

Chương 719: Đại tướng Themistocles (2) Chương 719: Đại tướng Themistocles (2)Chương 719: Đại tướng Themistocles (2)

Xung quanh có bao nhiêu người là bắn ra bao nhiêu quả câu lửa liên tục bắn.

Chớp mắt sau, hàng trăm, ngàn người bị dính ngọn lửa liên tục bắn.

Trước mắt Valhein giống như hiện ra một hình ảnh, trong đại quân ba vạn người rậm rạp quả cầu lửa thiên giới màu trắng không ngừng khuếch tán, không ngừng liên tục bắn.

Ba vạn người Ai Cập giống như domino bị đẩy ngã, chỉ chớp mắt đã bị lửa thiên giới đốt thành tro tàn.

Valhein hỏi:

"Liên tục bắn thật sự không có giới hạn?”

Eculid nói:

"Thật sự, dù cho toàn thế giới đứng đầy người thì Aristoteles chỉ cần ném một thuật hỏa cầu. Nhưng trong chiến đấu một chọi một hoặc cấp bậc cao, tác dụng của liên tục bắn rất yếu, đơn giản là trúng một thuật hỏa cầu."

Valhein thở dài, hỏi: "Tại sao mỗi lần khi ta cho rằng đã hiểu Aristoteles thì vài hôm sau hắn lại trở nên vô cùng xa lạ?"

Eculid đồng tình vỗ vai của Valhein:

"Ngày xưa ta cũng nghĩ vậy, bây giờ vẫn nghĩ vậy. Trước khi chúng ta đến đây từng thảo luận, nếu Aristoteles vẫn ở cấp bậc Hoàng Kim thì cho người Ba Tư một vạn lá gan cũng không dám xâm lược Hy Lạp."

Valhein hỏi:

"Hắn là người duy nhất có được thiên phú liên tục bắn?"

Eculid trả lời:

"Người duy nhất. Thiên phú này ít gặp, luôn bị cho rằng không tồn tại, mãi đến bị Aristoteles chứng minh.”

Valhein nói:

"Đồ biến thái Aristoteles!"

"Gọi hay lắm!"

Valhein bất đắc dĩ lắc đầu, đứng lên đi ra ngoài, nói: "Hy vọng có một ngày ta cũng được biến thái giống như Aristoteles."

"Cố gắng lên, hài tử, chỉ cân ngươi không ngừng nỗ lực, không ngừng học tập, một ngày nào đó, ngươi cũng có cơ hội tận mắt nhìn thấy trường hợp Aristoteles liên tục bắn vạn quân." Valhein liếc xéo Eculid, sao mà thầy của Học viện Plato đêu cùng một cái tính.

Valhein nói:

"Đi thôi, tám nhảm với ngươi chẳng bằng đi gặp đại tướng Themistocles."

"Được, ngươi đừng hối hận."

Hai người đi đến chỗ ở của đại tướng Themistocles.

Valhein cẩn thận dè dặt đi vào, chưa đợi xem rõ ràng sân và sảnh chính chợt thấy một bóng người như gấu chó nhào lên.

Ha ha ha ha bé Valhein thân yêu, ta đợi ngươi thật lâu!

Cái ôm kiểu gấu làm Valhein cảm giác bản thân bị tấm thép vây quanh rồi ngã vào đống cỏ, cỏ dại lông xù đâm vào mặt và cổ.

Valhein choáng váng ngẩng đầu lên.

So với những chiến sĩ mạnh mẽ thì đại tướng Themistocles ở trước mắt không vạm vỡ, không cao lớn quá mức, chỉ cao hơn Valhein nửa cái đầu, nhưng dù sao là chiến sĩ Truyền Kỳ, thiên phú thể chất chiến đấu và thiên phú chiến sĩ đầy mình, làn da và cơ bắp như đúc bằng thép, cứng ngắc.

Themistocles lúc này giống như một bức tượng thép và phủ đầy lông.

Themistocles gây hơn người thường, da đen hơn, cười toe tóe, trong đôi mắt màu nâu giống như cất giấu hai thế giới kỳ diệu, ánh mắt lấp lóe tràn ngập sức hấp dẫn kỳ lạ.

Cánh tay trái của Themistocles khoác lên vai Valhein, tay phải khoác lên vai Eculid, cười đi vào trong.

"Đi đi đi, chúng ta vào trong nói chuyện. Ta chuẩn bị một con cá ngừ vây xanh, dài sáu mét! Ta tự đi xuống vớt nó trên đường tới đây, nên đến hơi chậm. Có lẽ các ngươi không quen ăn thịt cá sống, ta có thể kêu người nấu chín, nhưng vậy thì hơi uổng." Trong giọng nói của Themistocles như nhuộm ánh sáng mặt trời, nhiệt tình dào dạt.

Eculid xoe tròn mắt, bất đắc dĩ lắc đầu, lúc quan trọng như vậy mà hắn xuống biển bắt cá.

"Chậm trễ?"

Một ý tưởng vụt qua đầu Valhein, hắn nói:

"Cá ngừ vây xanh sao mà ăn chín được, đương nhiên phải ăn sống. Chừa phần nạm to cho tal"

"Nhìn xem, đây mới là biết cách ăn. Nhưng nói cho ngươi một tin không tốt, ta ăn hết phần nạm ngon nhất rồi. Đừng buồn, có chừa nạm cớ vừa nửa nạc nửa mỹ, hoa văn đó tựa như ánh sáng của thần thuật. Đi đi đi, chúng ta vừa ăn vừa nói. Còn ngươi thì sao hả Eculid?" Themistocles vỗ vai của Eculid." “Ta ăn chín.'

"Tốt, vậy nướng một phần cá ngừ, tuy ăn cũng được nhưng không ngon mấy. Valhein, ngươi còn muốn ăn cái gì?"

"Có Panopea generosa không? Có ngựa có nhím biển gọt không? Có tôm hùm lớn không? Có hàu Gillardeau không? Có cua hoàng đế không?" Trong mắt Valhein tràn ngập mong đợi.

"À thì có tôm hùm lớn, có ốc, ta thích ăn! Mấy thứ khác thì lần sau ngươi dẫn ta ăn với." Themistocles đột nhiên cảm thấy hai cánh tay vô lực, ôm Valhein không nổi.

Valhein nói:

"Được, có cơ hội chúng ta xuống biển vớt, ta muốn ăn lâu rồi."

"Giải quyết xong cái đám Ba Tư thì chúng ta xuống biển vớt món ngon!"

Ba người đi vào nhà, Themistocles búng ngón tay cái tách, ba người trước tiên tán gẫu một khoảng thời gian, chợt thấy các loại hải sản bị bưng lên.

Vòi bạch tuộc to bị cắt khúc, một thau sò, ốc biển xếp thành núi nhỏ, ba con tôm hùm lớn toàn thân đỏ rực, từng miếng bụng cá ngừ vây xanh màu đỏ nhạt.
Bình Luận (0)
Comment