Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 721 - Chương 722: Trong Mưa

Chương 722: Trong mưa Chương 722: Trong mưaChương 722: Trong mưa

"He he." Vương Đại Chùy kiêu ngạo đứng ở sau lưng Valhein.

Địa Ngạo Thiên và hai tiểu thần lùn không cử động, nhưng tròng mắt đảo quanh.

Địa Ngạo Thiên còn đỡ chút, hai tiểu thần lùn lửa sắc mặt có chút tái nhợt.

Đây là trên biển.

Valhein nói:

"Thầy Eculid hãy sử dụng thuật biến hình thử một lần."

Eculid nhẹ gật đầu, sử dụng thuật biến hình đối với Địa Ngạo Thiên và Vương Đại Chùy.

Ở trong mắt người ngoài thì hai người biến thành hai con cá ngừ to thẳng tắp, lưng màu xanh đen, bụng trắng tinh như bạc.

Nhưng ở trong mắt Valhein thì cả hai chỉ có thêm một lớp ngoại hình ma lực siêu mỏng, chỉ cân hắn muốn thì liếc mắt một cái có thể phá ảo giác.

"Thế nào?" Valhein hỏi.

"Hai ngươi xuống nước thử xem." Themistocles nói.

Hai người lập tức nhảy lên mép thuyền, sau đó nhảy xuống đại dương.

Bùm!

"Chúng ta cũng đi xuống đi." Themistocles trực tiếp nhảy xuống.

Eculid thi triển mấy ma pháp như thuật thủy hành, hít thở dưới nước, sau đó nhảy xuống.

Valhein có huyết mạch nguyên tố thủy, thở dưới nước là năng lực cơ bản, thuật thủy hành cũng vượt xa năng lực ma pháp, chỉ thi triển một thuật bay lượn cho bản thân rồi trực tiếp nhảy xuống.

Biển buổi tối rất phẳng lặng.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Năm tiếng nhảy vào nước khác nhau phá vỡ bình tĩnh.

Tiếng rơi xuống nước của Valhein rất nhẹ, nước tới đầu gối thì ngừng chìm xuống.

Hai chân của Valhein giãm trên mặt biển màu xanh đẹp, đạp nước mà đi.

Mặt biển không dâng cao hơn mu bàn chân.

Eculid ở gần đó cũng biết thuật thủy hành, nhưng nước biển ngập lên eo.

Chiến sĩ Truyền Kỳ Bạch Ngân thì lặn trong nước.

Valhein động ý niệm, nước biển dưới chân dường như bị hắn khống chế, thân thể lập tức chìm xuống.

Biển vẫn như cũ, hắn vẫn là hắn, nhưng đi vào nước biển thì cảm giác khác hẳn lúc trước bơi lội.

Quần áo và làn da ẩm ướt, nhưng nước biển ban đêm chẳng những không lạnh ngược lại tràn ngập ấm áp.

Thân thể không có cảm giác bị nước biển ngâm, ngược lại giống như bị nước biển bao bọc, nâng lên.

Bên ngoài mắt, tai, miệng mũi như có một lớp lá mỏng ngăn trở nước biển, có thể thoải mái hít thở.

Valhein không nhúc nhích, nhưng trong lòng suy nghĩ, lập tức cảm thụ được từ nước biển sau lưng truyên đến lực đẩy, đẩy hắn tới trước, tốc độ nhanh hơn người thường dốc hết sức bơi lội.

Valhein thử bơi lội, kết quả giống như cá mập bỗng nhiên xông ra ngoài, sau lưng để lại sóng nước cạn.

"Thế này mới là bơi lội."

Valhein hoàn toàn quên nhiệm vụ của hai người hầu, thỏa thích bơi trong biển, linh hoạt, nhanh nhẹn hơn cả loài cá.

Quen thuộc sức mạnh mà huyết mạch nguyên tố thủy đưa cho, Valhein mới nhìn về hướng Địa Ngạo Thiên và Vương Đại Chùy.

Chợt thấy hai người cũng giống như hai con cá lớn bơi rất vui vẻ.

Themistocles theo sau hai người, không ngừng chỉ dẫn.

Eculid đứng trong nước, vẻ mặt hâm mộ.

Chốc lát sau, Valhein bơi tới gần Eculid, thân thể dần trồi lên.

"Ngươi không có lực lượng huyết mạch sao?" Valhein hỏi.

Eculid bĩu môi, kiêu ngạo mà chỉ hướng đầu mình:

"Não của ta hơn tất cả huyết mạch."

"Đúng rồi, trí tuệ và ma pháp mới là căn bản, lực lượng huyết mạch chỉ là thứ yếu." Valhein nói.

"Ngươi biết thì tốt rồi."

"Nhưng lượng biến sản sinh biến chất." Valhein nói.

Eculid liếc xéo Valhein.

Valhein hỏi: "Chắc ngươi có thiên phú khác chứ nhỉ?"

Eculid thở dài, nói: "Ta là có thiên phú hiếm, nhưng đều là thông qua học tập từ từ thu được, không có thiên phú nào là miễn phí có, cũng không giống như Aristoteles đột nhiên được thiên phú siêu mạnh."

Giọng điệu Valhein kiên định nói:

"Đôi khi mô thức tư duy chính xác còn hơn vô số thiên phú, ta tin tưởng ngươi nhất định có thể trở thành ngôi sao chói sáng nhất giới ma pháp, không thua kém gì Aristotelesl"

"Ngươi xem trọng ta vậy sao?” Eculid nghi ngờ nhìn Valhein.

“Ta không bao giờ gạt người. Valhein nói.

"Cũng đúng, dù sao ta cũng là học viện Tứ Kiệt, hiện tại trưởng thành chậm, tương lai chắc chắn không kém hơn Aristoteles! Ta là người phải vượt qua Sokrates và Plato!" Eculid kiêu ngạo ngẩng đầu.

Valhein mỉm cười nói:

"Ngươi nhất định có thể thắng họ trong lĩnh vực của mình, bỏ xa luôn!"

Eculid nheo mắt, vịn mũ hỏi:

"Chắc không phải ngươi muốn nhờ vả ta chuyện gì chứ?”

"Ngươi không biết ngượng nói ra lời như vậy? Ngươi hiện tại có thể cho ta cái gì?" Valhein trợn trắng mắt, lặn xuống nước.

Eculid ngây ra thật lâu, thở dài nói: "Plato là lão biến thái, Aristoteles là trung biến thái, hiện tại lại thêm một tiểu biến thái, cuộc đời thật khó khăn."

Chốc lát sau, Valhein và Eculid lên thuyền, Themistocles thì tiếp tục ở dưới nước huấn luyện Vương Đại Chùy và Địa Ngạo Thiên.

Mãi đến đêm khuya, Themistocles xách hai người bay lên tàu chiến, thỏa mãn nói:

"Không tệ, hai người hoàn toàn có thể đảm nhiệm. Hơn nữa, kế hoạch sẽ thay đổi."

Vương Đại Chùy và Địa Ngạo Thiên đôi mắt trông mong nhìn Valhein, chớp mắt liên tục.

Nhanh chóng thu về hai chúng ta đi, quá mệt mỏi, Themistocles không phải người, đã bị hành nửa đêm rồi, thật sự không chịu nổi nữa!

Valhein vờ như không thấy, hỏi:

"Sửa thế nào?”

Themistocles đáp:

"Kế hoạch ban đầu là để ngươi lặn xuống bên dưới soái hạm Ba Tư, sau đó thả ra ma pháp khí phá hỏng tàu. Vì lo sự an toàn của ngươi, chúng ta chỉ có thể sử dụng loại ma pháp khí chờ ngươi bơi đi mới có hiệu quả, lựa chọn hữu hạn. Dù sao, chúng ta không thể giết ngươi cùng soái hạm Ba Tư. Nhưng có hai vật nhỏ không sợ chết này thì có thể lựa chọn càng nhiều ma pháp khí."

Vương Đại Chùy cứng cổ nói:

"Ai nói chúng ta không sợ chết?"

Địa Ngạo Thiên giơ tay kháng nghị:

"Bô lô ba lai"

Hai đứa bị lơ đẹp.

"Thí dụ như?" Valhein hỏi.

Themistocles mỉm cười nói:

"Một ma pháp khí dùng để phá hủy soái hạm Ba Tư, cái thứ hai thì sử dụng sau, thủy tinh bom biển."

"Các ngươi ác quá, nếu dùng thủy tinh bom biển thì chiến thuyền trong phạm vi nghìn mét đều bị đánh chìm, thậm chí sẽ hình thành sóng biển, sóng xung kích đánh vào đại doanh Ba Tư."
Bình Luận (0)
Comment