Chương 720: Rừng rậm
Chương 720: Rừng rậmChương 720: Rừng rậm
Valhein lấy ra dao nĩa, cắt miếng cá ngừ vây xanh, theo bản năng muốn chấm với xì dầu và sơn quỳ, nhưng không có, đành thở dài chấm muối biển trắng bỏ vào miệng, khép mắt lại, hưởng thụ mùi vị lâu không được ăn.
Thịt cá mềm mịn còn hơn lưỡi của tình nhân, bởi vì rất tươi nên trong thịt có chút xíu vị chua, thậm chí biến thành một loại gia vị.
Bụng cá không tanh như lưng cá, mùi tanh gần như không có bị muối biển che giấu.
Mỡ cá ngon lành nở rộ trong miệng.
Tiếc rằng gân thịt mỏng phá hủy vị cuối cùng và dư vị, nhưng khuyết điểm không che lấp được ưu điểm.
Valhein lại lấy ra một mảnh cá ngừ, khựi gân cá ra, trông không đẹp mắt lắm, bỏ vào miệng ngấm nháp, gật gù.
"Thịt của cá ngừ to hơi cứng chút, vị rất ngon. Nhưng nếu là cá ngừ vây xanh ở gần biển thì phần thịt càng ngon, cũng càng ngọt lành. Nếu như có thể bỏ cá ngừ nhỏ vào nhiệt độ thích hợp cho chín muôồi vài ngày thì sợi gân trong thịt sẽ biến mất, càng tuyệt vời hơn." Valhein nghiêm túc bình phẩm.
Themistocles trợn mắt há hốc mồm, lập tức nói: "Ta ghi nhớ, ta sẽ kêu đầu bếp trên thuyền nghiên cứu kỹ cách ăn thịt cá ngừ.”
Eculid nhìn hai người ăn thịt cá sống như đang ngắm người rừng.
Valhein lại ăn một miếng thịt tôm hùm, cau mày hỏi:
"Tôm hùm không rửa sạch sao?"
"Ta sẽ sai người ghi nhớ!" Giọng của Themistocles thấp hơn trước một nấc.
"Ốc biển lớn rất ngon, không cần thêm cái gì, nấu sơ rồi bỏ vào miệng đã như biển Aegean xanh thẳm." Valhein vừa nói vừa khen ngợi.
"Ta cũng thích ăn ốc biển, nhưng càng thích hình dạng." Trên mặt Themistocles rốt cuộc hiện ra nụ cười vui vẻ.
"Đừng quên hắn là chủ nhân của Beauty of the Giant Dragon." Eculid nhìn thoáng qua cuốn sách, nói.
Themistocles vui vẻ gật đầu.
Valhein nói:
"Beauty of the Giant Dragon cần thức ăn ngon trong biển như vậy. Nhưng khó mà được nguồn cung ứng lâu dài, nên có nhiều món không thể nấu." "Chúng ta thành lập một cửa hàng chuyên vớt hải sản không?" Themistocles hỏi.
Valhein ngây ra một lúc, nói:
"Được chứ, tại sao không thử nhỉ?"
Themistocles cười toe:
"Quả nhiên là thằng nhóc khiến người thích, chờ kết thúc cuộc chiến Marathon, chúng ta sẽ sai cấp dưới giải quyết chuyện này."
“Cạn chén!"
“Cạn chén!"
Eculid nhẹ gật đầu, đường đường đại tướng Truyền Kỳ, đơn giản tán gẫu mấy câu đã bắt lấy cơ hội làm ăn và hành động ngay, sự nhạy bén này vượt xa đa số người buôn bán khác.
Valhein chỉ là một ma pháp sư Bạch Ngân vậy mà không chút nào luống cuống, đồng ý ngay, người thường không có được sự quyết đoán như vậy.
Eculid lặng im giây lát, đột nhiên dùng nĩa ghim đi phân nạm cỡ vừa của cá ngừ mà Valhein cực khổ khựi gân ra, bỏ vào miệng nhấm nháp, cơ mặt trồi lên thụt xuống.
Eculid gật gù:
"Tạm được."
Ba người nhìn nhau cười, tiếp tục ăn ngấu nghiến.
Ăn xong, ba người đi tới phòng tiếp khách ở một bên. Themistocles nháy mắt, Eculid thả ra thân chú phong tỏa, ngăn cách trong ngoài.
"Ăn uống no đủ, chúng ta nói việc chính đi." Themistocles ngả người ra sau, hai chân gác trên bàn, lười nhác vô cùng.
Ngón trò màu xám vàng luồn vào trong lông ngực rậm, chơi lông ngực như thiếu nữ vân vê lọn tóc đài.
Trái ngược thị giác mãnh liệt làm Valhein muốn mù mắt.
Valhein liếc qua Eculid, vị bậc thây tương lai này mặt không cảm xúc, nhưng nhìn sang chỗ khác, cục trái cổ chạy lên xuống.
Có lẽ ăn miếng cá sống nhiều quá nên buồn nôn chăng?
Valhein nhủ thâm:
"Thật là tùy hứng, sự tùy hứng tức chết Thần Linh."
"Chắc Eculid đã nói với ngươi rồi, suy xét thế nào?" Themistocles nheo mắt, vẻ mặt thoải mái.
Đâu ngón tay chậm rãi chọc khoáy rừng rậm lông ngực. Valhein cũng nhìn sang hướng khác:
"Ta có huyết mạch ma quỷ và huyết mạch nguyên tố thủy."
Themistocles khẽ lên tiếng:
"Tốt!"
Valhein nói:
"Nhưng giá gốc cao quá, phiêu lưu quá lớn."
"Muốn cái gì?"
"Các ngươi có thể cho cái gì?"
Themistocles cười tự tin nói:
"Chúng ta có thể cho rất nhiều thứ."
Lông ngực vếnh cao còn hơn nụ cười tự tin.
Valhein đưa mắt nhìn xa xăm.
Valhein nói:
"Đầu tiên là phải bảo đảm công bằng về quân công."
"Tất nhiên, ta đá đít đám quý tộc này là vì cái gì?"
Valhein và Eculid cùng nhẹ gật đầu.
"Thứ hai, nếu về sau ta gặp khó khăn trong Athens thì quân đội phải ra tay một lần."
Ngón trỏ rút ra khỏi rừng lông rậm, nhẹ đung đưa.
Themistocles nói:
"Trước đến giờ quân đội Athens không đồng lòng, không ai có thể đại biểu quân đội giúp đỡ. Nhưng ta hoặc Miltiades có thể giúp một lần. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là không làm trái pháp luật của Athens, cũng sẽ không lan đến bản thân. Dù không đưa ra điều kiện này, với người ghi công đầu cho Marathon, chúng ta cũng sẵn lòng làm. Có lẽ, thật sự đến ngày nào đó, thì hai chúng ta đều sẽ ra tay." Themistocles nói.
Valhein gật đầu, nói: "Cuối cùng là về chiến lợi phẩm, đây là màn chính trong mỗi đợt chiến tranh, ta được lòng trước mất lòng sau, không muốn bởi vì chiến lợi phẩm mà trở mặt. Ta nhớ mấy năm trước, Agamemnon và Achilles cùng lên bắc đối kháng người Bắc Âu, kết quả hai vị chiến sĩ ưu tú nhất đương thời vì chiến lợi phẩm trở mặt thành thù."
"Nói.
Ngón trỏ lại chui vào rừng lông ngực.
"Ta hy vọng có chiến lợi phẩm liên quan ma pháp sư sẽ do ta lựa chọn trước, nếu không có loại vật phẩm đó thì cho phép ta chọn lựa từ trong kho quân dụng Athens." Valhein nói.